Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 412: Rời đi là vì để có cuộc hội ngộ tốt đẹp hơn

Cập nhật lúc: 2025-04-26 12:08:21
Lượt xem: 283

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Sau khi xuống, đám Trương Đồng đều giơ ngón cái về phía nàng , mặt hiện rõ vẻ kiêu ngạo.

“Ngầu quá! Quá ngầu luôn! Phải như , cho cái thằng khốn Ma Tam đó tức chết.”

“Ha ha ha, Ma Tam ngờ nhỉ, để chúng luyện, chúng hoặc là , đến cùng!”

“Với chúng còn thể lén luyện, cho họ , xem Ma Tam thể gì chúng .”

Cung Tiêu Tiêu : “Không cần, việc nghiên cứu đan phương cũng giúp y thuật và luyện đan thuật của tiến bộ nhiều, còn cảm ngộ đại đạo, ít nhất từ đầu đến cuối vẫn đang Y đan chi đạo là đủ , khác thì để họ tự lo.”

Khương Trúc đồng tình mạnh mẽ: “Nói đúng, chúng cần tranh luận với bọn ngu ngốc.”

Nói xong mặt mày nàng hớn hở, một tay kéo Cung Tiêu Tiêu, một tay đè lên Minh Nhã Quân bên cạnh, còn quên vẫy tay với mấy Tiêu Trường Phong: “Được , bây giờ một bí mật kinh thiên động địa với !”

“Bí mật gì?” 

Mục Trì hưng phấn xoa tay: “Đến đến , cuối cùng cũng mang bí mật động trời đến đây.”

Trương Đồng nghi ngờ: “Sao dáng vẻ của mấy , giống như điều gì đó? Nói , các lưng ?!”

Bạch Tử Mục giải thích: “Không , chỉ là cách cứu Phong Dao, Trúc Tử phát hiện .”

“Vãi, còn chờ gì nữa.” Trương Đồng gấp gáp: “Nói nhanh lên.”

Khương Trúc tươi: “Chuyện lẽ gọi cả đại sư của cùng mới .”

“Được, chúng cùng đến Vạn Phật Tông.”

Không khí trong Vạn Phật Tông yên bình, các tân tử nhận đang luyện công hô “hây ha” bên ngoài.

Minh Huệ và Tịch Họa dẫn theo Đại Hoàng ồn ào đến chó sủa gà bay cả tông môn, Thông Trần ở bên ngoài lớn tiếng quở trách.

Sau khi liên tục trong hai khắc, Khương Trúc uống một ngụm nước để dịu cổ họng.

“… Tình hình đại khái là như , cho nên nghĩ ngoại vực chắc chắn thể cứu Nghệ Phong Dao.”

Mọi như sét đánh, ngẩn .

Không trách họ kịp hồi thần, thực sự là chủ đề quá kinh hoàng.

Không , đánh bại Ma Tam, họ tìm Thiên Đạo ?

Độ Chân là đầu tiên hồi phục tinh thần, khi suy nghĩ một hồi mới : “Đáng để , chỉ vì Nghệ Phong Dao, mà còn vì Tu Tiên Đại Lục, nếu như những gì tổ tiên Cửu Phi là sự thật, thì chuyến ngoại vực sẽ liên quan đến vận mệnh của Tu Tiên giới trong tương lai.”

Cung Tiêu Tiêu do dự một chút, : “ Niệm Nhất như , cảm thấy nguy hiểm, nếu chỉ chúng gặp chuyện thì , nhưng mười năm Ma Sát sẽ ngoài, nếu chúng kịp trở về hoặc gặp chuyện gì đó, thì những còn …”

Minh Nhã Quân gật đầu, bổ sung: “Hơn nữa ba tông khác vẫn tông chủ, đều là trưởng lão tạm thời thế, chuyến ngoại vực sẽ mất mấy năm, cũng Tu Tiên giới xảy biến cố gì .”

Mục Trì vỗ tay: “Nghe các ngươi vẻ cũng lý, nếu chúng sẽ gặp những ở vị diện khác, nếu tất cả cùng thì sẽ quân diệt ? Hay là chúng để vài thủ nhà?”

Khương Trúc tò mò hỏi: “Vậy ý của ngươi là ngươi bằng lòng ?”

Mục Trì trả lời dứt khoát: “Ta .”

Mọi : “…”

Vậy là xong.

Mục Trì buông tay: “Ta chỉ đưa một đề xuất, hơn nữa sức chiến đấu của mạnh như , thì ai bảo vệ các ngươi?”

Tiêu Trường Phong lặng lẽ đầu .

Mục Trì: “… Không , một ngươi thể lo ?”

Trương Đồng hớn hở giơ tay: “Ta thể giúp Trường Phong, Mục sư cứ yên tâm.”

Mục Trì tát một cái đầu : “Sư đang , sư ngươi chen .”

Ánh mắt Trương Đồng đầy tội nghiệp bịt miệng .

Khương Trúc bất lực xoa trán.

Với mấy thể thảo luận kết quả thì mới là lạ.

Thu Vũ Miên Miên

Ngay khi quyết định chủ ý của họ, Tam Thanh mở miệng.

“Tất cả đều , chiếm hết chín suất.Tổ tiên của Cửu Phi ngoại vực cao cấp hơn Tu Tiên giới, cũng nhiều cơ hội hơn Tu Tiên giới, vì ở đó nâng cao tu vi hẳn là sẽ càng nhanh hơn.”

“Nếu chỉ ở Tu Tiên giới, trong vòng mười năm từ Hóa Thần sơ kỳ đột phá đến Hợp Thể cảnh trung kỳ thậm chí hậu kỳ, đỉnh phong hầu như khả năng, cho dù Tu Tiên giới cũng nhất định thể ngăn cản Ma Sát, ngoại vực liều một .”

Tam Thanh lạnh nhạt phân tích: “Huống chi những vị diện khác nếu tồn tại ngoại vực tất nhiên sẽ lực ứng phó, chúng nếu thiếu một sẽ thiếu một phần phần thắng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-412-roi-di-la-vi-de-co-cuoc-hoi-ngo-tot-dep-hon.html.]

“Tổ tiên Cửu Phi mạo hiểm diệt tộc, quyết tâm truyền bí mật , tất cả đều vì tương lai của Tu Tiên Đại Lục, dù bao nhiêu cũng đều đáng giá.”

 

“Niệm Nhất, Huyền Tịch, Thiền Tâm, Mục Trì, Tiêu Trường Phong, Trương Đồng, Cung Tiêu Tiêu, Minh Nhã Quân, Bạch Tử Mục, chỉ chín các ngươi , Tu Tiên giới bên thì chúng sẽ trông chừng Ma Tam, bất kể thế nào chúng nhất định sẽ kiên trì đến khi các ngươi trở về.”

Trong nhóm tiểu bối, lớn tuổi nhất là Tam Thanh quyết định, chín lập tức vui vẻ hớn hở, lớn tiếng đáp .

Minh Huệ phát hiện mấy tiểu sư đang lén lút mưu tính điều gì.

“Họ định ?” Tịch Họa theo Minh Huệ thò đầu .

Minh Huệ lắc đầu: “Không .”

“Đó là Nghệ Phong Dao ? Chẳng lẽ họ tìm cách cứu ?” Tịch Họa vui mừng .

“Hai các ngươi lén lút ở đây gì?” 

Giọng của Khương Trúc bất ngờ xuất hiện từ phía khiến hai giật , vững , đồng loạt ngã xuống.

Minh Huệ xoa xoa mông, ngượng ngùng với những bên trong, đó oán trách Khương Trúc: “Tiểu sư , đột nhiên xuất hiện, chúng sợ c.h.ế.t khiếp.”

Ánh mắt Khương Trúc sắc bén: “Hai đang lén?!” 

Tịch Họa cảm thấy hổ, mắt liếc lung tung, vội vàng phản bác: “Chúng , chỉ là tình cờ đến đây thôi, Minh Huệ?”

“Minh Huệ?”

Minh Huệ gì.

Khương Trúc thấy đủ , vui vẻ kéo họ trong: “Nếu thì đây , đừng trốn ở ngoài cửa, nếu để trưởng lão Thông Trần thì một trận đánh.”

Minh Huệ ngẩn , nhanh chóng theo: “Ta còn tưởng chúng .”

“Tại ?”

Khương Trúc thật sự cảm thấy tò mò, nàng nghĩ luôn thẳng thắn, ít khi giấu giếm họ.

“Vì… chúng nhỏ tuổi hơn .” Minh Huệ cúi mắt .

Chênh lệch tuổi tác khiến họ thể cùng đối mặt với nhiều điều, giống như khi chống Ma tộc, thể giúp đỡ, chỉ thể , đôi khi còn sợ rằng những câu hỏi và lóc của sẽ cản trở họ.

Khương Trúc cảm thấy hiểu : “Đã mười hai, mười ba tuổi , còn nhỏ gì nữa, nếu rảnh rỗi suy nghĩ lung tung, thì đất cát sẽ để quét dọn.”

Minh Huệ: “…”

Tịch Họa thở phào nhẹ nhõm, vỗ ngực: “May mà mới tám tuổi.”

Khương Trúc: “Tám tuổi cũng nhỏ , ngươi cứ lau sàn , còn lau luôn bàn đặt cống phẩm trong Phật đường nữa, chiều cao đủ.”

Tịch Họa: “?”

Đây ?

Minh Huệ vui sướng ha hả.

Ba , nhanh đến phòng bên trong, lúc Tiêu Trường Phong và những khác đặt thể của Nghệ Phong Dao quan tài băng.

Thấy Trương Đồng nhẹ nhàng vác quan tài băng lên, chín bước ngoài.

Minh Huệ cũng theo sát họ, hỏi: “Mọi định đưa ?”

Khương Trúc: “Một nơi xa, ở trong Tu Tiên giới.”

Tịch Họa: “Có thể cứu sống ?”

Khương Trúc: “Tất nhiên thể.”

Khi hỏi đến đây, Minh Huệ và Tịch Họa hỏi thêm gì nữa, chỉ theo họ cho đến khi khỏi cổng tông môn.

“Trở về sớm nhé.”

Minh Huệ cổng núi vẫy tay chào tám , Tịch Họa cũng theo bọn họ rời .

Chín cũng từ xa vẫy tay chào họ: “Chờ chúng .”

Thật kỳ lạ, bóng dáng để cho Minh Huệ nhiều, cũng tiễn tiểu sư nhiều .

đây là đầu tiên bé thật sự cảm thấy việc rời là để một cuộc hội ngộ hơn.

Có lẽ vì bé tin rằng Nghệ Phong Dao sẽ ngày trở về. 

Mấy tiểu sư bản lĩnh đó.

 

Loading...