Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 411: Đan đạo từ trước đến nay không chỉ nằm dưới chân một mình ta
Cập nhật lúc: 2025-04-25 12:30:48
Lượt xem: 292
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Trúc im lặng, nàng chăm chú họ lâu, thu hết cảm xúc của họ mắt.
Họ giống như một tấm da rỗng luôn căng thẳng, chỉ tiếng vỡ vụn mới là tiếng gào thét duy nhất trong cuộc đời họ thể phát .
Đau đớn mà mãnh liệt.
Nàng gì.
Chỉ thấy một tiếng "phịch" vang lên, Lưu Chiêu mặt quỳ gối, đầu đập mạnh xuống đất.
Ngay đó những tán tu khác cũng quỳ xuống mặt họ, cả đám quỳ rạp mặt đất.
"Các vị thiên tài, xem như cầu xin các , các rộng lượng, cho chúng một con đường sống."
Giọng nam lẫn tiếng nức nở gần như tát mặt .
Đệ tử của Tứ đại tông đang bay lơ lửng thu Linh Khí trong tay, những thị vệ chặn Tam Đại Các cũng hạ tay xuống.
Khương Trúc, Tiêu Trường Phong, Huyền Tịch… tổng cộng hơn mười đều đờ tại chỗ, việc các tán tu quỳ lạy khiến tất cả các tử trở nên tan rã.
Trương Đồng từ từ đẩy bên cạnh , từ phía đến mặt .
Ánh mắt đầy ngạc nhiên quét qua những quỳ rạp đất: "Các ngươi nghĩ rằng chúng chặn đường sống của các ngươi ?"
"Chúng chiến đấu với Ma Tam suốt nhiều năm như , c.h.ế.t nhiều như , chẳng lẽ tất cả đều là vô nghĩa? Bây giờ các ngươi đến cầu xin chúng cho các ngươi một con đường sống!?"
Những chết, những Ma Tam hại chết, tất cả những cống hiến và nỗ lực của họ, giờ đây trở nên thật nực .
Trương Đồng cũng cảm thấy mệt mỏi, nhưng ánh mắt yếu ớt và thảm thương của các tán tu khiến hai bên chỉ , nhưng câu tiếp theo khiến thể thốt một chữ nào nữa.
"Cứ coi như là chúng lý lẽ , đại nhân ngài thể chấp tiểu nhân, ?"
Khương Trúc giữa đám đông chật chội, nhưng nàng rõ ràng cảm nhận một luồng gió lạnh thổi , lạnh đến mức khiến nàng run rẩy.
Nàng chỉ thể lắc đầu: "Chặn đường sống của các ngươi bao giờ là chúng ..."
"Kẽo kẹt.”
Cánh cửa lớn phía thị vệ kéo .
Cung Tiêu Tiêu đối diện với ánh mắt của , bước khỏi cửa, mặt nàng biểu cảm gì, nhưng nếu lắng kỹ, thể nhận thấy giọng của nàng run rẩy.
Nàng : "Ta hứa với các ngươi, từ ngày mai, Cung Tiêu Tiêu … tuyệt đối sẽ luyện chế loại đan nữa."
Xung quanh ngay lập tức xôn xao.
Khương Trúc và những khác đầu ngay lập tức: "Tiêu Tiêu, điều liên quan đến ngươi..."
Cung Tiêu Tiêu mỉm với họ, nhanh chóng trở về Tam Đại Các.
Các Linh tu chấn động thôi, nhưng nhóm tán tu vui mừng đến rơi nước mắt, quỳ xuống đất liên tục lạy về phía Tam Đại Các, m.á.u nhuộm đỏ cả mảng.
Một câu đơn giản của Cung Tiêu Tiêu dễ dàng kết thúc những năm tháng vất vả .
Bàn tay rũ xuống từ lúc nào của Khương Trúc rốt cuộc cũng buông lỏng.
Đến hôm nay, cuối cùng cũng bày tỏ lòng ơn chân thành nhất với họ.
Cảm ơn họ cần cố gắng vì con đường sống của chính nữa.
Trong phòng, Cung Tiêu Tiêu thẳng đan lô, ánh mắt mơ hồ rơi đan lô.
Minh Nhã Quân và những khác chỉ dám chờ bên ngoài, cho đến khi thấy Cung Ngọc Thành , họ mới dám rời .
"Đi con đường khiến con chịu nhiều thiệt thòi." Cung Ngọc Thành nắm tay nữ nhi của .
Môi Cung Tiêu Tiêu trễ xuống, nước mắt trào .
Nàng cúi đầu, nắm c.h.ặ.t t.a.y áo , nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, ướt áo của nàng , nên lời: "Con chỉ là... buồn."
Cung Ngọc Thành nhẹ nhàng ôm nàng : "Cha , nhưng con hối hận."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-411-dan-dao-tu-truoc-den-nay-khong-chi-nam-duoi-chan-mot-minh-ta.html.]
Ban đêm—
Cung Tiêu Tiêu quầy hàng trống rỗng.
Vị trí đây đặt thuốc giải mà nàng tự từng bước nghiên cứu , từ sự phối hợp linh dược đến cách luyện chế, mỗi bước đều chứa đựng tâm huyết của nàng .
Khác với những đan phương truyền khác, đây là đan phương đầu tiên thuộc về nàng .
“Hy vọng đây là cuối.” Cung Tiêu Tiêu thì thầm.
Lúc , bên ngoài vang lên một tiếng động.
“Ma tu các ngươi đến gì? Chẳng chúng hứa với các ngươi sẽ luyện chế nữa ?”
Thị vệ cáu kỉnh xua đuổi: “Lại gây sự ? Đi chỗ khác .”
“Không , chúng đến tìm Cung tiểu thư.”
“Thiếu chủ của chúng ở đây, các ngươi thể im lặng một chút ? Hết ngày qua ngày nọ, rốt cuộc các còn gì nữa?”
Thấy thị vệ ngăn cản cho , Nhị Hổ dẫn theo một nhóm ma tu ở cửa, cố gắng rướn đầu trong.
Khi thấy bên trong đúng lúc về phía họ, lập tức phấn khởi vẫy tay gọi nàng .
Thấy Cung Tiêu Tiêu tới, Nhị Hổ cùng các ma tu cố gắng thoát khỏi tay thị vệ.
Chạy đến mặt nàng , họ cẩn thận hỏi: “Cung tiểu thư, hứa hôm nay sẽ đến lấy đan dược, ngươi còn đan dược cho bọn ?”
Thu Vũ Miên Miên
Họ nàng mặt rằng sẽ luyện chế thuốc giải nữa, nhưng họ vẫn từ bỏ, vẫn hỏi thử.
Cung Tiêu Tiêu dừng một chút, cúi đầu gì.
Không lâu thấy Nhị Hổ sờ đầu :
“Chúng chỉ đến hỏi thăm, nếu luyện cũng , chúng sẽ tu luyện nữa, ai đó chỉ cần ngừng tu luyện, khả năng tẩu hỏa nhập ma sẽ giảm xuống.”
Nhị Hổ thấy nàng gì thì kết quả, trong lòng mặc dù thất vọng nhưng chỉ khẽ thở dài một tiếng, : “Xin phiền.”
Các ma tu cúi đầu, lưng định rời , hai bước thì thấy phía vang lên giọng nhẹ nhàng.
“Ta thể luyện chế cho các ngươi trong đêm nay, nếu các ngươi sẵn lòng chờ đợi.”
Nhị Hổ và những khác lộ nụ vui mừng, lập tức chắp tay cảm ơn: “Vậy thì xin nhờ Cung tiểu thư.”
Cung Tiêu Tiêu gật đầu.
Lên lầu, nàng mở đan lô, hít sâu một , bắt tay luyện chế lô thuốc giải cuối cùng.
Ngày hôm , cổng Tam Đại Các vắng vẻ hơn nhiều, hôm nay là ngày Thượng Ma Tông bắt đầu chiêu sinh , tất cả các tán tu đều đến chân núi.
Có lẽ để ăn mừng chiến thắng, Ma Tam thậm chí còn tự xuất hiện tham gia chiêu sinh.
“Thượng Ma Tông rộng rãi mời gọi tất cả các tán tu, từ chối ai, ai cũng cơ hội trở thành đại năng Nguyên Anh.”
Nghe thấy hai chữ Nguyên Anh, các tán tu phấn khích chen chúc trong, liều mạng giành lấy cơ hội trở thành cường giả Nguyên Anh.
Trong khi đó Cung Tiêu Tiêu ở vị trí cao nhất của đài Quan Nguyệt.
Nàng và đám Khương Trúc đài liếc mắt , từ cao, lớn tiếng : “Đại đạo khó , tu sĩ g.i.ế.c chóc ngừng, dẫn đến cuối cùng chỉ còn mười sống sót, tán tu càng là như . Nay ma khí hưng thịnh, thể mưu cầu một lối thoát, vì Cung Tiêu Tiêu từ nay còn luyện chế loại đan , để mở lối thoát.”
Giọng của nàng linh lực truyền đến ngóc ngách, tất cả các Linh tu đều dừng về một hướng.
Các tán tu tán chân núi Thượng Ma Tông đồng loạt , ánh mắt Ma Tam sâu thẳm về phía xa.
Họ thể thấy , chỉ thể thấy giọng đó vang vọng khắp nơi, chấn động lòng .
“Y giả, cứu thương là bổn phận, nhưng con đường gian nan, mệnh khó đoán cũng là điều bình thường, cho dù thể luyện chế loại đan cũng sẽ dừng ở đây, huống chi Đan đạo từ đến nay chỉ chân .”
“Từ giờ trở , sẽ công bố đan phương và phương pháp luyện chế chỉnh cho , bất kỳ ai luyện chế loại đan đều thể tự luyện chế, dù kiên trì , luyện đan sư Cung Tiêu Tiêu luôn ở đây chúc phúc cho các vị chí thể vượt lên mây xanh, danh vang thiên cổ—”
Cung Tiêu Tiêu cúi chắp tay, khi cúi chào, dứt khoát xuống khỏi đài cao.