Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 541: Dốc hết sức mình

Cập nhật lúc: 2025-12-23 14:28:15
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trùng hợp Ngu Hồng Vũ cũng đang ở tông môn, nhận thấy sự đổi của trận pháp nên bèn đến xem thử, đúng lúc thấy sư phụ đang bọn họ.

Ngu Hồng Vũ: "..." Hắn trêu chọc ai .

"Tam sư !" Tô Chước thấy , nhớ cái gì đó, bèn hỏi: "Muội cần tích trữ một ít Thái Nhất chân khí ở Kiếp Thiên giới ?"

Lạc Thương Sơn lập tức : "Còn tích trữ cái gì nữa? Cứ chặt đứt Địa Khóa là . Đã trở mặt với Thiên Nhân giới từ lâu , còn giữ quy tắc đó gì?"

Ngu Hồng Vũ vội vàng thêm : "Tạm thời tích trữ một ít cũng . Mặc dù Thái Nhất chân khí mà Đại sư để đủ, nhưng ngoài rèn luyện , khi nào mới về."

Lạc Thương Sơn xua tay: "Quy tắc đó khó đối phó đến ! Sư con vượt qua Thành Tiên kiếp, Tiên Đạo thể quản nó, cứ c.h.é.m bừa là ."

Ngu Hồng Vũ ôm trán, sư phụ thật đúng là khiến bớt lo mà.

Đại khái Tô Chước hiểu : "Vậy con lên Thượng giới xem ." Điểm mấu chốt để áp chế quy tắc là ở Thượng giới, cho dù là trữ Thái Nhất chân khí là chặt Địa Khóa thì cũng đều như .

Ngu Hồng Vũ gật đầu: "Đi , lát nữa cũng qua xem thử." Tin rằng Nhiếp Chính Vương của Tiên triều sẽ để tiểu sư bậy.

Tô Chước xé rách gian, thong thả ung dung đến Thượng giới.

Lạc Thương Sơn thấy thì "chậc" một tiếng: "Con xem sư con kìa, từ nhỏ ngoan ngoãn, cần vi sư đốc thúc tu luyện đến Lâm Hư cảnh ."

Thực Ngu Hồng Vũ vẫn hồn: "Sư phụ, thấy tiểu sư quá nóng vội ? Người quản ?"

Lạc Thương Sơn tươi hớn hở: "Không , nó nóng vội đến cũng gây chuyện gì , ha ha ha..."

Tiểu đồ từ nhỏ ngoan ngoãn! Thật khiến yên tâm!

Ngu Hồng Vũ hiếm khi thấy sư phụ vui vẻ như , càng gì.

Thu Vũ Miên Miên

Sư phụ nhận đồ muộn, mấy đứa đồ đều đồ của sư nương đè đầu cưỡi cổ, thể đ.á.n.h từ nhỏ đến lớn, chẳng chút thể diện nào.

Bây giờ sư môn dấu hiệu lật ngược tình thế, nhưng tu luyện mạnh nhất vẫn là tiểu sư .

Có chút thể diện đấy, nhưng đáng kể.

Ngu Hồng Vũ với tư cách là sư , việc " hưởng" cũng bình thản, Kiếm Tu, nên lòng hiếu thắng cũng mạnh mẽ đến .

"Lão Thất ?" Ngu Hồng Vũ đột nhiên nhớ , Thất sư chính là một Kiếm Tu chính hiệu.

Lạc Thương Sơn ôn tồn : "Con chuyện t.ử tế với nó, bảo nó cũng mau chóng đột phá Lâm Hư cảnh ."

Mấy đứa đồ là nước đến chân mới nhảy.

Chỉ cần tiểu đồ đủ cố gắng, đám lười biếng sẽ buộc gắng sức một thời gian.

Ngu Hồng Vũ: "..."

...

Đến Thượng giới, Tô Chước cảm giác như qua cả một đời.

Lần rời vẫn còn là Thiên Tướng cảnh, bây giờ là Lâm Hư cảnh.

Cảm giác như trôi qua lâu, nhưng thực tế cũng chỉ hơn một năm.

Thời gian đột phá phần lớn là ở trong Thời Không của Chiếu Vô cổ cảnh, mấy chục năm mà chỉ như một cái chớp mắt, cảm giác thực tế cho lắm.

Trong phủ Thánh Vương, Nhiếp Chính Vương yên lặng ở ghế chủ vị.

Nàng tu vi về Nhân Quả đạo tắc sâu hơn Tô Chước nhiều, dáng vẻ của nàng , Tô Chước , vị Thánh Vương lẽ sớm dự đoán ngày hôm nay.

"Ngươi đạt đến Lâm Hư cảnh ."

Ánh mắt Nhiếp Chính Vương Tô Chước như đang một Thần thú quý hiếm từng thấy. Thực tế thì nàng gặp nhiều Thần thú , nhưng Kiếm Tiên trẻ tuổi như Tô Chước thì đúng là một hai.

Hơn nữa còn là Lâm Hư cảnh.

Tô Chước : "Người ngạc nhiên chứ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-541-doc-het-suc-minh.html.]

Nhiếp Chính Vương : "Vẫn chút bất ngờ. Quá khứ chỉ một, nhưng tương lai vô vàn khả năng. Trừ phi đến ngày đó, nếu chẳng ai dám chắc chắn."

Tô Chước khẽ cúi đầu, suy tư : "Con đường đúng ?"

Nhiếp Chính Vương: "Xem hiện tại, đúng thì chút kiêu ngạo, nhưng cho dù ngươi đạt Lâm Hư cảnh lúc mười tám tuổi, thì kết quả cũng sẽ hơn bây giờ."

Tô Chước lắc đầu: "Tiền bối đề cao , cố gắng hết sức."

Nhiếp Chính Vương thở dài: "Ngươi đúng là quá khiêm tốn . Có cố ý ?"

Lạc Thương Sơn rốt cuộc dạy dỗ đồ kiểu gì, giờ thì nàng cũng rõ .

Sư phụ dạy thế nào mới đồ như Tô Chước? Chỉ thể là bản Lạc Thương Sơn cũng chẳng rõ phương pháp gì.

Năm đó bọn họ đều là kiểu tính tình ngang ngược, từng thấy ai khiêm tốn đến .

Nhiếp Chính Vương nhíu mày : "Ngươi thể kiêu ngạo một chút ? Nếu thật sự nghi ngờ cách nghĩ của ngươi vấn đề. Nếu lúc hai mươi tuổi tu thành Đao Tiên, thì sớm kiêu ngạo đến mức nào ..."

Tô Chước: "..."

"Tiền bối, c.h.é.m Địa Khóa vài nhát nhé?" Tô Chước quyết định "phách lối" một chút.

Nói đến đây Nhiếp Chính Vương lập tức hết buồn ngủ, nàng bèn dậy, đầy hứng thú : "Đi thôi."

Kiếp Thiên giới và Tiên Vực sớm trở mặt , bề ngoài cần duy trì hòa bình nữa, Thiên Nhân giới sắp phụng chỉ xuất binh cũng là chuyện tất nhiên.

Dẫn Tô Chước về hướng Ngự Hoa Viên, Nhiếp Chính Vương uể oải : "Trước đây, những tu sĩ thể phá hủy Địa Khóa đa phần là những ở Thông Thánh cảnh trải qua vài Thành Tiên kiếp. Bởi vì một tu vi chịu ảnh hưởng của Tiên Đạo, cùng nguồn gốc với quy tắc, nên rốt cuộc thể chặt đứt nó."

"Mà Thái Nhất công pháp ngươi tu luyện vận khí cạn, cho dù là Tiên Đạo cũng lý do gì giáng Thành Tiên kiếp xuống đ.á.n.h một Lâm Hư cảnh như ngươi, vì cũng cần lo lắng về việc độ kiếp."

Tô Chước nghĩ ngợi: "Những kiếp nạn khác Tiên Đạo ảnh hưởng ?"

Nhiếp Chính Vương khẩy: "Tiên Đạo quản nhiều đến thế."

"Quy tắc của thế gian vốn do Tiên Đạo tạo , chỉ Thành Tiên kiếp là sự sàng lọc để tiến Tiên Vực, do Tiên Đạo quản lý. Các loại lôi kiếp còn đều thuộc về Thiên Đạo. Tiên Đạo thể ảnh hưởng đến Thiên Đạo, nhưng thể thế Thiên Đạo."

Tô Chước hiểu rõ.

Thiên Đạo là một loại quy tắc, Tiên Đạo là một loại quy tắc khác.

Tiên Đạo đắc thế, chiếm vị trí chủ đạo.

Ngày nay Thiên Đạo lấy Tiên Đạo trọng, Tiên Đạo thể khống chế Thiên Đạo ở một mức độ nhất định, nhưng thể thế .

Trong Ngự Hoa Viên của Tiên triều, trồng một cây Huyền Âm Thiêm Hồn mộc mà Tô Chước quen thuộc.

Cây to lớn cành lá sum suê, tỏa bóng râm dày đặc, cây to, như một tòa lầu cao hùng vĩ.

Tô Chước theo Nhiếp Chính Vương sâu bên trong, rễ cây một công trình tựa như địa cung, rễ cây đan xen chằng chịt trong đó.

Đi một đoạn, họ bước một cổng vòm ở cuối địa cung.

Không gian trở nên kỳ dị, một bao la hiện mắt Tô Chước.

Giữa hư , vô linh mạch đan xen chằng chịt, bên quấn quanh những xiềng xích quy tắc tựa như phù văn.

Nhìn kỹ, còn thể thấy hư ảnh của cảnh tượng Thiên giới trong thực tại, dường như cả thế giới đều trọn trong tầm mắt.

So với Địa Khóa mà Tô Chước từng thấy ở Tạo Hóa Thiên giới, những xiềng xích yếu ớt đến mức gần như còn, vỡ vụn tan tác, nhưng vẫn còn một chút linh khí vi diệu duy trì mối liên kết giữa các mảnh vỡ.

Con kỳ nhông do Nhược Mộc hóa thành đang chậm rãi bơi lội trong hư , thấy đến, nó ấm ức liếc hai họ một cái.

Nhiếp Chính Vương nhướng mày : "Quy tắc yếu đến cực điểm , chỉ còn thiếu một mồi lửa cuối cùng nữa thôi."

"Với tu vi hiện tại của ngươi, chặt xong thứ , c.h.é.m Ma đạo thì cứ việc , tệ nhất thì... tệ nhất thì nhặt xác cho ngươi, đảm bảo ngươi thật sự c.h.ế.t ." Nhiếp Chính Vương cổ vũ.

Tô Chước: "...Đa tạ ."

 

Loading...