Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 387: Tiệm rèn số 99 biến mất

Cập nhật lúc: 2025-04-13 16:05:35
Lượt xem: 326

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghệ Phong Dao nhắm chặt đôi mắt, giường rộng lớn, nhịp thở yếu ớt hề đổi.

Cung Tiêu Tiêu dùng linh lực kiểm tra cơ thể của , một lúc mới mở miệng: “Sinh khí và linh lực của vẫn còn trong cơ thể nhưng hiểu thể tỉnh , cũng là chuyện gì nữa.”

Trương Đồng thì lo lắng: “Sao thể như , thương ở bên trong ?”

“Trước đây Ma Tam bắt , Ma Tam gì với ?” Bạch Tử Mục khẳng định Ma Tam sẽ thể dễ dàng bỏ qua chuyện .

thì và Nghệ Phong Dao khiến Ma Tam tức giận.

Mục Trì tức giận hừ một tiếng: “Vậy bây giờ chúng bắt Ma Tam về .”

Cung Tiêu Tiêu vội vàng lắc đầu: “Không , kiểm tra cả bên trong lẫn bên ngoài, dấu hiệu thương.”

Tịch Họa đột nhiên nghĩ điều gì, mở miệng với : “Vừa khi dạy tu luyện, hình như gì đó về việc thể lĩnh ngộ Thần Thông của , đó thì ngất …”

Mục Trì: “Ma Tam khả năng Thần Thông biến mất ?”

Dù Ma Tam mạnh đến thì cũng khả năng như .

Tiêu Trường Phong : “Sinh khí và linh lực của Nghệ Phong Dao vẫn còn, điều đó nghĩa là nguy hiểm đến tính mạng.”

Minh Huệ cẩn thận từng tý sờ lên tay Nghệ Phong Dao, nhiệt độ cơ thể khác gì bình thường. Cậu bé : “Có thể là một loại nguyền rủa nào , hoặc là vu thuật? Dị tộc của Tịch Họa nhiều thứ kỳ lạ.”

“Chẳng hạn như m.á.u của .” Tịch Họa đáp.

Đám đoán tới đoán lui đủ khả năng, chỉ Khương Trúc ngây tại chỗ.

Mỗi khi nhắc đến Thần Thông, nàng lập tức nghĩ đến Hác Phú Quý nhưng Hác Phú Quý biến mất từ lâu, nàng thử truyền tin cho Tiểu Linh Thông nhưng nhận phản hồi.

Hơn nữa, nếu thực sự liên quan đến Hác Phú Quý, thì điều còn thể liên quan đến Thiên Đạo…

Vậy họ sẽ cứu Nghệ Phong Dao như thế nào?

Tương lai Nghệ Phong Dao phá vỡ quy tắc thiên địa, cùng với việc hiện tại Nghệ Phong Dao chịu hình phạt của Thiên Đạo, điều là sức thể can thiệp?

Khương Trúc là nhiều nhất trong , đồng thời cũng là hiểu rõ sự bất lực trong đó nhất.

Nàng ngẩn ngơ giường, đầu tiên cảm thấy thật bất lực. Thậm chí nàng còn nên sự thật cho những khác .

Có thể Nghệ Phong Dao sẽ bao giờ tỉnh .

“Có lẽ chúng thể hỏi ông lão ở lâu.” Minh Huệ .

Cậu bé cảm thấy ông lão đó thần thông quảng đại, thể sẽ điều gì đó.

Tịch Họa thể dội nước lạnh lên đầu bé: “Vô Cực lâu thần bí khôn lường, chúng tìm là thể tìm , thậm chí khi nó còn xuất hiện ở Vạn Ma Quật.”

Ông lão…

Ánh mắt Khương Trúc sáng lên, vội vàng lao khỏi đám đông.

Trương Đồng và vài phía gọi: “Tiểu Trúc Tử, ngươi …”

“Ta đến Nam Châu một chuyến.” Giọng của nàng vọng từ xa.

Những còn đều nhún vai khó hiểu.

Tu sĩ Hóa Thần thể vượt qua ngàn dặm chỉ trong chốc lát. Không lâu , Khương Trúc đến Nam Châu.

Nàng men theo ký ức tìm đến cửa Ngõa Xá, qua con đường tối tăm, mắt bỗng chốc sáng sủa.

Những ngôi nhà ở bên trong vẫn còn cũ kỹ, thậm chí nhiều cái thể che mưa chắn gió. Nơi một đám tán tu bệt đất, bày hàng la liệt dọc theo bậc đá, tiếng rao hàng vang lên ngớt.

Chỉ điều mắt khác hẳn so với đây.

Khương Trúc nhanh chóng chạy đến cửa hàng bên đường, chăm chú thứ tự đó, lẩm bẩm: “Cửa hàng 53, hiệu thuốc…”

Sao thể chứ?!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-387-tiem-ren-so-99-bien-mat.html.]

Nàng nhớ rõ ràng đây là tiệm may của bà béo Mã mà.

Còn cửa tiệm 68, chắc chắn là của Vương Mặt Rỗ mở để nơi để xác, thành cửa hàng linh khí chứ?

Khương Trúc vội vàng xuyên qua đám đông, chạy về cuối con phố.

“Chín mươi sáu, chín mươi bảy, chín mươi tám…”

Không cửa tiệm 99.

Khương Trúc con phố mắt phong tỏa chặt chẽ, nhíu mày , cửa tiệm cuối cùng chỉ đến 98 là hết.

“Cô nương, cô nương tìm ai ?” Người ở cửa tiệm bên cạnh thấy nàng im tại chỗ thì khỏi mở miệng hỏi.

“Cửa tiệm 99, tiệm rèn ở đây chuyển ?”

“Chỗ chúng cửa tiệm 99. Tiểu cô nương, lẽ cô nương lừa , chỗ đây là cửa tiệm cuối cùng của Ngõa Xá nhưng nếu cô rèn thì thể đến cửa tiệm 78.”

“Vậy lão Yên , ngươi qua ? Còn bà béo Mã, Lưu lão Tam, Vương Mặt Rỗ…”

Nam nhân đó nàng với ánh mắt kỳ lạ: “Chỗ chúng những , cô nương lừa . Haizz, thời , bọn lừa đảo sống sướng quá, trẻ nên cẩn thận hơn .”

Thu Vũ Miên Miên

Nam nhân thêm gì đó nhưng Khương Trúc còn tâm trí để .

Nàng đến An Ngọ lâu, chắc chắn tiểu nhị ở đó sẽ .

An Ngọ lâu vẫn còn đó, chỉ là bên trong ít nhiều, còn cảnh nhộn nhịp như xưa.

Sau đại chiến Ma Linh, hầu hết các Linh tu còn thời gian nghỉ ngơi, trong thành trì cũng giảm nhiều.

Chưởng quỹ chống tay lên bàn, ngủ gà ngủ gật.

Khương Trúc nhanh chân bước lâu, tiểu nhị đang lau bàn lập tức chạy đến: “Khách quan, ngài uống rượu nhẹ ? Rượu của An Ngọ lâu chúng cũng ngon.”

“Gọi tiểu nhị khác đây.”

Tiểu nhị khó xử : “Khách quan, ở đây chỉ một tiểu nhị là .”

Có lẽ giọng của nàng to, chưởng quỹ đang ngủ gà ngủ gật bỗng tỉnh , thấy cuối cùng cũng khách đến, lập tức vỗ vỗ mặt, tươi từ phía chạy .

“Ôi khách quan, đến uống , một ? Cần mấy ấm?” Hắn về phía nàng, như mong chờ nàng thể dẫn thêm vài đến.

Khương Trúc phác thảo đơn giản: “Ta đến tìm , vài năm ở đây một tiểu nhị gầy gầy cao cao, mặt một nốt ruồi.”

Chưởng quỹ thoáng ngạc nhiên: “Có lẽ ngài nhớ nhầm , tiểu nhị ở đây bao giờ đổi, một năm sa thải hai nhưng hai đó đều chỉ việc vặt ở hậu viện, bao giờ ngoài. Ôi, mấy năm nay việc buôn bán ngày càng kém, sắp nuôi nổi nữa .”

Khương Trúc thất vọng hạ tay, bước khỏi lâu.

Ánh nắng đầu vẫn gay gắt như khi, mồ hôi chảy xuống má nàng.

Nàng thấy cửa tiệm mà vài năm mua quần áo, lão bản nương vẫn là đó.

Tất cả đều đổi nhưng đổi nhiều.

Ngõa Xá, cửa tiệm rèn 99, lão Yên, còn Thiên Trụ…

Rõ ràng là họ từng tồn tại nhưng tất cả đều nhớ bọn họ, như thể chỉ nàng giữ ký ức .

Khương Trúc chạy tới ngôi nhà ngói sâu nhất trong Ngõa Xá, một cú đ.ấ.m vỡ tường, bước chân ngoài.

“Vãi, cái gì , đ.ấ.m vỡ tường thế .”

“Điên , Ngõa Xá bọn đắc tội gì với nàng ?”

“Lại sửa , Lưu Bình, đến lượt ngươi.”

“Ơ, dựa cái gì mà đến lượt chứ, Mã Hoành cũng từng sửa, gần thì để sửa .”

“Không , dựa cái gì gần thì sửa, đ.ấ.m vỡ , sửa thì các ngươi tự mà sửa, lão tử quan tâm.”

“Ngươi lười c.h.ế.t , đợi lẻn nhà ngươi lấy hết linh thạch xem ngươi còn diễu võ giương oai nữa .”

 

Loading...