TIỂU THIẾU GIA HÔM NAY CŨNG BỊ BẮT ĐI TRA ÁN - 208 (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-07 06:00:10
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà chủ nhà dù cố giữ kín chuyện, trăm phương ngàn kế phòng ngừa, cuối cùng vẫn giấu nổi, tin lan sang hàng xóm.

 

Mấy ở tầng tầng động, túa xem. Có còn định đưa tay đẩy cửa, khiến bà chủ hoảng tới mức mồ hôi túa đầy trán.

 

“Thục Phân, nhà chị chuyện gì ?” hàng xóm bên cạnh, vốn quan hệ hơn chút, lên tiếng hỏi, mặt đầy tò mò.

“Thục Phân” chính là tên bà chủ nhà.

 

Thục Phân, hình mập mạp, vội vàng chắn ngang cửa, giơ tay lau mồ hôi trán:

“Không… chuyện gì . Mấy đều ở nhà thế ?”

 

“Không ở nhà thì .” Người hàng xóm , vẫn ý thức sự nghiêm trọng, hạ giọng đầy hứng thú:

thấy nhé lầu xe cảnh sát, còn một chiếc siêu xe đen bóng loáng nữa. Trong cái hẻm nhà bao giờ từng loại xe đó . Chị thật , là nhà Đỗ Ánh Lan xảy chuyện ?”

 

Cái tên “Đỗ Ánh Lan”, trong khu ai mà chẳng .

Chỉ là ấn tượng của hàng xóm về cô , đều hết sức bình thường, chẳng gì cho cam.

 

Đừng thấy Đỗ Ánh Lan giờ đây chẳng còn mấy nhan sắc gương mặt gầy gò, trông thiếu sức sống chứ dáng của cô thì vẫn còn , khí chất cũng tệ. Nhìn qua là từng thời sống trong nhung lụa.

Mỗi ngày cô đều trang điểm kỹ càng; chỉ cần bước khỏi cửa, dù chỉ là để vứt rác, cũng phấn trắng dày cộm, môi đỏ tươi tắn. Cô đặc biệt chú trọng ăn mặc mùa hè mặc váy hở vai, hở lưng; mùa đông giày da bóng loáng. Ngay cả khi khất tiền thuê nhà, cũng từng thấy cô đem mấy bộ quần áo trang sức bán.

Giống như đang cố giữ chút kiêu hãnh cuối cùng.

 

Từ khi Đỗ Ánh Lan dọn đến khu , luôn mấy đàn ông trong xóm trộm chớp mắt. Mấy đó, phần lớn là chồng hoặc con trai của các bà hàng xóm.

Người sống trong khu đều coi như khá giả, gia đình định, vẻ ngoài yên ấm.

bảo những bà vợ cả đời tằn tiện, lam lũ chịu nổi việc chồng cứ chằm chằm một đàn bà như thế, thì đúng là chuyện khó.

 

Ví như nhà 203, chị vợ ở đó nhiều năn nỉ Thục Phân đuổi Đỗ Ánh Lan . Chị và chồng từng cãi vài vì cô ; chồng nay lười nhác, mà thỉnh thoảng chủ động giúp Đỗ Ánh Lan mang rác cửa.

Tiếc là mỗi nhắc đến, Thục Phân đều chỉ qua loa cho xong.

 

Nhà 104 lầu cũng từng than phiền nửa đêm cứ tiếng giày cao gót gõ “cộp cộp” sàn, ồn đến mất ngủ cả đêm.

Thục Phân từng nhắc Đỗ Ánh Lan chuyện , nhưng cuối cùng cũng chẳng đuổi .

 

Cả khu chẳng ai thích cô . Trong mắt họ, sự tồn tại của Đỗ Ánh Lan khiến cả khu nhà trở nên yên.

Ai nấy đều mong cô sớm dọn .

Cho nên khi tin nhà cô xảy chuyện, phản ứng đầu tiên của là lo lắng mà là một niềm vui thầm lặng khi khác gặp nạn.

 

“Ê, Thục Phân, Đỗ Ánh Lan đắc tội ai ?” phụ nữ nhà 203 hỏi, “Hai hôm còn thấy cô , mặt tươi như hoa, dáng xuân sắc lắm. Chị với cô , thật , leo ông chủ lớn nào ? Mà xe cảnh sát nhà là ? Chẳng lẽ vợ bắt ? Không thể nào, cô tuổi , còn ông lớn nào coi trọng ?”

 

Nghe đoán bậy, da gà Thục Phân nổi khắp .

Người c.h.ế.t là chuyện lớn mà bọn họ mở miệng lời xui xẻo. Bà vốn mê tín, t.h.i t.h.ể của Đỗ Ánh Lan vẫn còn trong nhà, nhỡ linh hồn còn quanh quẩn ? Mấy lời ác độc mà để hồn , khi về báo oán!

 

Điều khiến Thục Phân sợ hãi hơn cả là trong lúc họ đoán bậy đoán bạ, trong lòng bà chút đồng tình với những lời đó.

Cứ như thể bà cũng tin rằng, Đỗ Ánh Lan thực sự là như từng thấy cô cùng đàn ông nào.

 

Bà rùng hai cái, vội xua tay:

“Thôi ! Mấy còn ở đây nhảm cái gì? Tết nhất chẳng lo việc nhà, mau ai về nhà nấy ! còn chuyện, rảnh tám với các .”

 

Người phụ nữ nhà 104, vốn đ.á.n.h mạt chược chung với Thục Phân, hề hề :

“Có chuyện gì , buổi chiều đ.á.n.h ván mạt chược nhé. Ờ, mà cô em chồng cũng sang, là tụi một bàn luôn ?”

Nói còn sang 203 hiệu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/208-1.html.]

203 nhún vai định đáp “ thôi”, thì cánh cửa lưng Thục Phân bất ngờ bật mở.

 

Một thanh niên trẻ tuổi, cao ráo, tuấn tú bước .

Ngoài Thục Phân, tất cả mấy đang tám chuyện đều im bặt. Ánh mắt họ đồng loạt hướng về phía trai đầy tò mò, xen lẫn một chút sợ sệt.

 

Cậu cao lớn, dáng thẳng tắp, tóc cắt ngắn gọn gàng, gương mặt trắng trẻo, khí thế sạch sẽ mà lạnh lẽo loại liền dễ trêu.

 

Thục Phân chắn cửa, hình mập lùn chỉ cao chừng mét năm, khiến đầu lộ phía vai bà.

 

Ánh mắt quét một vòng qua từng , giọng lạnh nhạt:

“Cảnh sát đang phá án. Mấy ồn ào cái gì ngoài ?”

 

Cảnh sát thật kìa!

 

Chỉ vài giây, ba bốn liền rụt , tránh xa Thục Phân và cả nửa mét.

Mấy nãy còn hăng hái hóng chuyện, giờ im thin thít, dám ho he một tiếng.

Người nhà 104 thậm chí định len lén rút lui.

 

“Ờ… nhớ trong nhà còn nồi canh, Thục Phân, về đây.”

Vừa , thanh niên lạnh giọng chặn :

“Đứng .”

 

Người phụ nữ 104 cứng , miễn cưỡng :

“À… cảnh sát, chuyện gì ? Trước rõ nhé, với Đỗ Ánh Lan chẳng quan hệ gì . Chúng chỉ là hàng xóm, ngày thường đến mấy câu. Nếu cô đắc tội ai, thật sự liên quan tới .”

 

Cậu cảnh sát trả lời, chỉ lướt qua hỏi:

“Các đều là hàng xóm của Đỗ Ánh Lan?”

 

Cả đám ngây , vài giây miễn cưỡng gật đầu:

… nhưng bọn hàng xóm của cô , cô cứ lì chịu dọn, ai cũng bó tay.”

 

Nghe , Lý Sùng Dương khẽ nhíu mày:

“Cô trả tiền thuê nhà, sống ở là quyền của cô .”

 

Mấy hàng xóm cảnh sát , đều nghệt mặt , ai nấy , hậm hực thu ý định tiếp tục buôn chuyện.

 

104 đ.á.n.h bạo mở miệng hỏi:

“Cảnh sát , rốt cuộc Đỗ Ánh Lan phạm tội gì thế?”

 

Lý Sùng Dương liếc qua, ánh mắt sâu thẳm.

Nam Cung Tư Uyển

 

Thục Phân hoảng hốt, tim đập loạn. Bà vội vàng kéo Lý Sùng Dương lùi trong, nhưng kịp cái miệng giấu .

 

Chỉ , giọng chậm rãi mà lạnh nhạt:

“Phạm tội? Cô phạm tội. Cô c.h.ế.t .”

 

Một câu như tiếng sét giữa ban ngày, nổ cái “đoàng” trong đầu mấy đàn bà, khiến ai nấy đều há hốc miệng, thốt nên lời.

 

Một lúc lâu , họ mới tìm giọng của :

“C.h.ế.t? Đỗ Ánh Lan… c.h.ế.t á?!”

Loading...