Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 50: Lấy đạo lý tu sửa để khiến người tin phục
Cập nhật lúc: 2024-10-24 12:26:11
Lượt xem: 1,612
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Thiên Tuyết mặc tông phục xanh nước biển, cúi đầu đường, đôi mắt ướt đẫm.
Bộ dạng đáng yêu dễ thu hút ánh mắt của những khác.
“Thiên Tuyết sư , xảy chuyện gì thế?”
Người chuyện chính là Mục Trì Khương Trúc chọc giận, còn các tử của Quy Nhất Tông.
Bọn họ đến tìm khách điếm của , từ xa thấy bộ dạng tiểu sư tủi cúi đầu.
Lục Tiến thấy của Quy Nhất Tông, sắc mặt lắm, bộ quá trình đều lạnh lùng.
Ngũ đại tông môn vốn hợp , Quy Nhất Tông mắt cao hơn đầu, chỗ nào cũng xem thường bọn họ.
“Các ngươi đến đây gì?”
Lục Tiến đưa tay kéo Tô Thiên Tuyết lưng .
Tô Thiên Tuyết nhào về phía Mục Trì , hai mắt đẫm lệ ngẩng đầu lên .
“Mục sư , chúng đến quá muộn, còn phòng nữa…”
Sắc mặt Lục Tiến lập tức đen .
Ánh mắt Mục Trì trêu chọc Lục Tiến: “Phong Thanh Tông nhiều như mà tìm một khách điếm nào còn phòng trống ?”
Trương Đồng hì hì, với Tô Thiên Tuyết: “Tiểu sư , chi bằng với chúng ? Chúng phòng nè.”
Nói xong, còn khinh thường liếc tử Phong Thanh Tông: “Các sư của Phong Thanh Tông sẽ để tâm chứ?”
Tô Thiên Tuyết đáng thương hỏi: “Thật ?”
“Đương nhiên là thật .”
Lúc chỉ sắc mặt Lục Tiến , mà sắc mặt của tất cả các tử Phong Thanh Tông cũng .
Ngũ đại tông môn bọn họ bất hòa, chẳng lẽ Tô Thiên Tuyết ?
Nhất định gia nhập Quy Nhất Tông ngay mặt bọn họ?
“Tô Thiên Tuyết, về ngay.” Giọng điệu của Lục Tiến chút nghiêm nghị.
Trịnh Phổ thấy giọng run lên, trong lòng bất mãn.
Lúc khi tiểu sư cùng , Lục Tiến chỉ nhiều ngăn cản mà còn phê bình , trong lòng Trịnh Phổ thành kiến từ lâu .
Bây giờ Lục Tiến dùng giọng điệu lạnh lùng gào lên với Tô Thiên Tuyết, trong lòng càng thêm thoải mái.
mà thoải mái thì thoải mái, dù cũng chỉ là một tử nội môn, cho nên bao giờ dám nhiều lời ở bên ngoài.
Tô Thiên Tuyết đầu Lục Tiến, uất ức khó hiểu.
Có đối xử với nàng , tại đại sư vui, chẳng lẽ nàng ngủ ngoài đường ?
Đây thật sự là yêu nàng ?
Mục Trì sư linh thạch …
Thấy nàng còn đang do dự, Lục Tiến tức chết: “Tô Thiên Tuyết, rốt cuộc tử Phong Thanh Tông , đừng quên là truyền đấy.”
Một câu khiến Tô Thiên Tuyết thu hồi ánh mắt lưu luyến .
Mặc dù trong lòng nàng cực kỳ tình nguyện, nhưng vẫn với Mục Trì và Trương Đồng: “Cảm ơn ý của các sư , Thiên Tuyết vẫn nên ngủ ngoài đường với các sư , , tủi gì .”
Mục Trì khẽ một tiếng, khoanh tay ngực.
“Được Lục Tiến, ngươi cần phát cáu với tiểu sư như chứ. Quy Nhất Tông chúng nhiều phòng, vẫn thể cho các ngươi mua ba bốn phòng gì đó.”
Vẻ mặt Tô Thiên Tuyết vui mừng: “Thật ? Cảm tạ Mục Trì sư .”
Lục Tiến và Mục Trì , bầu khí như giương cung bạt kiếm.
Cả hai đều đôi bên đến tình trạng như nước với lửa, thể nào lòng .
Tô Thiên Tuyết chạy về kéo tay áo Lục Tiến, nhỏ giọng : “Đại sư , đừng đen mặt như nữa, Mục Trì sư đồng ý cho chúng thuê phòng , chúng cần ngủ ngoài đường nữa.”
Trịnh Phổ đổ thêm dầu lửa: “ , đại sư , chúng đều đành lòng tiểu sư chịu khổ, một nữ hài tử như thể ngủ ngoài đường như chúng .”
Trương Đồng thoáng qua tử Phong Thanh Tông, híp mắt : “Các vị đạo hữu Phong Thanh Tông đều cần nơi nghỉ ngơi, là đại sư , ngươi trách nhiệm chăm sóc bọn họ, nên tỏ cáu giận như chứ.”
“Quy Nhất Tông chúng chỉ là bụng giúp các ngươi mà thôi.”
“Đại sư , mau đồng ý mau đồng ý , Thiên Tuyết ngủ ngoài đường .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-50-lay-dao-ly-tu-sua-de-khien-nguoi-tin-phuc.html.]
“Đại sư , cũng đành lòng các sư khác xem thường đúng , ít nhất cứ coi như là vì tiểu sư .”
Người của Quy Nhất Tông phía nhất quyết buông tha, Tô Thiên Tuyết và Trịnh Phổ cứ giúp đỡ ngoài.
Lục Tiến tức đến mức hộc máu, run rẩy.
“Được , mua mua mua, mua hết ? Một đám ngu xuẩn.”
Nói xong, Lục Tiến lưng , quan tâm cục diện hỗn loạn nữa.
Tô Thiên Tuyết thoáng qua Trịnh Phổ, chút bối rối.
“Sư … Chúng bây giờ?”
Bộ dạng ỷ của Tô Thiên Tuyết và các tử khác khiến Trịnh Phổ lâng lâng.
Hắn hắng giọng, với Quy Nhất Tông: “Ra giá .”
Trên mặt Mục Trì treo nụ , giơ hai ngón tay lên.
Trong phòng…
Khương Trúc đang ở chính giữa, mấy sư xung quanh phiên giảng đạo lý cho nàng.
“Tiểu sư , quân tử trọng thì nghiêm (1), nãy hình tượng và hành vi của ở bên ngoài thật sự .”
“Ta hiểu .”
Tam Thanh nâng mắt: “Thật sự hiểu ?”
Khương Trúc nghiêm túc gật đầu.
“Vậy câu sư nghĩa là gì?”
“Quân tử đánh nặng tay thì thể tạo uy tín, tay quá nhẹ, sẽ chú ý hơn.”
Độ Chân đang uống thì sặc: “Khụ khụ khụ.”
Các sư khác há miệng, sững sờ lên tiếng.
Thu Vũ Miên Miên
Tam Thanh vẫn giữ bình tĩnh, chỉ là khuôn miệng mấp máy nhiều mới tiếp: “Câu ý là nếu như quân tử thận trọng, sẽ mất uy nghiêm và sự tôn trọng.”
“Hễ tới thận trọng thì rời khỏi chữ lý, nãy thể lấy lý để khiến tin phục ?”
Khương Trúc suy nghĩ một lát: “Được.”
“?”
Tam Thanh phiền muộn: “Vừa nãy dùng lý lẽ gì để thuyết phục khác?”
“Đạo lý tu sửa.”
Tam Thanh: “...”
Các sư khác: “...”
Cảm giác đại sư sắp bùng nổ .
Lông mày Tam Thanh ngừng co giật.
Chẳng trách thường xuyên thấy tiểu sư trưởng lão Thông Trần phạt, như phạt thì uổng.
Rốt cuộc mấy Huyền Tịch dạy nàng như thế nào !
Mắt thấy đại sư vẫn luôn bình tĩnh nhíu mày, Độ Chân giả vờ ho khan vài tiếng, vội vàng trấn an.
“Đại sư , tiểu sư giỡn với thôi, lẽ là ở trong tông môn chán c.h.ế.t , đưa ngoài hít thở khí một chút nhé.”
Tam Thanh yên gì.
Khương Trúc Độ Chân kéo chạy thẳng xuống lầu.
“Ý của đại sư là, nếu tu Phật thì nên chững chạc và chu một chút. Không tu Phật thì thể phản kích, chỉ là chuyện cần giáo dục bằng cảm hóa , giữ cho vài đường sống.”
Độ Chân mỉm , nụ mang theo chút trấn an, dường như sợ Khương Trúc tổn thương, cố gắng hết sức để giọng của trở nên dịu dàng.
“Tiểu sư , và đều thể nhầm đường, sai chuyện, sẽ lúc đầu óc tỉnh táo, lúc đó cũng chỉ thiếu một thêm một câu là thể tỉnh ngộ, nhưng nếu như ai bằng lòng kiên nhẫn hơn một chút, lẽ chúng sẽ hối hận suốt đời.”
“Có thể bây giờ gặp ý định tỉnh ngộ trong thời gian ngắn, nhưng tuổi thọ của tu sĩ chúng dài, dù vẫn thể gặp đủ loại , dù chỉ một phần vạn tỷ lệ, chúng cũng thể g.i.ế.c lầm.”
Độ Chân nghiêm túc, Khương Trúc cũng chăm chú, còn về rốt cuộc lọt tai mấy phần thì cũng chỉ chính nàng mới .
“Các sư chỉ sợ quen như , hỏng con đường tu luyện của .”
Câu xuất phát từ Khổng Tử, ngụ ý quân tử nghiêm túc, cẩn trọng thì sẽ tạo uy nghiêm, cho dù sách nhiều bao nhiêu thì nền tảng cũng vững chắc.