Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 425: Luân hồi chín kiếp
Cập nhật lúc: 2025-05-03 11:20:05
Lượt xem: 289
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi bước Đường Luân Hồi, cảnh vật xung quanh lập tức đổi, mắt chín đồng thời trở nên tối tăm.
Trong màn đêm vô tận, một tia sáng nào, bên là mặt nước đen kịt mênh m.ô.n.g thấy bờ.
Một Khương Trúc một chiếc thuyền nhỏ, thuyền nhỏ mái chèo tự động di chuyển, từ từ tiến về phía .
Chẳng bao lâu, thuyền tiến đến một thông thiên trụ gần như hòa bóng đêm, lúc thuyền nhỏ dừng , ý thức của Khương Trúc cũng tan biến, bên trong nhắm mắt .
Năm Quý lịch 998—
Có một thần kiếm chi thể đời.
Tô gia nữ, tên là Quyền Khanh, tự sinh kiếm ý, kiếm đạo thiên thành , từ khi bắt đầu nhớ mang trong một chính khí, trừng trị kẻ ác khắp nơi, giảng giải điều thiện.
“Này , các ngươi , Tô Quyền Khanh đột phá Nguyên Anh hậu kỳ , ngay ngày hôm qua đấy.”
“Thật ? nàng mới mười sáu tuổi… Ai nha, hổ là thần kiếm chi thể, tu luyện nhanh thật.”
“Ta ngày đêm mong nàng sớm vượt qua Hóa Thần Hợp Thể, dù Vĩnh An thành của chúng và các thành trì lớn nhỏ xung quanh ai mà Tô gia che chở chứ? Nếu như nhờ nàng khắp nơi c.h.é.m g.i.ế.c tà tu yêu ma, thì chúng những ngày như .”
“ , thời ma tu nhiều cũng , nhưng các loại yêu ma thì nhiều vô kể, nếu nàng , linh tu chắc chắn sẽ họ g.i.ế.c sạch.”
“ , Tô Quyền Khanh nhanh chóng đột phá Hóa thần…”
Trong lúc đang sôi nổi bàn luận, ai nhân vật chính đang một tiểu lâu.
“Ai nha ai nha, ai mà nhanh như thế đột phá Nguyên Anh hậu kỳ , đúng là chấn động cửu thiên thập địa mà.”
Hạng Nguyên Tu bước nhanh từ cửa, mặt mang theo nụ chế giễu.
Tô Quyền Khanh bên cửa sổ đầu : “Ngươi chuyện bằng giọng điệu gì ? Nếu thật sự chúc mừng , bằng ngươi mời bữa ?”
Hạng Nguyên Tu trợn mắt: “Tô gia các ngươi tổ chức tiệc lớn để ăn mừng, ngươi bắt mời? Ta .”
Tô Quyền Khanh sớm đoán , vui mà lườm một cái: “Đừng nhảm nữa, chuyện bảo ngươi điều tra tra đến ?”
Nói đến việc chính, Hạng Nguyên Tu nghiêm túc hơn một chút.
Vừa ăn món ăn ngon dọn sẵn bàn, : “Đã tra , tử ma đó trốn về Phàm giới, nhưng cho ngươi , ngươi vẫn nên đến Phàm giớI. Mặc dù những năm gần đây linh lực ở đó hồi phục, nhưng đám Phàm giới cơ hội tu luyện, tâm ma tà khí nặng nề lắm, thích hợp cho yêu ma quỷ quái…”
Hạng Nguyên Tu một hồi thì thấy Tô Quyền Khanh dậy, vội vàng kéo nàng : “Không , vẫn xong, ngươi ?”
“Phàm giới.”
“???”
Hạng Nguyên Tu tức quá hóa : “Ta cả một hồi lâu, ngươi chữ nào , đến con tử ma đó hận ngươi đến tận xương tủy, ngay cả sư phụ cũng dám tùy tiện đến Phàm giới, một tu sĩ Hóa Thần như ngươi gì?”
“Con tử ma đó ngươi đánh cho trọng thương , trong thời gian ngắn sẽ động tĩnh lớn, ngươi đột phá Hóa Thần cũng muộn.”
Tô Quyền Khanh nhướng mày: “Ngươi sợ ư?”
Hạng Nguyên Tu dừng một chút, lớn tiếng phản bác: “Ta sợ cái gì, những yêu ma quỷ quái đó còn thể gì chứ, chỉ thấy phong cảnh Phàm giới , nuôi dưỡng , ngươi ? Nghe chỗ đó mặt sẽ nổi mụn! Mọc đầy cả mặt!”
Khóe miệng Tô Quyền Khanh co giật: “Được , là sợ , một tu sĩ gian đạo như ngươi, đánh thì cứ chạy là xong.”
“Nếu chạy thì ngươi…” Hạng Nguyên Tu ngập ngừng, thẳng mắt đối diện một hồi lâu cũng câu khác.
“Đừng ngươi với nữa, với .” Tô Quyền Khanh nắm lấy cổ áo của , mặc kệ la hét, kéo ngoài.
“Ê, còn ăn mấy miếng cơm, ngươi để ăn thêm một chút .”
“Trở về ăn.”
“Ngươi quá đáng , món gà xào của còn động đũa, nguyền rủa ngươi…”
Hạng Nguyên Tu vẫn cố gắng vùng vẫy nhưng cuối cùng vẫn theo nàng đến Phàm giới.
Trong cửu thiên thập địa, Phàm giới linh lực yếu nhất, chỉ một ít tiên tri giả nhờ thiên phú tu luyện mà mở con đường tu hành, nhưng phần lớn phàm nhân vẫn ở trạng thái giác ngộ.
Những tiên tri giả đó chỉ dẫn để tu luyện đại đạo, vì trở nên mạnh mẽ nên bất chấp thủ đoạn, sinh nhiều yêu ma quỷ quái, thêm đó phàm nhân cũng vô tạp niệm, nên Phàm giới trở thành nơi tập trung nhiều tà vật nhất trong cửu thiên thập địa, các tu sĩ từ các thiên địa khác đều tránh xa.
“Xì—”
Một luồng kiếm khí xé gió bay qua, tà ma đều tan biến, một kiếm khách mặc bạch y chậm rãi bước từ hư .
Những phàm nhân đất thấy ánh sáng thần thánh, đều quỳ xuống thờ lạy, chỉ trong chốc lát vị thần mà họ nhắc đến biến mất giữa trung.
Tô Quyền Khanh thu kiếm, trở về căn nhà nhỏ trong rừng, Hạng Nguyên Tu đang bên trong nhàn nhã ăn linh quả.
“Ta khi nào thì ngươi về? Lúc đầu là Phàm giới tìm tử ma, giờ thì ngươi ở đây như ở nhà .”
Tính , đây là năm thứ năm Tô Quyền Khanh ở Phàm giới, tử ma vẫn tìm thấy, nhưng những tà ma khác thì g.i.ế.c ít.
Tô Quyền Khanh cảm thấy nghi ngờ: “Ngươi ở đây vui ?”
“Đây là chuyện vui vui.”
Hạng Nguyên Tu ném linh quả trong tay , tránh khỏi bàn tay nàng vươn : “Năm năm , năm năm ngươi vẫn đột phá Hóa Thần, ngươi ở các thiên địa khác gì ? Họ ngươi đây dùng đan dược, lúc về mà suýt nữa tức chết.”
“Nếu linh lực Phàm giới quá yếu, thì với thiên phú của ngươi chắc chắn đột phá từ lâu, cần để họ ở đó bàn tán.”
Tô Quyền Khanh gạt tay , hào phóng : “Ta thấy bây giờ như là , đột phá quá nhanh cũng , họ thì cứ để họ …”
Nói xong, nàng lập tức đổi sắc mặt, lạnh lùng : “Đợi về sẽ tính sổ với họ.”
“Ha ha ha… Thật , ngươi thể nghĩ như thì đúng là tuyệt.”
Hạng Nguyên Tu nàng với vẻ thôi, há miệng nhưng cuối cùng gì, lặng lẽ qua nhặt lấy linh quả đất.
Sau đó dùng góc áo của nàng lau lau, tựa ghế mềm tiếp tục ăn.
“Ngươi chuyện gì thì .” Đến mức , Tô Quyền Khanh còn .
Bọn họ từ nhỏ là bằng hữu, chỉ cần một ánh mắt nàng cũng thể điều gì đó.
“Không gì , thật sự gì.”
Hạng Nguyên Tu xong thì im lặng hai giây, nhưng cái như g.i.ế.c của nàng , cuối cùng thể nhăn mặt mà hết.
“Được , thực là phát hiện đập vỡ tượng thần của ngươi…”
Trong năm năm qua, danh tiếng của Tô Quyền Khanh ở Phàm giới ngày càng lớn, nhiều triều đại tôn vinh nàng như thần, xây dựng nhiều tượng thần, phàm nhân cũng tranh đến thắp hương.
chỉ trong tháng , phát hiện nhiều tượng thần đập vỡ.
“Không tin đồn truyền từ mà , rằng thực ngươi là một đại ma, những thứ chỉ để diễn kịch và hưởng thụ tôn thờ của dân, bọn họ còn nếu qua một tháng nữa ngươi sẽ trở thành ma thần, g.i.ế.c sạch tất cả .”
Hạng Nguyên Tu cúi đầu : “Hiện tại một nửa vương triều ở Phàm giới đập vỡ tượng thần của ngươi, bằng một vị thần rõ tên, mà những vương triều tượng thần của ngươi thật sự một yêu ma nào…”
Tin tức sẽ nhanh chóng truyền , cần nửa tháng họ thể đập vỡ tất cả tượng thần.
Tô Quyền Khanh im lặng một chút: “Chỉ vì điều , ngươi rời ?”
“Ngươi ở đây đủ lâu , giờ như , bằng về…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-425-luan-hoi-chin-kiep.html.]
Tô Quyền Khanh cúi đầu gì.
Hạng Nguyên Tu những việc mà nàng đều nhất định sẽ thành công.
Cuối cùng họ vẫn rời .
kết quả đổi, nửa tháng, tất cả các tượng thần ở Phàm giới đều thế .
Họ thần minh mới.
Họ còn dùng Tỏa Thần phù để phong ấn các tượng thần cũ, thần thức của Tô Quyền Khanh thể thoát ngoài, thể cảm nhận tình hình phàm giới.
Khi tượng nữ thần phong ấn, thần mới thờ phụng, dân Phàm giới trải qua một tháng yên bình.
Tất cả yêu ma đều biến mất, Tô Quyền Khanh tìm kiếm nhiều kết quả, đành trở về ngọn núi nhỏ.
Cho đến khi khí tức của tử ma xuất hiện.
“Những phàm nhân đó miệng lời , nhưng lưng cúng bái tượng ma, giờ thì , nuôi dưỡng nhiều tà niệm như , nó chắc chắn đột phá Hóa Thần trung kỳ đến hậu kỳ.”
Hạng Nguyên Tu phục theo Tô Quyền Khanh, miệng lầm bầm, bỗng nhiên nàng che miệng .
Hai nhanh chóng ẩn , bao xa thì thấy một nữ tử mười hai ba tuổi đang quỳ gối một gốc cây lớn.
“Linh Diệu nương nương, gần đây các quan binh kiểm tra nghiêm, chỉ thể phiền ngài ở trong tiểu miếu một thời gian, nhưng ngài yên tâm, làng chúng mỗi vài ngày sẽ cử đến dâng hương cho ngài, để ngài ăn no nê.”
Thu Vũ Miên Miên
Nữ tử đặt tượng nữ thần dài bằng cánh tay gọn gàng trong một căn nhà gỗ nhỏ, đó lấy một nắm hương, lượt dâng hương.
“Các bậc trưởng bối trong làng dám ngoài, nên đến dâng hương , Linh Diệu nương nương đừng chỉ bảo vệ một nhé.”
“Vương Nhị nương ở bên cạnh sắp sinh , bà một nam hài. Chân của Lưu đại thúc , thể , hy vọng sẽ bao giờ gặp sói ác…”
Nữ tử dâng hương xong, tiên quanh vài , dùng cỏ dại che căn nhà gỗ nhỏ , xong những việc thì chạy .
Tô Quyền Khanh giơ tay lên, vài tia cúng bái chi lực yếu ớt từ trong tượng thần truyền .
Ngay lúc , bộ Phàm giới tràn ngập hắc khí, những tượng ma cúng bái hấp thụ tất cả ngũ độc tạp niệm của , tham, sân, si, mạn, nghi…
Các tượng ma ở góc đều phát hắc quang, cuối cùng tụ một chỗ, gần như trong khoảnh khắc đó, tất cả yêu ma biến mất đều xuất hiện.
Sông ngòi ngược dòng, lũ lụt tràn lan, núi đá sụp đổ, yêu ma hoành hành… tiếng kêu la ngớt.
Tô Quyền Khanh và Hạng Nguyên Tu đột nhiên , chỉ thấy một đại ma Hóa Thần hậu kỳ, dù cách xa vạn dặm cũng thể cảm nhận khí tức khủng khiếp của nó.
Là tử ma.
Phát hiện bên cạnh sắp rời , Hạng Nguyên Tu vội vàng kéo nàng : “Chỉ cần tượng thần hủy, lực lượng từ cúng bái sẽ khiến sức mạnh của nó ngừng tăng lên.”
“Tô Quyền Khanh, đó là do họ tự chuốc lấy, cho dù ngươi quản, nhân quả cũng tính lên đầu ngươi!”
Tô Quyền Khanh nghiêng đầu , : “Ngươi chỉ là một kiếm tu hai mươi mấy tuổi, thậm chí còn trẻ hơn họ, ngươi giúp họ đủ nhiều , , đừng .”
Tiểu miếu ẩn trong cỏ dại tỏa vài tia lực cúng bái, những tia lực cúng bái màu vàng kim đó lưu chuyển trong cơ thể nàng , tăng cường kinh mạch của nàng , nâng cao thần thức của nàng .
Tô Quyền Khanh xoa tay , : “Họ tôn thờ thần minh, nhất định cứu họ khỏi tai họa.”
Dưới linh lực tỏa bốn phía, những thanh kiếm bay lượn xung quanh theo sát hình bóng đó cùng xé toạc bầu trời tối tăm, tạo một vết nứt rõ ràng.
Không trôi qua bao lâu, Khương Trúc trong chiếc thuyền nhỏ vẫn dấu hiệu tỉnh .
Thế nhưng hắc trụ cao ngất trời bỗng nhiên phát một luồng ánh sáng trắng, luồng ánh sáng quấn quanh cột và cuối cùng dừng ở đỉnh cột.
Đen tối hòa quyện với nước trời, khiến thể phân biệt ranh giới, ở ngọn Thông Thiên Trụ thứ nhất một khối ánh sáng trắng lơ lửng, xa xa giống như một vầng trăng tròn treo lơ lửng .
Chiếc thuyền nhỏ cuối cùng cũng bắt đầu từ từ di chuyển về phía cột trụ thứ hai, mang theo Khương Trúc bắt đầu cuộc đời mới.
Cùng lúc đó những trong thuyền như Mục Trì, Minh Nhã Quân cũng bắt đầu con đường luân hồi.
Năm Quý Lịch 1632
Trong cửu thiên thập địa lẽ nơi nổi tiếng nhất chính là Vân Mộng Biệt Thiên, nơi truyền thuyết về những thiên tài hiếm năm một, trong vòng một trăm năm xuất hiện chín , gọi là Vân Mộng Cửu Kiêu.
Chín vị thiên tài từ nhỏ cùng tu luyện, cạnh tranh lẫn , mười sáu tuổi mỗi đều bước con đường lập nghiệp, thành công nổi danh.
“Nghe trong khô cốt động ở phía nam một con hung thú ngàn năm, các ngươi dám so tài xem ai thể nhanh hơn lấy yêu đan của nó ?” Tân Dã cầm bản đồ trong tay, đầy khí phách đập xuống bàn.
"Lại so tài? Lần thua phục ?" Trương Thuận khiêu khích đáp một câu.
Những khác bàn đều họ .
Tân Dã ngẩng đầu, hừ lạnh một tiếng: "Vậy còn cần , nếu các ngươi đó lôi kéo trọng tài, chúng thua ?"
Trương Thuận: "Ái chà, chúng lôi kéo cái gì, chúng chỉ hỏi thử xem địa điểm thi đấu , các ngươi cũng thể hỏi mà, ai bảo các ngươi hỏi?"
"Tiểu gia quan tâm, dù thể tính, Nguyễn Cẩm sẽ trọng tài một nữa, ai cũng thể giúp."
Nữ tử nhắc đến đang vuốt tóc, gật đầu : "Được, tám các ngươi sẽ lập nhóm , chỉ cung cấp đan dược, những thứ khác ."
"Thi thì thi, ai thua thì cổng thành nhảy múa cột!" Trương Thuận .
Tân Dã vỗ bàn, nhếch môi đồng ý: "Được!"
Ba ngày , cửu đạo lưu quang bay qua trung, tiếp theo chín hình bóng hạ xuống bên ngoài Khô Cốt động.
Kiếm tu tay ném xuống cho luyện đan sư Nguyễn Cẩm một cái khiên bảo vệ, đảm bảo nàng thể rõ tình hình trận đấu, tổn thương.
"Cuộc thi bắt đầu."
Một tiếng lệnh, tám còn một cái, ngay đó vội vàng lao trong động.
Chín bóng hình ở cửa động quá sáng đan xen với , linh lực va chạm phát ánh sáng trắng chói mắt.
Nguyễn Cẩm đầu , linh lực bay tới nàng ở ngay lúc chạm kết giới Tân Dã mạnh mẽ xoay chuyển phương hướng, thẳng về phía Trương Thuận.
"Bùng——"
Sau tiếng nổ, Trương Thuận còn bóng dáng, chạy , còn quên đầu khoe khoang: "Yêu đan là của ."
"Ngươi mơ ."
Mấy đánh di chuyển bên trong, khi gần đến sâu trong động, một luồng khí tức của hung thú ập đến.
Chín chút do dự lách , nhưng điều họ thấy là một con thú nhỏ xiềng xích và trận pháp trói buộc.
Tân Dã nhíu mày: "Đây rõ ràng là một con sói con Ngân Nguyệt, khí tức của hung thú từ mà ?"
Trương Thuận vung đao, khí thế của thanh đao cắt phá linh lực của kết giới, một vết m.á.u hung thú xuất hiện mắt họ.
Đồng tử của chín đồng loạt co rút.
"Không , lẽ cố ý đặt bẫy."