Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 457: Các ngươi đã bị chín người chúng ta bao vây

Cập nhật lúc: 2025-05-17 11:39:04
Lượt xem: 252

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mọi chằm chằm, mắt trừng lớn, mặt hiện rõ vẻ kinh hoàng.

“Cái … cái lẽ là niệm bảo bát giai - Hoán Thần Bài?”

“Ôi trời ơi, thêm một món bảo bối bát giai nữa!”

Thiên Hưu cũng món bảo bối bát giai bất ngờ cho sững sờ một chút, nhưng khi phản ứng , nghiến răng một cái, ném bảo bối như tiếc tiền, thậm chí còn quên kéo thêm Sa Huyền.

đại đạo xuất hiện cảnh tượng :

Thiên Hưu quăng Xuyên Thiên Mâu , Khương Trúc lấy Che Thiên Thuẫn

Sa Huyền lấy Trấn Hồn Linh , Huyền Tịch lấy Thiên Cương thần tráo .

Thiên Hưu lấy Xuyên Thiên Huyền Lăng , Tiêu Trường Phong ném Phần Thiên Hỏa Phù .

Sa Huyền thi triển Tế Hồn Ấn, Minh Nhã Quân phát Khiếu Thiên Long Khí .

Thiên Hưu…

Thiên Hưu lục lọi trong túi , phát hiện còn gì để sử dụng. Cuối cùng thì những Thiên Mệnh giả suýt ánh sáng chói lòa cho thể mở mắt ở xung quanh cũng thể mở mắt thế giới.

Khương Trúc ném một đống bảo bối trong tay, nhướng mày : “Đã là cùng sử dụng , để từng món như thì tốn thời gian quá.”

, còn chiêu gì nữa thì dùng hết luôn , nếu thì chúng sẽ khách sáo .” Trương Đồng nhếch mép, xoa tay.

Thiên Hưu nhíu mày, ngẩng đầu lớn tiếng : “Mọi chỉ như ? Dù chúng thắng, nhưng chúng chỉ hai , các ngươi vẫn thể chia một phần Thần Thạch , nhưng chín là một nhóm, nếu họ thắng, các thể gì?”

Lời như mũi tên đ.â.m trúng trái tim của những khác.

Dù Sa Huyền và Thiên Hưu mạnh mẽ đến thì họ cũng chỉ hai , bọn họ liều mạng cũng thể giành một hai viên mà.

nếu chín đối diện thắng, chừng ngay cả nội bộ bọn họ còn đủ để chia, thể để họ lấy vài viên?

Mọi suy nghĩ thông suốt, lập tức vây .

Thu Vũ Miên Miên

“Dù như thế nào thì hết chúng hãy giải quyết chín , đó chúng chia như thế nào thì chia!”

Các Thiên Mệnh giả xung quanh đồng thanh hưởng ứng.

“Khoan , các ngươi định lấy nhiều h.i.ế.p ít ?” Khương Trúc chớp mắt với họ.

Sa Huyền lạnh lùng một tiếng: “Chúng lấy nhiều h.i.ế.p ít đó, thì . Nếu trách thì chỉ thể trách các ngươi mắt thôi!”

Khương Trúc ngẩng đầu chín mặt trăng bầu trời vặn xếp thành một thể.

Khóe môi nàng bất giác cong lên, nở một nụ như hoa : “Nếu các thì cũng chỉ thể chơi một chút thôi. Bây giờ, các chín chúng bao vây .”

Sa Huyền đang định nhạo bọn họ nhảm thì thấy đối diện búng tay.

Trong khoảnh khắc đó, gian Hư xung quanh đột nhiên xảy biến hoá, vô lỗ hổng xuất hiện, hàng loạt Hư linh gào thảm thiết lao , bao vây họ chặt chẽ từ trong ngoài.

Đôi mắt của những Hư linh đều phát ánh sáng xanh lục, há miệng gào thét ngừng.

!!!

Sắc mặt đại biến.

“C-c-c-các Hư linh ở đây? Hơn nữa chúng đều tu vi từ lục giai trung kỳ trở lên!”

“Chẳng lẽ ngươi thể điều khiển chúng?!”

Sa Huyền chợt hiện lên một vài hình ảnh quen thuộc xảy trong Cổ Thần Long, cùng với cái vỏ ngọc trai cổ đó… đột nhiên hiểu chuyện.

lúc mới hiểu thì quá muộn.

thể là điều khiển , từ ngữ thật khó chịu. Mối quan hệ giữa húng chỉ đơn giản là chăm sóc và chăm sóc thôi mà.”

Khương Trúc nở một nụ , lộ hàm răng trắng nhọn: “Các con ơi, đến giờ ăn .”

Các Hư linh thấy âm thanh thì lập tức hành động, trong chớp mắt, tất cả đều lao về phía Thiên Mệnh giả gần nhất.

Sa Huyền và Thiên Hưu vốn nhóm Khương Trúc hao tổn sức lực, chẳng mấy chốc bao phủ trong đàn Hư linh.

Những khác đang vật lộn giữa những cái miệng lớn ngừng cắn xé, dù chạy đông chạy tây cũng thể thoát khỏi những quái vật ăn thịt đang đuổi theo.

Chín Khương Trúc giúp đám Hư linh chặn kín lối thoát của họ, thỉnh thoảng còn lén đ.â.m một nhát kiếm, đá hai cái.

Thế nhưng một Thiên Mệnh giả cùng cảnh giới bát giai với Thiên Hưu sử dụng một niệm bảo bát giai để trốn thoát.

Tiêu Trường Phong và Mục Trì chuẩn đuổi theo nhưng Khương Trúc ngăn .

“Không cần đuổi theo, đuổi theo dễ phục kích, hơn nữa chuyện Hư linh lộ thì cứ để lộ , khi ngoài cũng định giấu giếm gì cả, nếu cướp thì cướp một cách công khai. Cộng với tu vi hiện tại của chúng , ngay cả khi gặp cũng gì để sợ.”

, g.i.ế.c một Thiên Hưu thì chúng cũng thể g.i.ế.c hai!” Trương Đồng ôm chục mấy viên La Thiên Thần Thạch, ngừng ngớ ngẩn: “Vẫn là bảo vật quan trọng hơn.”

Chín cướp La Thiên Thần Thạch xong thì tiếp tục dọc theo Hư đại đạo.

Thực họ chỉ thuận đường nên đến cướp một ít thôi, dù những Hư linh ngoài thám hiểm đều báo tin cho họ, cướp thì thật lãng phí.

“Đi thêm một đoạn nữa thì chắc chắn sẽ đến vùng đất chúc phúc.” Cung Tiêu Tiêu về phía .

Mục Trì và Huyền Tịch vội vàng chạy lên xem, quả nhiên thấy ở xa thần quang tỏa .

Trương Đồng cuối cùng thấy Khương Trúc bên cạnh đang ăn ngon lành thì cũng bắt chước cắn một miếng, kết quả suýt nữa thì gãy răng.

“Không , cứng như mà ăn ?”

Khương Trúc thấy thì ngẩng đầu , miệng nhai giòn tan, một miếng một miếng, liên tục hề ngừng .

Thấy nàng vẻ hiểu, Trương Đồng bực bội vẫy tay, ngoan ngoãn nắm viên Thần Thạch trong tay, dùng cách ban đầu để hấp thụ niệm lực bên trong.

Chẳng bao lâu , cuối cùng chín cũng đến đích của Hư đại đạo.

Đó là một Thần Môn còn hùng vĩ hơn cả Thiên Môn. Thần Môn sừng sững một phiến đá khổng lồ đang lơ lửng giữa trung, xung quanh tràn ngập thần quang, thần uy hiển hách. Thần hạc và cá voi lơ lửng phiến đá, hai bức tượng thần binh khổng lồ canh giữ ở lối phiến đá.

Hai vị thần binh đều một chân tám tay, giữ phần đầu và phần cổ, phần giống như cột đá gộp gộp từ hai chân. là hình mà họ thường thấy mà trông vẻ như kết hợp giữ và thú, tạo nên một cảm giác kỳ lạ thể thành lời.

Vì vùng đất chúc phúc vẫn mở nên hai vị thần binh cầm vũ khí chéo , chắn lối .

Những Thiên Mệnh giả đến đó thì lượt tìm kiếm đá lơ lửng hoặc chỗ cao nào để chỗ dừng chân.

“Chỉ còn ba năm nữa là đến lúc vùng đất chúc phúc mở, thấy chúng nên tìm kiếm cơ duyên gần đây thôi, đừng xa, nếu xảy bất trắc thì kịp trở về mất.”

, càng gần đến lúc vùng đất chúc phúc mở thì càng hỗn loạn, lượng Thiên Mệnh giả đến đây cũng càng nhiều, đến lúc đó mà chạy loạn thì bản sẽ c.h.ế.t thế nào .”

“Không xa thì tìm cơ duyên, khu vực họ lục soát sạch sẽ , ngay cả một con niệm thú cũng , còn ba năm lận mà, các ngươi chỉ định ở quanh đây thôi ?”

“Ôi chao ngươi hiểu cái gì. Đã bảy năm trôi qua, đám ngũ giai, lục giai đều sớm đột phá đến bát giai trung kỳ hoặc bát giai hậu kỳ, giờ chúng ngoài tìm cơ duyên cũng chỉ là tự dâng đến miệng bọn họ thôi. Nếu c.h.ế.t ở bên ngoài thì chẳng là nỗ lực bao nhiêu năm đều uổng phí ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-457-cac-nguoi-da-bi-chin-nguoi-chung-ta-bao-vay.html.]

, bên ngoài nhiều cao thủ bát giai sơ kỳ, đồng đội của hết, tất cả hy vọng đều đặt lên , dù cũng sẽ ngoài mạo hiểm nữa, sẽ ở đây.”

Khương Trúc ngẩng đầu xung quanh.

Phát hiện ít Thiên Mệnh giả trực tiếp định cư gần vùng đất chúc phúc, yên tâm chờ đợi vòng thi thứ hai giống như họ.

lo lắng của nhóm nỗi sợ của chín đám Khương Trúc. Bọn họ Hư linh bên cạnh.

Hơn nữa ngay cả khi Hư linh thì tu vi của chín họ cũng thấp, cộng thêm nhiều bảo bối, còn hai trợ thủ Tiêu Tiêu và Nhã Quân lớn, thể đánh với những Thiên Mệnh giả như Thiên Hưu.

Chín xa một chút, vẫn theo cách cũ như trong mê cung rừng đen, tiên tìm một tảng đá bay để sắp xếp một Hư linh điểm cố định, đó dùng cấm chế và phù lục gia cố, còn dùng mấy bảo vật để bảo vệ.

Như thì ngay cả bát giai trung kỳ cũng tốn chút công sức mới .

Vừa mới bố trí xong thì bỗng bên cạnh Khương Trúc xuất hiện một hố đen, một con Hư linh khoác giáp Nguyệt Quang thể che giấu Thiên Đạo chạy kéo tay áo nàng, báo tin. 

ở một nơi xa xôi cách xa vùng đất chúc phúc, một đám hỗn độn khí bất ngờ bay từ trong hư vô. Mấy bóng tranh cướp đoạt, đó dùng pháp bảo bao phủ đám hỗn độn khí đó.

Đột nhiên, gian mặt họ mở một hố đen.

Mọi ngẩng đầu , chỉ thấy từ bên trong vài trẻ tuổi , còn tám chín Hư linh mặc giáp theo , trong đó một con thậm chí tu vi thất giai.

Hiện tại qua thời điểm đồng nguyệt, nhưng giáp Hư linh che khuất ánh sáng của Thiên Đạo.

Trong đám Hư linh lóe lên vài ánh sáng, trong chớp mắt tay Khương Trúc và xuất hiện vũ khí của riêng họ.

Thấy thế trận đối diện, ai cũng hiểu ngay, chắc chắn là đến cướp bảo vật!

Trong đó một nghĩ một chút với Khương Trúc ở gần nhất: “Tiểu hữu, các ngươi hợp tác thế nào, nhưng đám hỗn độn khí là bảo vật quý báu, ngươi là thực lực cao nhất trong những , thuần phục Hư linh. Nếu ngươi hợp tác với , sẵn lòng chia đôi, hơn nữa còn vài bảo địa, cũng thể dẫn đường, thế nào?”

Nhóm Khương Trúc thì , hẹn mà cùng mỉm , chân lặng lẽ tách , lặng lẽ bao vây nhóm ở giữa.

Mục Trì lười biếng lắc lắc cây côn trong tay, chế nhạo: “Ngươi đang đào góc tường của chúng ?”

“Có thể hợp tác tất nhiên cũng thể đổi ý, chẳng đều dựa lợi ích cả ? Ta thể cung cấp cho nàng nhiều lợi ích hơn, nàng hợp tác với cũng là lẽ thường.”

Khương Trúc cong môi, : “Đại thúc, chúng vốn là cùng một đại lục, giống các ngươi.”

Vừa dứt lời, đối diện ngẩn một chút nhưng ngay đó đó tiếp tục thản nhiên :

“Ngay cả cùng đại lục cũng thể chia đường . Đừng quên, những niệm lực sẽ chuyển hóa thành sức mạnh vĩnh viễn.”

Dù chín Thiên Mệnh giả đến từ cùng một đại lục thì ? Họ em ruột thịt, chỉ cần gieo bí thuật thì đều sẽ tính toán cho bản .

Chính vì , hiện tại những Thiên Mệnh giả thất giai trở lên bốn đồng đội là coi là may mắn .

“Nếu ngươi hợp tác với , thể giúp ngươi loại bỏ những khác, đến lúc đó ngươi thể đột phá lên bát giai trung kỳ. “

Nghe những lời từ phía đối diện, chín chỉ , giải thích thêm. 

niệm lực tay hàm hồ, phất tay một cái kéo một đang chuẩn trốn thoát. 

Khương Trúc liếc Hư linh đang nóng lòng đến nơi khác ở bên cạnh, mỉm : “Đừng nhảm nữa, đưa hỗn độn khí đây chúng sẽ đánh với các ngươi nữa. Thời gian gấp gáp, chúng cướp... , đến nơi tiếp theo.” 

Nhìn chín Thiên Mệnh giả thất giai hậu kỳ phía đối diện, dù nhóm cam lòng thì cũng còn cách nào khác.

“Được, chúng sẽ đưa hỗn độn khí cho các ngươi, các ngươi tiếp tục truy sát chúng .” 

“Không vấn đề gì, chúng luôn giữ lời.” Khương Trúc giơ tay thu kiếm cốt, thể hiện sự chân thành. 

Người đó cũng giở trò, thành thật ném hỗn độn khí qua. 

Khương Trúc cầm lấy kiểm tra một lượt vẫy tay với đám Mục Trì, chín lập tức bay trở về hố đen, tiến đến địa điểm kho báu tiếp theo cùng với Hư linh. 

Đến khi xung quanh yên tĩnh, nhóm mới dám thả lỏng cảnh giác. 

“Sao họ hợp tác với Hư linh, nhóm Hư linh đó thật sự lời họ.”

“Có thể là họ thuật khống chế gì đó, về báo cho những khác mới , nếu là lúc trăng hợp thì bọn họ sẽ chỉ càng thêm kiêu ngạo.”

“Báo tin? Lão tử đánh cướp một phen mới thông tin . Muốn về báo tin , cửa !” 

Thiên Mệnh giả câu lập tức lưng rời

Bề ngoài ai đồng tình với lời của nhưng trong lòng nghĩ gì thì chỉ họ mới

Tu Tiên giới

Thượng Ma Tông, Lâu Song cửa mật thất, báo cáo tình hình của với bên trong như thường lệ. 

“Ngươi thật sự cảm kích nàng .” Giọng âm u bất ngờ vang lên từ phía khiến Lâu Song giật

Nó cố gắng giữ bình tĩnh , dù cũng dám ngẩng đầu mặt Ma Tam: “Tông chủ cứu .”

“Cút , việc gì thì đừng đến đây.” 

Lâu Song mím môi, dựa tường rời

Ma Tam theo bóng lưng nó một lúc lâu, cho đến khi thấy bóng dáng thì mới cánh cửa đá mặt. 

Một con Ngũ Sắc Tước non mới nở ma khí cuốn thẳng trung tâm pháp trận.Chỉ một tiếng kêu thê lương chói tai, ngay đó, một dòng huyết sắc đậm đặc tuôn trào, hòa trận pháp.

Ở bên , Lâu Song vội vàng trở về phòng của , đôi tay nắm chặt run rẩy ngừng. 

Trong đầu vô thức nhớ lời của Hạng Nhiên: “Ma Tam quá cảnh giác, chỉ cần chút đúng sẽ phát hiện, vì chỉ thể đưa ma hồn thức hải của ngươi. Nếu Ma Tam phát hiện, nhất định sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t nàng ngay lập tức, tuyệt đối để nàng sống sót ngoài!” 

Lâu Song lắc đầu, ép bản bình tĩnh, cẩn thận dùng thần thức giao tiếp: “Tông chủ, bây giờ nên thông báo cho Lý thủ lĩnh ?” 

Đợi một hồi mà trong thức hải vẫn phản hồi. 

Thậm chí Lâu Song còn nghi ngờ thất bại

Chẳng lẽ tông chủ thật sự mắc kẹt bên trong ?

lúc , một âm thanh quen thuộc vang lên: “Tạm thời cần.”

Lâu Song thở phào nhẹ nhõm.

Ngày hôm  

Mười mấy tán tu quần áo tả tơi rách rưới, mò tiến một huyệt động ở sơn mạch Cửu Long.

“Êi, ngươi sớm gia nhập Liên minh tán tu , tới nơi gì?”

“Liên minh tán tu thì , Liên minh tán tu còn tán tu, lão tử Nguyên Anh, hưởng thụ mười năm cũng đủ .”

là, một trăm năm tán tu cũng sảng khoái bằng mười năm Nguyên Anh. Huống hồ gì , chỉ cần , sẽ trực tiếp để cho chúng đột phá đến Nguyên Anh đỉnh phong, hỏi thăm , các tán tu nhập ma khác đều chỉ tu vi Nguyên Anh sơ kỳ mà thôi." Mặc dù vẻ mặt của cả đám kích động nhưng ai cũng hạ thấp thanh âm, sợ phát hiện.

Đàm luận trong chốc lát, trong động hiện lên một bóng đen.

Thấy Ma Tam hiện , đám lập tức tiến lên nịnh nọt : "Ma Tam đại nhân, mà ngài chúng đều tìm , khi nào mới thể cho chúng tông môn tử nội môn ?"

 

Loading...