Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 302: “Bắt đầu oán trời trách đất rồi sao?”

Cập nhật lúc: 2025-02-18 11:57:58
Lượt xem: 631

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phàm giới, phía đông vương triều Vân Tần—

Sau khi Thông Trần dẫn bộ tử Vạn Phật Tông giành lấy quyền kiểm soát phong ấn biên giới, bọn họ giao chiến với Ma tộc tại một sơn cốc phía biên giới.

Tông chủ Vạn Phật Tông Vô Tướng và trưởng lão Thông Huyền giáp công, vây khốn bộ Ma tộc trong sơn cốc.

“Thưa Tông Chủ, bây giờ chúng thể nhân cơ hội tiêu diệt bộ Ma tộc ?” Thông Trần hỏi.

Vô Tướng còn kịp trả lời thì trưởng lão Huyền Chân vội vàng phản bác: “Không . Ma tộc còn chừng năm sáu trăm tên, hơn nữa bọn chúng ở trong tối, còn chúng ở ngoài sáng. Nếu như đột nhiên truy kích, mạo hiểm xâm nhập sâu trong sơn cốc sợ rằng sẽ mai phục.”

Thu Vũ Miên Miên

Vô Tướng gật đầu: “Huyền Chân đúng. Ma Phi sẽ dám dẫn Ma tộc ẩn nấp trong sơn cốc nếu như chuẩn kỹ lưỡng. Hơn nữa, mắt biên giới đang Linh Nguyên Hộ Tông phong ấn, bọn chúng mất ma khí. Chúng thể bày Diệt Linh trận để tiêu hao sức lực của bọn chúng , đó mới tiến quét sạch dư nghiệt, như sẽ an hơn.”

Bọn họ nguồn cung cấp từ Tu Tiên giới, nếu kéo dài thời gian, Ma tộc tuyệt đối thể sánh bằng bọn họ.

Vô Tướng đám tử của Vạn Phật Tông ở bên ngoài, ánh mắt tối .

Chín trăm tử nội môn, ba nghìn tử ngoại môn, tổng cộng gần bốn ngàn tử nhưng bây giờ chỉ còn đến hai ngàn.

Bọn họ thể mạo hiểm thêm.

Vô Tướng ngẩng đầu, về phía Ma Phi ở trong sơn cốc cách đó xa, mà trong sơn cốc, Ma Phi cũng đang ngẩng đầu về phương hướng tử Vạn Phật Tông.

“Để bổn vương đoán xem, lão hòa thượng đang ý đồ gì đây...” Ma Phi lạnh lùng một tiếng: “Muốn bao vây c.h.ế.t chúng ?”

“Ha ha...”

Ma Phi nhắm mắt, kích hoạt một mảnh tinh thể nhỏ trong ma hồn để truyền âm: “Ma Âm, tìm bằng thế lực đang cung cấp linh lực cho Phàm giới, tiêu diệt bọn chúng!”

Ở một góc của Phong Thanh Tông, một sợi ma hồn bay từ Ma Trì. Sức mạnh của ma hồn yếu, nhiều nhất chỉ uy lực của Nguyên Anh nhưng bên ma hồn gắn một mảnh tinh thạch nhỏ chút bất thường.

Gần như cùng lúc đó, Ma Tam xuất hiện trong đại điện, cho dù hiện tại Ma Âm yếu ớt đến mức chỉ bằng một tay cũng thể bóp chết, vẫn dám lơ là chút nào, cung kính hành lễ giống như ngày xưa: “Âm Vương.”

Tiếng của Ma Âm truyền từ bên trong sợi ma hồn: “Thời gian lâu như , tìm thấy cơ thể phù hợp để nuôi ma cốt ?”

Hắn chờ đợi trong Ma Trì quá lâu .

Ma Tam trả lời: “Yêu cầu để nuôi ma cốt quá mức hà khắc, tạm thời vẫn tìm nhưng xin Ma vương yên tâm, Ma Tam dốc hết sức tìm kiếm.”

Còn tìm cơ thể khiến Ma Âm chút vui, cảnh cáo vài câu lạnh lùng lệnh: “Bên chỗ Ma Phi xảy chút rắc rối, cần ngươi nhanh chóng dẫn Ma tộc tiêu diệt thế lực cung cấp linh lực cho Phàm giới.”

“Ma Tam tuân lệnh.”

Ma Tam nhận lệnh nhanh chóng lui ngoài, khỏi đại điện thấy tiếng la hét từ phía xa truyền đến, liếc thoáng qua, cũng để tâm.

Hắn nhanh chóng cho Ma Tứ điều tra rõ. Nếu tình hình khẩn cấp, Ma Phi đại nhân sẽ cầu viện bọn họ.

Mà tiếng la hét đó xuất phát từ chỗ đám Mã Vũ.

Từ khi đám bọn họ lên núi, mỗi ngày mất một , đôi khi sẽ mất tay mất chân bò trở về, khi chỉ còn xác chết.

Bọn họ đó là do đám Ma tộc gây nhưng tình thế cho phép bọn họ phản kháng.

bộ ngọn núi đều là của Ma tộc, chỉ tử của Phong Thanh Tông nhưng đám tử sớm tẩu hỏa nhập ma, bọn họ đổ thêm dầu lửa là trời cao ban ơn .

Cho nên bọn họ chỉ thể nhẫn nhịn.

trong hai ngày gần đây, Ma tộc càng ngày càng ngông cuồng, thậm chí còn ngang nhiên tấn công bọn họ, lấy việc tàn sát bọn họ trò tiêu khiển.

“A a!” Lại một nữa Ma tộc tàn nhẫn xé toạc mất một cánh tay ngay mí mắt Hạng Nhiên.

Mùi m.á.u tươi kích thích thần kinh của Ma tộc, khiến bọn họ càng lúc càng thêm hưng phấn.

Từng lớp Ma tộc với đôi mắt đỏ ngầu từng bước một tiến về phía những dị tộc đang ở trong góc khuất, trong miệng phát tiếng âm trầm ghê rợn.

Hạng Nhiên và mười còn đều thủ thế chuẩn tấn công nhưng đó chẳng qua chỉ là chống cự trong tuyệt vọng.

“Có lẽ chúng nên trở về.” Hạng Nhiên đống xác chặt đứt tứ chi mặt đất .

Mã Vũ siết chặt nắm đấm.

Hắn từng ngày đêm suy nghĩ, nếu như bọn họ theo lời nàng , lẽ may mắn thoát .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-302-bat-dau-oan-troi-trach-dat-roi-sao.html.]

Nếu như ngay từ đầu bọn họ tiến cửa hang , lẽ vẫn thể sống tạm bợ bên trong dãy núi.

Nếu như bọn họ gặp nàng ...

đáng tiếc là nếu như.

Mã Vũ nuốt xuống ngụm m.á.u trong miệng, suy nghĩ nhiều nữa, run rẩy ngẩng đầu về phía đám ác quỷ mặt.

Hạng Nhiên khẽ mím môi, bước chân nặng nề. Khi tiếng c.h.é.m g.i.ế.c lẫn vang lên, nàng lao về phía Ma tộc.

bọn họ là nỏ mạnh hết đà, địch tầng tầng lớp lớp vòng vây Ma tộc, Hạng Nhiên một quyền đánh trúng phần bụng, bay thẳng ngoài.

Một luồng ma khí nhấc nàng lên, giống như ném bao cát, đập qua đập giữa đám Ma tộc.

Máu tươi văng lên thành một đường cong, rơi lên những khuôn mặt đầy phấn khích của đám Ma tộc.

Tầm của Hạng Nhiên còn rõ ràng, nàng linh cảm là sắp chết.

nàng vẫn cố gắng mở mắt một khe nhỏ, Mã Vũ phanh thây cùng những khác mổ bụng, nội tạng móc rơi xuống bên cạnh.

“Người của Ma Tam đại nhân, các ngươi chắc chắn giữ một mạng ?” Giọng của Lương Tu từ phía vang lên.

Đám Ma tộc lập tức tránh một con đường. Tên Ma tộc cầm đầu cau mày, liếc Hạng Nhiên đang trong vũng máu, dường như đang cân nhắc xem nên giữ một mạng .

Ma Tứ đại nhân đám c.h.ế.t nhưng giữ một chắc cũng nhỉ?

Hơn nữa còn là của Ma Tam đại nhân…

“Tha cho con ma trùng một mạng, chúng .”

Hạng Nhiên khó khăn hít thở một nhưng nuốt một ngụm m.á.u lớn.

Máu hòa với bùn đất, tạo một mùi vị khó chịu nhưng khiến thần trí nàng tỉnh táo hơn một chút.

Lương Tu nàng tỉnh , bò dậy từ đất, lau sạch vết m.á.u bên miệng bắt đầu hấp thụ ma khí trong khí để trị thương.

“Ngươi tâm tính đấy. Nếu Phong Thanh Tông của còn, lẽ thu nhận ngươi tử của .”

Hạng Nhiên mở mắt , dựa lưng trong vũng máu, chằm chằm mắt lão : “Người đây thu nhận đồ bắt lô đỉnh suốt mười tám năm.”

Lương Tu nhạt: “Bắt đầu oán trời trách đất ?”

Hạng Nhiên trả lời: “Cuối cùng lão c.h.ế.t tay .”

Lương Tu nhịn mà lộ một nụ quỷ dị: “Ngươi dám lời mặt Ma Tam ?”

Hạng Nhiên trả lời câu hỏi đó mà sang chuyện khác: “Dù cũng sai ngươi đến cứu , tại ngươi xen việc của khác? Ngươi giúp Ma tộc ?”

Sắc mặt Lương Tu trở nên lạnh lẽo: “Thiên Tuyết giúp Ma tộc, giúp Ma tộc.

“Làm ngươi Tô Thiên Tuyết giúp Ma tộc?”

Hạng Nhiên lảo đảo từ đất bò dậy, chằm chằm mắt đối diện, gằn từng chữ một: “Là Ma Âm đoạt xác của nàng ! Nàng sẽ tự nguyện đoạt xá ? Thiên hạ nào tự nguyện đoạt xá ?”

Những câu hỏi dồn dập khiến Lương Tu đột nhiên nổi giận, lão vung một quyền đánh nàng bay ngoài:“Tâm tư của Thiên Tuyết đến lượt một con ch.ó nhà tang như ngươi suy đoán!”

Nói xong, lão phất tay áo rời khỏi nơi đó.

Hạng Nhiên ngã mặt đất rõ sống chết, mãi một lúc lâu , ngón tay mới khó khăn động đậy, bản năng sinh tồn mạnh mẽ khiến cơ thể nàng bắt đầu tự động hấp thụ ma khí từ trong trung.

Một lúc lâu , nàng mở mắt, bộ xương cốt trong cơ thể vỡ vụn, lục phủ ngũ tạng hầu như tan nát.

Nàng cứng đờ nghiêng đầu, xương cốt phát những tiếng kêu răng rắc, giống như sắp rơi .

nàng vẫn chết.

Nàng sống sót một nữa.

Lương Tu, dù ngươi giả vờ giỏi thế nào, việc ngươi tẩu hỏa nhập ma vẫn là sự thật.

Tô Thiên Tuyết chính là tâm ma mà ngươi mãi mãi thể giải !

Loading...