Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 322: Vậy thì biến nàng ấy thành ma tộc
Cập nhật lúc: 2025-03-02 12:03:26
Lượt xem: 588
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Vi trò chuyện hời hợt với Dịch Phong âm thầm tìm kiếm cơ hội để thoát .
“Thông minh thì ích gì? Ma Tam phát điên lên thì ngay cả ma tộc cũng dám giết. Khó khăn lắm mới bắt một , tất nhiên lăng trì cho hả giận.”
Dịch Phong bất giác buột miệng: “Ai ngươi là đầu tiên?”
“Không đầu tiên?”
Vậy là…
Bạch Vi đột ngột ngẩng đầu chằm chằm bóng lưng của Dịch Phong, động tác vùng vẫy cũng im bặt.
Dịch Phong liếc mắt nàng một cái nhưng gì thêm.
Thu Vũ Miên Miên
Trong lúc đó, sương mù bao phủ núi Phá Thiên cuối cùng cũng tan biến.
Khương Trúc chạy tới liền thấy mỗi Trương Đồng, vội vàng hỏi:
“Bạch Vi ? Nàng cùng ngươi ?”
Sắc mặt Trương Đồng trở nên chút khó coi:
“Nàng còn ở ngay , nhưng chỉ đầu một chút thấy …”
Nghe , Tiêu Trường Phong lập tức lấy lệnh bài của tông môn cảm ứng, với giọng nặng nề:
“Không phản ứng gì, nàng còn ở núi Phá Thiên.”
Khương Trúc trầm giọng:
“E rằng nàng đưa tới Phong Thanh Tông . Mau liên lạc với Vân Trung Kiếm Tôn.”
Nghĩ đến Tô Thiên Tuyết cũng biến mất ngay mắt như .
Rốt cuộc Hạo Phú Quý gì đây?
“Người cần mang về, giờ thì giao thứ đây.”
Dịch Phong ném mạnh Bạch Vi xuống mặt Ma Tam.
Ma Tam đầy ẩn ý, đó chỉ tay về một hướng:
“Trận pháp ở bên , ngươi thể tới đó để nâng cao tu vi bất cứ lúc nào.”
Dịch Phong và Bạch Vi đồng loạt theo hướng chỉ tay.
Ở đó quả nhiên một trận pháp, dường như bố trí từ , như thể chuyện đều trong kế hoạch.
Dịch Phong đầu Ma Tam đang xách Bạch Vi ngoài, đó trận pháp ở ngay mặt .
Dù thế nào nữa, đây cũng là cơ hội cuối cùng để bước trận pháp.
Không chút do dự, Dịch Phong nhấc chân bước bên trong.
Ở bên , Bạch Vi Ma Tam mang tới đại điện.
Hắn dường như hề lo lắng nàng sẽ phản kháng, tự buông tay để chỉnh những sợi xích sắt ở giữa đại điện.
Bạch Vi nhân cơ hội dậy, lao khỏi đại điện. mới chạy ngoài, Ma Tứ ẩn nấp trong bóng tối hiện .
Lòng Bạch Vi chấn động, trường kiếm giấu kín trong tay áo lập tức hiện , phóng thẳng về phía Ma Tứ.
Ma Tứ nhếch môi lạnh, né tránh, chỉ khẽ nhấc tay lên, nhẹ nhàng bắt lấy và búng một cái.
“Choang——”
“Ầm——”
Đồng tử của Bạch Vi co rút , chỉ thấy thanh kiếm từ mũi tới chuôi đều vỡ nát thành từng mảnh mắt nàng .
Bản mệnh kiếm tan tành khiến nàng phun một ngụm m.á.u lớn, thể yếu ớt đánh bay trở về đại điện.
Ma Tam chỉnh đốn xong xích sắt, chậm rãi bước tới mặt Bạch Vi, cúi xuống nàng với nụ tàn nhẫn.
“Đã tới Ma Tông của chúng , thì để chúng tiếp đãi ngươi thật chu đáo.”
Hắn vung tay, những sợi xích sắt trong đại điện lập tức bay lên, quấn chặt lấy tay, chân và cổ của Bạch Vi, treo lơ lửng nàng lên giữa trung.
Ma Tam tiến sát tới mặt nàng , cẩn thận quan sát một lượt lạnh giọng hỏi:
“Thiên Bia ở ngươi ?”
Bạch Vi dù đang giãy giụa dữ dội, phát tiếng xích va lanh lảnh, nhưng nàng phớt lờ câu hỏi của , chỉ nhếch môi lạnh:
“Sẽ một ngày, ma tộc các ngươi nhất định thất bại.”
Ma Tứ cạnh lập tức biến sắc, gầm lên:
“Câm miệng! Ma tộc chúng bao giờ thất bại…”
Hắn còn hết Ma Tam quát lớn ngắt lời:
“Ma tộc thắng bại, đến lượt một Linh tu như ngươi định đoạt!”
Lúc , một giọng vang lên từ ngoài đại điện:
“Ma Tam đại nhân, mang tới.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-322-vay-thi-bien-nang-ay-thanh-ma-toc.html.]
Bạch Vi nương theo hướng thanh âm truyền tới, đồng tử nàng chợt mở to.
Vừa bước đại điện, Hạng Nhiên ngẩng đầu lên và lập tức chạm ánh mắt của Bạch Vi. Chưa đến một nàng vội vã cúi đầu, chuyển hướng tầm nơi khác.
Tầm mắt Ma Tam đảo qua hai họ, nhếch môi giễu cợt:
“Người quen gặp , chào hỏi một tiếng?”
Hạng Nhiên cúi đầu thấp hơn, giọng lạnh nhạt:
“Ma Tam đại nhân đùa . Ta nhập ma, giờ là kẻ thù của nàng .”
Ma Tam khẽ lên tiếng:
“Thế ngươi cho bọn họ , tin tức đề là ngươi cung cấp cho ?”
Ngón tay Hạng Nhiên âm thầm siết chặt , nàng im lặng đáp lời.
Bạch Vi ngơ ngác nàng , đôi môi mấp máy nhiều nhưng chẳng thể thốt lời. Cuối cùng, nàng chỉ cố cựa quậy tay chân chút ít, khiến xích sắt phát những âm thanh chói tai. Tiếng động như kéo nàng trở về từ nỗi bi thương nặng nề.
Ma Tam hai vẫn đang im lặng, sắc mặt lạnh dần:
“Hạng Nhiên, chẳng ngươi ngươi căm hận Linh tu ? Giờ cơ hội trả thù đến .”
“Kẻ mặt ngươi chính là Linh tu thiên tài nhất. Ta cho phép ngươi phế bỏ nàng .”
Hạng Nhiên xong lời thì tim đập thình thịch, cả bất động tại chỗ.
Ma Tam: “Ngươi ?”
Hạng Nhiên lập tức quỳ sụp xuống đất, gấp gáp thưa:
“Ma Tam đại nhân xin suy xét, nếu nàng Thiên Bia, phế bỏ nàng sẽ lỡ đại sự…”
Ma Tam lạnh lùng ném một con d.a.o găm đến mặt, cắt ngang lời nàng :
“Dù nàng Thiên Bia cũng chấp nhận. Ta ngươi ngay lập tức phế bỏ nàng .”
Hạng Nhiên quỳ mặt đất, mắt nhắm nghiền .
Ma Tứ bên cạnh nàng với ánh mắt khát máu, ánh mắt ngày càng như thể đang một cỗ thi thể.
Người thật sự chung thành ?
Ánh mắt Ma Tam dần chuyển sang một tia chế nhạo: “Ngươi cho rằng tình nguyện để đoạt xá là thể chống mệnh lệnh của ?”
“Nếu ngươi trung thành, dù là Ma Vương cũng bảo vệ nổi ngươi. Ngươi vẫn nhận tình cảnh của ?”
“Đa tạ Ma Tam đại nhân chỉ dạy, Hạng Nhiên hiểu.”
Hạng Nhiên đột ngột bật dậy, cầm lấy con d.a.o găm đất và bước từng tiến về phía .
Ánh sáng trong đại điện đặc biệt mờ ảo, Bạch Vi cúi đầu, bóng tối che khuất nửa gương mặt của nàng , theo lý mà nếu như nàng ngẩng đầu lên thì Hạng Nhiên sẽ cách nào rõ khuôn mặt nàng .
trong ánh mắt của Hạng Nhiên, khuôn mặt Bạch Vi dần hiện lên rõ nét, rõ đến mức nàng thể thấy từng biểu cảm của đối phương.
“Chi bằng theo ? Nhà họ Diệp đối xử với ngươi chẳng gì, ngươi cũng đừng liều mạng vì họ nữa.”
Câu đột ngột vang lên bên tai khiến bước chân Hạng Nhiên khựng trong giây lát, nàng ngẩng đầu, chỉ thấy Bạch Vi vẫn duy trì tư thế cũ.
Hạng Nhiên tiếp tục bước tới, ánh mắt chăm chú nàng , như tìm kiếm điều gì.
Nàng như mong thấy Bạch Vi giơ tay vỗ vỗ , mỉm hỏi: “Đồ của ngươi đều mang theo hết , chạy ?”
“Chạy.”
Hạng Nhiên nhớ trả lời như .
Hình ảnh trong ký ức dần dần vỡ vụn.
Lúc , nàng ngay mặt Bạch Vi, con d.a.o trong tay nhuốm đầy máu. Đôi bàn tay đẫm m.á.u của nàng khẽ run rẩy.
Bạch Vi lạnh lùng nàng , một lời.
“Ta bảo ngươi phế bỏ nàng , ngờ ngươi xuống tay ngay cả linh căn và linh hải. là chỉ Linh tu mới hiểu rõ Linh tu. Ngươi còn hiểu rõ hơn cả đấy!”
Ma Tam lớn tới, chế nhạo:
“ Linh tu mất linh căn và linh hải thì thể chữa lành . Nàng thương nặng thế , ngươi cố ý nàng c.h.ế.t ? Nàng c.h.ế.t thì chúng chẳng còn con tin nào nữa.”
Hạng Nhiên cố kìm nén cơn run rẩy, buông con d.a.o xuống, cúi đầu dám ai nữa:
“Ma Tam đại nhân hiểu lầm, chỉ phế một nửa linh căn của nàng . Phần linh căn còn sẽ giữ cho nàng sống.”
Ma Tam nheo mắt :
“Còn một nửa linh căn? Đám Linh tu lắm mánh khóe, ngươi thì cho triệt để. Thế , để đề phòng nàng phản kháng, mỗi ngày ngươi cắt một mẩu linh căn của nàng , đặt ở đại điện. Hoặc là... đặt cùng với cái xác cũng .”
Hạng Nhiên siết c.h.ặ.t t.a.y thành quyền, khuôn mặt tái nhợt:
“Nếu còn linh căn, nàng sẽ thật sự chết. Ma Vương đại nhân còn cần nàng …”
“Vậy thì biến nàng thành ma tộc là .”
Ma Tam một cách đầy kì dị:
“Làm thì dù còn linh căn cũng sẽ chết. Ngươi thấy thế nào?”