Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 338: “Ngươi thế mà lại gọi nàng là Bồ Tát?”

Cập nhật lúc: 2025-03-13 11:35:49
Lượt xem: 508

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một bên khác, phía biên giới phong ấn, một đám Ma tộc đang tụ tập.

Biên giới phong ấn từng thất thủ một , mất nhiều công sức mới giành . Điều khiến cho những kẻ ở dám tùy tiện rời , càng dám điều động quân lớn sang vương triều Tề Thánh.

Đặc biệt là Ma Phi.

Hắn quyết định, từ nay về sẽ luôn canh giữ biên giới phong ấn, cho đến khi phong ấn phá vỡ một nữa.

Không lâu , một Ma tộc tu vi Nguyên Anh xuất hiện mặt , Ma tộc vươn tay, đưa vài chiếc bình chứa đầy ma khí. 

Ma khí đậm đặc đến nỗi hóa thành chất lỏng màu đen. Từ đến nay, từng Ma tộc nào thể lấy nhiều ma khí đến thế từ biên giới.

Hắn cúi đầu, kính cẩn báo cáo: “Ma Tam đại nhân thành công rút lui sơn mạch Cửu Long.”

Ma Phi nhận lấy ma khí, lời nào, trực tiếp đập vỡ những chiếc bình, chia ma khí cho các Ma tộc xung quanh.

Những Ma tộc đó, kẻ thì thương, kẻ thì chỉ đơn giản là trở nên mạnh hơn, tất cả đều tham lam hấp thụ ma khí.

Ma Phi lẩm bẩm: “Mọi thứ sẵn sàng. Chỉ còn chờ phía chúng nữa thôi.”

“Nếu Ma Sát thể thoát khi họ phong ấn Ma tộc, Ma Tam tính thế nào?”

Tên Ma tộc trả lời: “Ma Tam đại nhân bắt đầu chuẩn cho việc nuôi dưỡng ma cốt để Âm Vương tái sinh. Dù Ma Sát đại nhân thể thoát , hai vị Ma vương vẫn thể cảm ứng Địa Sát Ma Thạch. Chỉ là, sẽ tốn thêm chút thời gian.”

“Ma Tam đại nhân còn căn dặn chuyển lời đến Ma vương, mục tiêu của chúng , từ đến nay, bao giờ là thả bộ Ma tộc ngoài.”

Ma Phi im lặng một lúc, phất tay hiệu cho rời .

Một lát , bước đến gần biên giới phong ấn, ánh mắt dán chặt lớp linh lực chắn kín lối .

Không đầu, hỏi: “Ma tộc ở vương triều Tề Thánh bắt đầu hành động ?”

“Bẩm Ma vương, bọn họ bắt đầu .”

Ma Phi hài lòng gật đầu, ánh mắt tràn đầy tự tin, như thể thứ đều trong lòng bàn tay: “Đợi khi chúng mười vạn đại quân, xem đám hòa thượng dùng gì để ngăn cản!”

Hắn đưa tay đặt lên lớp linh lực, chậm rãi vuốt ve, đột nhiên dùng sức nhấn mạnh xuống. Lực đạo lớn đến mức khiến ma khí chấn động.

Ma Phi bỗng buông bàn tay đang run rẩy , phong ấn linh lực mơ hồ xuất hiện một vết rạn nhỏ.

Biên giới vương triều Tề Thánh—

Đoàn Khương Trúc đến gần một thôn làng hoang vu cách đó xa. lão già tên Tề Tử Khôn cùng hai nam nhân lực lưỡng là Tào Hạ và Trần Biểu nhất quyết chịu tiếp, khăng khăng đòi đường vòng.

“Thôn làng là quái vật ăn thịt . Những binh lính chúng dẫn theo đều c.h.ế.t ở đây.”

. Những đó đều là từng c.h.é.m g.i.ế.c quân địch nơi biên cương, chỉ qua làng bộ đều ... Ai…”

“Nếu nhờ bọn họ liều mạng cản , chỉ e chúng cũng xé xác .”

“Tiên nhân, là chúng đường vòng ? Cũng xa lắm .”

“Các ngươi đều gọi là tiên nhân, sợ.” Nói xong, nàng lấy một tấm phù, quơ quơ mặt ba , tùy tiện đưa cho Trần Biểu: “Tấm phù thể bảo vệ ngươi, thử xem .”

Cả Khương Trúc, Ma Vương và Nguyệt Hoa đều chằm chằm cái nhận lấy tấm phù, vẻ mặt như thể thúc giục mau thử .

Dưới ánh của , Trần Biểu dán tấm phù lên . Ngay lập tức, cả bay vọt lên, “rầm” một tiếng, đ.â.m thẳng cây.

Ma Vương & Nguyệt Hoa: “??(?? ̄?? ̄?)????”

Thu Vũ Miên Miên

Tề Tử Khôn & Tào Hạ: “(?д?)”

Khương Trúc gượng hai tiếng.

Hình như đưa nhầm , hóa đây là phi hành phù.

May mắn là nàng sớm đặt lên một lớp linh lực hộ , nếu , chỉ e đập đến vỡ đầu.

Trần Biểu từ cây nhảy xuống, cầm tấm phù rách nát trong tay, hào hứng hét lên: “Tiên nhân thật lợi hại, thế mà chút thương tích nào!”

Nói xong, gãi đầu ngượng ngùng: “Chắc là tại dán sai cách, phí mất một tấm tiên phù.”

Tề Tử Khôn , lập tức chạy đến mặt , kinh hãi nâng tấm phù nát bấy lên.

“Tấm phù , dù nát cũng vẫn cảm nhận sự phi phàm!”

Tiên nhân quả nhiên lừa !

Ma Vương choáng vàng, sang Nguyệt Hoa cũng đang ngẩn , , chỉ tiếc rèn sắt thành thép : “Không chứ, các ngươi là... ưm ưm ưm…”. Đầu óc hỏng .

Lời dứt, Khương Trúc bịt miệng , đó giả vờ ho khan hai tiếng: “ đúng, ngươi đúng. Ta sẽ dạy các ngươi cách dán phù, thế , hiểu ?”

Thế là, giữa vùng rừng núi hoang vắng, xuất hiện một cảnh tượng kỳ lạ:

Hai viên võ tướng cao lớn cùng một lão già, đều nghiêm túc cúi đầu, nhón từng ngón tay như cánh hoa lan để tập cách dán phù. Vì sợ lãng phí tiên phù, bọn họ chỉ dám dán khí.

Khương Trúc cố nhịn thành tiếng, nhưng Ma Vương và Nguyệt Hoa thì chẳng giữ hình tượng, đến mức lăn lộn mặt đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-338-nguoi-the-ma-lai-goi-nang-la-bo-tat.html.]

“Tiên nhân, động tác của chúng đúng ?” Tào Hạ ngây ngô hỏi.

, đúng, học giỏi lắm.” 

Khương Trúc đáp, nhưng lời dứt, từ trong thôn làng bỗng xuất hiện một đôi mắt đỏ rực.

Lũ ma vật ngửi thấy thở của họ, kết thành quần đội ùn ùn kéo đến như ong vỡ tổ.

Nụ môi Khương Trúc lập tức tan biến. Nàng đầu , chỉ : “Đứng yên ở đây, đừng động đậy. Ta xử lý một chút .”

Tề Tử Khôn cùng hai dừng động tác, ánh mắt đồng loạt theo bóng dáng Khương Trúc.  

Động tác của nàng thong thả, mái tóc buộc bằng sợi dây đỏ phía lưng giây còn đung đưa theo gió, giây , nàng biến mất khỏi vị trí.

Một luồng kim quang ngừng lóe lên giữa những bóng đen. Những bóng đen đó như đông cứng tại chỗ, cách nào nhúc nhích.

Chỉ trong một nhịp thở, Khương Trúc xuất hiện ở phía cuối cùng của bộ bóng đen. Nàng giơ hai ngón tay lên, khẽ phẩy nhẹ, môi mấp máy: “Nổ—!”

Những bóng đen dán bùa đồng loạt phát nổ.

Tuy nhiên, bãi đất trống, vẫn còn một con bất động tại chỗ. Cơn gió nhẹ thoảng qua lá bùa trán nó khẽ bay phấp phới.

Khương Trúc lập tức lao đến mặt nó, cúi xuống, một tay gỡ lá bùa , nghiêng đầu từ lên:  “Ủa?”

Ngay lúc đó, con ma vật đột nhiên tay tấn công.

Khương Trúc nhanh chóng xé lá bùa cũ , dán một lá bùa mới lên, đó thoắt cái lùi về phía xa hơn trăm mét, Ma Vương cùng những khác, bất lực lắc đầu.

“Lại dán nhầm nữa . Haiz, mấy cái bùa hình giống quá, vẽ nhiều dễ nhầm lắm.”

Tề Tử Khôn cùng hai còn nghiêng đầu, về phía nàng.

Vừa vặn thấy khoảnh khắc lá bùa phát nổ.

Trong lòng bọn họ càng thêm phấn khởi.

Quả nhiên vương triều của bọn họ tìm lợi hại nhất!

“Đi thôi, tiếp tục lên đường.” Khương Trúc phủi tay, định rời .

Tề Tử Khôn suy nghĩ một chút, với Trần Biểu: “Làm phiền Trần tướng quân thôn xem còn ai sống sót .”

“Không cần , còn ai .” Khương Trúc vốn là tìm theo ma khí mà tới, ngay từ đầu nàng dùng thần thức kiểm tra .

Ba Tề Tử Khôn mím môi.

“Đi thôi, thôi. Chúng còn cứu những khác nữa, thời gian để các ngươi buồn .” Khương Trúc vẫy tay, giọng điệu nhẹ nhàng, bước nhanh về phía .

Ba Tề Tử Khôn vội vàng chạy theo, gọi to: “Bồ Tát, ngài từ chờ chúng với!”

Bước chân của Khương Trúc khựng . Nàng nghiêng đầu, chỉ , hỏi: 

“Ngươi gọi là Bồ Tát?”

Nguyệt Hoa cũng tò mò nghiêng đầu, vẻ mặt đầy khó hiểu.

Ma Vương thì hét lên đến nứt cả giọng, âm thanh cao vút chói tai: “Ngươi thế mà gọi nàng là Bồ Tát?!?”

Nàng giống Bồ Tát chỗ nào chứ?!?

Rốt cuộc là giống chứ!!!

Hắn cố gắng vắt óc suy nghĩ, nhưng dù thế nào cũng thể hiểu nổi. Nếu trong Tu Tiên giới một nào đó thấy Khương Trúc giống Bồ Tát, thì – Cửu Phi– sẽ lập tức đổi tên ngược !

Cả danh hiệu Ma Vương cũng ngược luôn!

Tào Hạ xoa đầu ngại ngùng: “Chẳng lẽ ngài Bồ Tát ?”

Vẻ Trần Biểu và Tề Tử Khôn cũng đầy lưỡng lự.

Chẳng lẽ họ nhầm?

Khương Trúc trừng mắt Ma Vương đầy đe dọa.

Sao hả? 

Bọn họ gọi là Bồ Tát thì liên quan gì ngươi?

Nàng đầu, thái độ lập tức đổi, với ba : “Tất nhiên là đúng Bồ Tát ! Bồ Tát sẽ mang các ngươi bay!”

Nói xong, nàng vận linh lực, nhấc bổng cả ba lên, “vèo” một cái còn thấy bóng dáng.

Để Ma Vương nguyên tại chỗ, suy nghĩ vẩn vơ, giống về giới tính, chẳng cũng là một kiểu giống .

Sau khi tự thuyết phục bản , vội vàng kéo theo Nguyệt Hoa, hấp tấp đuổi theo.

 

Loading...