Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 363: Có thích bay không? Nói đi!

Cập nhật lúc: 2025-04-01 12:22:20
Lượt xem: 416

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi Ma Tam dẫn theo ma tu rút về biên giới phong ấn ở phía đông sơn mạch Cửu Long, các thế lực Linh tu dựng lên một vòng tròn lớn bao quanh họ, ngăn cản ma tu tự do di chuyển trong Tu Tiên giới.

Tứ đại tông canh giữ ở phía , tức là bên trong sơn mạch Cửu Long, các tử của các tông phái đóng quân ở những trống giữa các sơn mạch, và họ đều đây vài tháng.

Ngoài việc tấn công phòng tuyến của ma tu, họ còn cần thường xuyên tuần tra trong sơn mạch, để phòng ngừa ma tu lén lút trốn thoát.

“Vài ngày , Trúc Tử sẽ đến tìm chúng , nhưng giờ chẳng thấy bóng dáng , đang đùa giỡn chúng nhỉ?”

Trương Đồng hài lòng đá một viên đá bên chân, trong lòng đang tính toán khi nào Khương Trúc trở về sẽ trả thù nàng như thế nào.

Bên cạnh, Mục Trì và Tiêu Trường Phong dẫn theo các tử của Tứ đại tông tuần tra xung quanh, đối với lời của cũng chỉ lướt qua, để tâm nhiều.

Giờ đây Mục Trì vẻ bình thản xem thứ như gió thoảng, thờ ơ : “Dù đùa giỡn thì ? Một thì lạ, hai thì quen, nàng đùa sẽ càng thuận tay hơn, cứ chấp nhận , ngươi đấu nàng .”

Tiêu Trường Phong hời hợt gật đầu: “Đạo cao một thước, ma cao một trượng.”

“Chấp nhận cái gì!?” Trương Đồng phục, tuyên bố: “Ta nhất định hỏi nàng cho rõ ràng.”

Hắn lấy Tiểu Linh Thông , bắt đầu gõ gõ một cách điên cuồng.

Mục Trí xa, kéo Tiêu Trường Phong gần, định xem Trương Đồng sẽ ăn quả đắng như thế nào.

Chỉ thấy Tiểu Linh Thông cuộc đối thoại rõ ràng:

[Trương Đồng: Ngươi ? Ta cho ngươi , sẽ đại diện cho bộ đội Tiểu Cường mạnh mẽ lên án ngươi!]

Thu Vũ Miên Miên

[Khương Trúc: Ta đến .]

Trương Đồng lập tức ngẩng đầu xung quanh, Mục Trì và Tiêu Trường Phong cũng ngẩng đầu .

nhỉ?

Các tử của Tứ đại tông chỉ thấy ba dẫn đầu đột nhiên bắt đầu trái , nhất thời chút sợ hãi, còn tưởng chuyện gì, ai nấy đều nghiêm mặt theo .

[Trương Đồng: ??? Ngươi phét, .]

[Khương Trúc: Ta thấy ngươi , ngươi tới mười bước, rẽ ba bước.]

“Đi tới mười bước, rẽ ba bước…”

“Bịch—”

Hầu như ngay khi đặt chân xuống, một âm thanh trong trẻo, âm vang và phần hài hước vang lên bên tai

Các tử của Tứ đại tông đều cố nhịn ở phía , Mục Trì khách khí mà dựa cây lớn, ngay cả Tiêu Trường Phong cũng nhếch miệng .

Mặt mày Trương Đồng tái mét chân trái của dính phân linh thú, im lặng nhắm mắt siết chặt nắm tay.

Khương!

Trúc!

Chưa kịp để lấy Tiểu Linh Thông báo thù, một tiếng của nữ tử vô cùng phấn khởi đột nhiên vang lên từ cây phía .

Mọi ngẩng đầu, chỉ thấy Khương Trúc lâu gặp đang cây, ngặt nghẽo khiến hai chân nàng đung đưa , hoa điền hình hoa sen trán phản chiếu ánh sáng lấp lánh ánh mặt trời.

“Ha ha ha sẽ dẫm mà, nhanh lên, đưa linh thạch đây.”

Hai bên cạnh là Huyền Tịch và Thanh Yêu tình nguyện ném hai viên linh thạch.

Khương Trúc nhận linh thạch, từ cây nhảy xuống, mỉm về phía họ, lắc lư linh thạch trong tay: “Haizz, Trương Đồng, ngươi giúp một việc lớn.”

“Ha~ ha~ ha~ Ta chỉ giúp ngươi việc lớn, mà còn tặng ngươi một món quà.”

Trương Đồng xong, sắc mặt đột ngột đổi, nhanh chóng cởi giày , dồn lực ném về phía .

“Bịch—”

“Bịch—”

“Bịch—”

Vì động tác của quá lớn, phân dính giày khi dồn lực bay như mưa về phía các tử của Tứ đại tông phía , chịu thiệt nhất chính là Mục Trì và Tiêu Trường Phong đang .

Mà cùng lúc đó, một đôi giày hôi thối dính phần đùi y phục Khương Trúc.

Khương Trúc: “…”

Mục Trì và Tiêu Trường Phong: “…”

Huyền Tịch và Thiền Tâm: “…”

Thanh Yêu và Tiết Âm: “…”

Các tử: “…”

“Ha ha ha ha cho các ngươi , đáng đời!”

Trương Đồng ôm bụng , một chân trần úp xuống đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-363-co-thich-bay-khong-noi-di.html.]

Ma Vương trong cái giỏ nhỏ thò đầu , thấy cảnh tượng lập tức rụt giả chết.

Xong

Sắp hắc hóa .

Khương Trúc nghiến răng nghiến lợi dùng hai ngón tay kéo đôi giày bẩn thỉu quần áo xuống, ngẩng đầu mỉm nhẹ: “Có thích bay ?”

Trương Đồng ngẩn một chút: “Hở…”

Mọi thấy Khương Trúc dùng linh lực nhấc đôi giày đó cho đống phân linh thú khuấy lên.

“…”

Khuôn mặt Tiêu Trường Phong biến đổi: “Chờ , Trúc Tử, ngươi bình tĩnh .”

Hắn còn xong, chỉ thấy mặt mày Khương Trúc dữ tợn, cầm đôi giày bẩn của Trương Đồng ném về phía họ.

Một cái ném là một dấu phân linh thú.

“Má ơi!”

Trong lúc hỗn loạn, Mục Trì một đôi giày mùi phân thú ném trúng mặt, choáng váng dựa cây mà nôn ọe: “Oẹ…”

Vừa đưa tay lên thì phát hiện cú ném đó trúng mặt…

Trên mặt…

Móa!

“Các ngươi xong , dám tấn công khuôn mặt trai của !”

Mục Trì lập tức bùng phát, giật lấy đôi giày từ tay Khương Trúc, đuổi theo mà ném mặt.

Tốt, giờ thì hiện trường càng thêm hỗn loạn.

“Nhận lấy một cú đ.ấ.m hôi thối của !”

“Mục Trì sư , bình tĩnh .”

“Một đám tử của Tứ đại tông chơi ném phân trong rừng ???"

“Các ngươi ăn phân .”

“Tiêu sư , kiếm của cục phân nhỏ…”

“Các ngươi thể chỉ ném thôi ?”

“Tiểu sư đừng tìm đạn nữa, tìm càng lúc càng nhiều, ọe… sắp nôn … ọe…”

“Đưa đây, rốt cuộc các ngươi thích bay , hả? Nói !”

“Thật sự hôi, sắp ủ mùi , con linh thú táo bón.”

Mặt mày đám Huyền Tịch và các tử khác đều hoảng sợ, hiện trường hỗn loạn, phân bay tứ tung.

Cho đến khi mệt nhoài thở nổi, trận chiến đầy mùi vị mới tạm dừng .

Xung quanh phá hủy còn hình dạng, cách mười dặm vẫn thể ngửi thấy mùi hương khiến mất hồn .

Mục Trì nhịn mắng: “Ta chứ các ngươi bệnh !”

Mặt mày Tiêu Trường Phong xanh mét: “Không cần tuần tra nữa, cần gần họ cũng là chúng đến.”

Khương Trúc tươi đáp: “Khu vực thật sự cần tuần tra nữa, chắc họ cũng đủ nghị lực để đến đây.”

Trương Đồng lạnh lùng : “Đừng bảo đây là chiến thuật của ngươi.”

“Không , ban đầu chỉ đơn giản là trêu chọc ngươi thôi.”

Trương Đồng: “…”

Ngươi lịch sự .

“Thối quá, y phục.” Khương Trúc xong thì chạy mất.

Trương Đồng gần như tức điên, gào lên: “Má nó, gần đây chỉ một con sông, ngươi bắt nạt nhiều như , thể nhường một !?”

Khương Trúc đầu , nhếch mép chút khách khí : “Ai đến thì rửa .”

“Trúc Tử, ngươi thật vô tình vô nghĩa!” Trương Đồng chỉ chân trần, chạy đuổi theo.

Mọi cũng vội vàng đuổi theo.

Một đám tử bốc mùi hôi thối trong rừng tranh chạy về phía con sông nhỏ, tiếng lớn, tiếng nổi giận gào thét cho đàn chim hoảng loạn bay lên.

thể , con sông nhỏ thật thảm.

Nước sông vốn trong vắt giờ đây sự ồn ào của đám tử, mà trở nên chút xanh vàng, dòng nước chảy rửa trôi một lúc lâu mới từ từ mất màu sắc.

 

Loading...