Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 147: Đúng lúc mượn chút linh thạch

Cập nhật lúc: 2025-01-01 16:02:54
Lượt xem: 1,329

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Trời ơi, linh thạch của tiểu sư còn nhiều hơn cả đá trong tông môn chúng nữa.” 

“Giàu thật đấy... Cảm giác tiểu sư thể nuôi sống cả tông môn chúng luôn đấy.” 

“Tiểu sư , nhiều túi trữ vật như , bên trong đều là linh thạch ?”

Cằm Huyền Tịch sắp rớt xuống đất.

Hắn tùy tiện cầm một cái lên, bên trong đều là linh thạch cực phẩm.

Đây mới chỉ là lợi nhuận của lô Tiểu Linh Thông đầu tiên.

“Mọi chờ , một lát sẽ , chắc chắn đợi đấy.” Khương Trúc chạy ngoài đầu dặn dò.

Các vị trưởng lão lắc đầu: “Vậy chúng đợi Niệm Nhất một chút?”

Các tử đồng thanh : “Đợi Tông Chủ, tiểu sư thể nào yên .” 

, cứ đợi , mất bao lâu mà.” 

Vô Tướng , vội vàng bảo các tử xuống nghỉ ngơi, : “Nói , nếu đợi con bé, đến lúc đó những chúng tông môn sẽ thảm đấy.” 

“Ha ha ha, đại náo Tông Chủ Phong một trận, xem Tông Chủ vẫn còn ám ảnh.” 

, Đại Hoàng suýt nữa định tội .” 

Khương Trúc điên cuồng chạy Hoàng thành, thẳng tới Luyện Khí Các.

“Lão ăn mày!”

“Bạch Viễn Sơn!”

“Bạch Viễn Sơn, mau đây!”

“Ôi chao, tổ tông của , chuyện gì ?” Bạch Viễn Sơn cuống quýt chạy từ lầu xuống.

“Sao , ?”

Khương Trúc kéo tay lão về phía phòng sổ sách: “Cho ghi nợ, mấy ngày nữa sẽ đưa con chip cho ông, ông đưa linh thạch cho , cần gấp.” 

“Không chứ, tiểu tổ tông, còn định giá mà. Nhiều linh thạch như mà ngươi tiêu hết ?” Bạch Viễn Sơn nàng kéo , hai bước thành một, mặt lộ vẻ kinh hãi tột độ.

Chẳng lẽ nàng mua cả Hoàng thành ?

Vậy thì dù lấp đầy linh thạch đó cũng mất mấy ngày.

“Ừm, tiêu hết .” 

“Mẹ ơi!” 

Thu Vũ Miên Miên

Bạch Viễn Sơn thầm kêu khổ trong lòng, đúng là phá gia chi tử.

Với tốc độ , cho dù mười Bạch gia cũng đủ cho nàng tiêu.

“Ngươi còn bao nhiêu?”

“Ông bao nhiêu lấy bấy nhiêu, cứ trừ tiền chia hoa hồng của .” 

“Hay là ngươi bệnh nan y gì ?”

Bạch Viễn Sơn chằm chằm nàng hai giây, đó kéo nàng ngoài.

“Đi, đưa ngươi tìm Cung Ngọc Thành.” 

Khương Trúc bám chặt lấy cây cột: “Ta , , khỏe lắm.” 

“Thật ?”

Bạch Viễn Sơn nghiêm mặt : “Nếu ngươi thật sự gặp khó khăn gì thì cứ thẳng, chẳng lẽ Tam Đại Các chúng bỏ mặc ngươi ?”

“Thật mà, thật sự bệnh, chỉ là đang cần linh thạch gấp, nhiều, nhiều linh thạch.” 

Khương Trúc đẩy lão lấy linh thạch, thúc giục: “Nhanh lên, đưa cho , còn đến Thần Đan Các và Linh Phù Các nữa.” 

Lão ăn mày và đám đang thảo luận về kỹ thuật luyện khí lầu cũng xuống.

“Sư phụ, ?”

Khương Trúc xoay , chạy như bay đến.

lúc lắm!

“Mượn chút linh thạch.” 

“Hả?” Lão ăn mày mơ mơ màng màng nàng lấy mất mấy cái túi trữ vật.

Trên đời còn luyện khí sư nào mượn linh thạch ?

Khương Trúc vơ vét một lượt ở Luyện Khí Các, đó chạy như bay đến Thần Đan Các và Linh Phù Các lấy đan dược, bùa chú và trận pháp.

Lúc cửa, nàng gặp Khương Hồng.

Không Khương Hồng chuyện xảy ở Thần Đan Các hôm bằng cách nào, thấy nàng vội vàng xin .

“Niệm Nhất đại sư, thật sự xin , là Trạch Lan và Thanh Dương lựa lời , mong ngươi đừng để bụng, dạy dỗ bọn họ , khi ngươi đưa quyết định, bọn họ tuyệt đối dám tùy tiện quấy rầy ngươi nữa.” 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-147-dung-luc-muon-chut-linh-thach.html.]

“Đây là một chút tâm ý của Khương gia, mong ngươi nhận cho, nhiều...” 

Ông còn hết, Khương Trúc cầm lấy túi trữ vật: “Bồi thường ? Được, nhận, bây giờ việc bận, khi khác chuyện.” 

Nói xong, Khương Trúc thi triển pháp biến mất trong nháy mắt.

Khương Hồng ngây tại chỗ, sắc mặt phức tạp.

Mặc dù gì nhiều nhưng nhận đồ , chắc là giận chứ?

Bên trong Luyện Khí Các, lão ăn mày vơ vét sạch vẫn hồn , mà Khương Trúc thì từ lâu.

“Không chứ, nhiều linh thạch như mà nàng tiêu hết ?”

Bạch Viễn Sơn nghiêm mặt : “Ta nghi ngờ nàng bệnh nan y gì nên mới tiêu xài hoang phí như , mau mời Cung Ngọc Thành tới xem cho nàng .” 

“Cái gì? Bệnh nan y?”

Ông trời đố kỵ tài ư?!

Lời khiến lão ăn mày và đám sợ đến mức hồn vía lên mây, kêu la om sòm chạy đến Thần Đan Các, sợ chậm một bước thì mạng nhỏ của Khương Trúc sẽ còn.

“Ai c.h.ế.t cũng , trừ nàng , luyện đan sư! Luyện đan sư đó!”

Cổng Vạn Phật Tông.

“Ta về , về !”

Khương Trúc mang theo một đống túi trữ vật, thở hồng hộc chạy về.

“Chỗ là đan dược, chỗ là bùa chú, chỗ là trận pháp, còn đây là linh thạch.” 

Minh Huệ chằm chằm túi trữ vật chất thành núi, khó khăn nuốt nước miếng: “Tiểu sư , chẳng lẽ cướp Tam Đại Các ?”

“Nhiều như ?”

Mặc dù các sư nàng lấy nhiều thứ như bằng cách nào nhưng chắc chắn là trả giá đắt.

Chỉ riêng đan dược thôi cũng là một khoản tiền khổng lồ .

Cùng là sư , bọn họ đều vô cùng cảm động.

“Ta bán rẻ nhân cách của , chỉ là ứng tiền của hai lô chip Tiểu Linh Thông thôi.” 

“Phàm giới giống như Tu Tiên giới, linh lực là , mang theo nhiều linh thạch một chút, thể giữ một mạng.” 

Nói xong Khương Trúc bổ sung một cách nghiêm túc: “Đều là kiếm một cách quang minh chính đại, cứ yên tâm sử dụng, chúng là Phật tu, lấy những thứ bất nghĩa.” 

Trưởng lão Thương Huyền nhịn ha hả: “Đương nhiên, đương nhiên , chúng là Phật tu mà.” 

Khương Trúc lấy một cái túi trữ vật đưa cho trưởng lão Thương Huyền.

“Còn cái , bên trong là Tiểu Linh Thông nhưng thể truyền tin qua Linh Hải .” 

Hơn nữa, Phàm giới linh lực, tín hiệu của Tiểu Linh Thông truyền .

Chắc là dùng .

Khương Trúc thất vọng.

Chắc chắn sẽ một ngày nàng chế tạo Tiểu Linh Thông mỹ hơn, dù linh lực cũng thể truyền tin tức.

“Niệm Nhất, con là đủ , đừng bận tâm nữa.” Vô Tướng .

“Để cho các sư lên đường , sớm về sớm.” 

Hơn một trăm tử đến Linh Hải, lượt lên hai chiếc thuyền lớn neo đậu bên bờ.

“Đi vương triều Vân Tần hội hợp với bọn Độ Chân.” 

“Hiểu .” 

Chỉ “Ầm” một tiếng, thuyền lớn linh lực thúc đẩy, chậm rãi rời xa bờ biển.

Gió biển lớn, thổi xiêm y bay phần phật, mấy con chim biển thỉnh thoảng chao liệng trung, tiếng kêu vang vọng cả một vùng trời.

Khương Trúc vẫy tay với thuyền, thuyền cũng vẫy tay với nàng.

Không bao lâu, biển còn bóng dáng chiếc thuyền nữa.

Linh Hải sóng cuộn mãnh liệt, từng đợt sóng đánh ầm ầm bờ.

Khương Trúc nợ một khoản tiền lớn, giờ dám loạn nữa, cả ngày ru rú trong Luyện Khí Các luyện khí trả nợ.

Mấy Bạch Viễn Sơn ba ngày hai bữa tìm luyện đan sư đến khám cho nàng, ngay cả uống cũng đổi thành dưỡng sinh, còn đốc thúc nàng ngoài luyện võ, sợ thể nàng sơ xuất gì.

Khương Trúc bận tối mắt tối mũi, chạy hết Luyện Khí Các đến Thần Đan Các, học luyện đan luyện khí, còn bận rộn tu luyện và luyện võ.

Có lẽ thoải mái nhất là lúc luyện đan sư khám bệnh.

Người Khương gia còn xuất hiện mặt nàng nữa, chắc là do Khương Hồng cảnh cáo.

Hôm nay Bạch Tử Mục nhận nhiệm vụ xong thì lập tức đến Luyện Khí Các tìm nàng.

 

Loading...