TIỂU THIẾU GIA HÔM NAY CŨNG BỊ BẮT ĐI TRA ÁN - 213 (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-14 05:44:54
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Con mà, càng càng nắm chút gì đó, nhất là khi từng nghĩ Tiền Lai là cơ hội giúp thoát khỏi cái đáy xã hội . Tiền Lai coi trọng hai em Hạ gia, nên cũng ép để tâm đến cách họ , càng cố càng kéo chìm sâu hơn.

 

Từ khi cắt đứt liên lạc với Tiền Lai, Hạ Ngôn Lễ lâu còn nhớ đến bạn bè của nữa, ngờ gặp , là trong tình cảnh như thế .

 

Cậu nhận , thật sự khác .

 

Khi thấy giọng Hạ Như Sơ, Hạ Ngôn Lễ chẳng chút cảm xúc nào, tức giận, sợ hãi, chỉ bình thản nghĩ: Giọng cũng chỉ bình thường thôi, chẳng gì đặc biệt như nữa.

 

Cậu điều chỉnh tâm trạng, nhẹ giọng hỏi:

“Anh Hạ, chuyện gì ?”

 

Hạ Như Sơ mơ hồ cảm thấy giọng Hạ Ngôn Lễ gì đó đổi, nhưng để tâm lắm, thẳng vấn đề:

“Tiền Lai uống say , rảnh qua đón nó ? Chúng đang ở—”

 

Còn hết câu, Hạ Ngôn Lễ cắt lời, giọng nhạt như nước:

“Xin , rảnh.”

 

Đấy, chính là như thế. Rõ ràng là hỏi rảnh , nhưng mở miệng định sẵn sẽ đến, như thể dù bận mấy thì cũng mặt.

 

Hạ Như Sơ sững ngờ đối phương từ chối thẳng thừng như .

 

Hạ Ngôn Lễ tiếp:

tối nay còn đang trong ca trực, Tiền Lai chuyện .”

 

“Bây giờ cũng gần chín giờ mà.” Hạ Như Sơ hàm ý nhắc khéo.

 

,” Hạ Ngôn Lễ mỉm , giọng lễ độ mà xa cách, “cho nên về ngủ. Anh với Tiền Lai , chắc đang ở nhỉ? Tối nay phiền hai chăm sóc giúp.”

 

Không đợi Hạ Như Sơ thêm, nhanh chóng kết lời:

“Vậy nhé, cúp . Chào .”

 

Nói xong, dứt khoát cúp máy.

 

Đầu dây bên , tiếng “tút tút” vang lên lạnh lẽo. Hạ Như Sơ vẫn còn sững sờ, mặt ngẩn .

 

Hạ Gia Thanh vẻ mặt ngạc nhiên của em trai, ánh mắt sâu xa hỏi:

“Cậu chịu đến?”

 

“Ừ,” Hạ Như Sơ thở dài, liếc Tiền Lai đang gục gà gục gật ghế, “Cậu về ngủ, bảo chúng trông A Lai giúp.”

 

Chuyện chăm Tiền Lai thì khó, cùng lắm đưa về nhà, giúp việc lo. Chỉ là… sáng mai khi tỉnh rượu, chắc chắn Tiền Lai sẽ thất vọng thôi.

 

Hạ Như Sơ khổ:

“Hạ Ngôn Lễ đúng là kiểu lạ thường, gần như bản của Lục Thính An. Muốn dứt là dứt luôn. Có điều, còn nhân nhượng hơn chút, ít nhất thẳng lời chia tay.”

 

Bằng , nếu Tiền Lai đá thêm nữa… sẽ hóa thành bộ dạng t.h.ả.m hại thế nào.

 

Trên xe cảnh sát, cuộc trò chuyện ban nãy gián đoạn, khí trở nên trầm lắng. Phó Dịch Vinh tinh ý, hỏi tiếp chuyện gia đình nữa.

 

Ai cũng nhận Hạ Ngôn Lễ lẽ xuất . Phó Dịch Vinh hỏi ban nãy cũng chỉ xem thể giúp gì, nhưng lúc rõ ràng thời điểm thích hợp, nên im lặng bỏ qua.

 

~

 

“Anh ở đây? Còn uống say bét nhè thế , trong nhà bao chuyện cần lo mà vẫn còn tâm trí uống?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/213-2.html.]

Du Thất Nhân cúi Bùi Giang Chiêu đang sõng soài sàn quán bar, nhíu mày , “Uống thành như , chắc cũng quên ít phiền não.”

 

mà quên thì ích gì? Đêm nay quên, sáng mai tỉnh rượu vẫn đối mặt với những nỗi khổ đó thôi. Khi một ngọn núi lớn chắn mặt, trốn tránh giải quyết gì chỉ thể nghĩ cách vượt qua.

 

Thở dài một tiếng, Du Thất Nhân sang với Cố Ứng Châu:

“Lão đại, đây giúp một tay ? Coi chừng mảnh thủy tinh đầy đất, dính lên bây giờ.”

 

Nhìn đám nhân viên quán bar quanh, rõ là chẳng ai quen Bùi Giang Chiêu, nếu quen, để vật đây nửa ngày như .

 

Cố Ứng Châu vốn chẳng ưa gì Bùi Giang Chiêu, nhưng dù cũng là cảnh sát. Để say như thế giữa quán bar, khéo xảy chuyện.

 

“Tránh .” Anh vẫy tay. Đợi Du Thất Nhân lùi sang bên, Cố Ứng Châu tiến tới, nắm cổ áo Bùi Giang Chiêu kéo dậy, thẳng tay ném xuống ghế dài.

 

Cái ót Bùi Giang Chiêu đập nhẹ lên mép ghế cứng, đau đến khẽ rên một tiếng, lờ mờ mở mắt .

 

Trước mắt mơ hồ, ánh đèn sặc sỡ khiến mắt đau nhức. Chớp vài , cuối cùng cũng mặt.

 

“Thính An…?” Anh lẩm bẩm, gương mặt đỏ hồng vì rượu thoáng hiện ý . Anh giơ tay định chống dậy, nhưng sức yếu, đành ngã trở .

 

“Em thấy ?” Giọng ngà ngà, lẫn trong men say, “ bây giờ… uống rượu giỏi lắm … Em ghét uống một ly là gục, giờ còn thế nữa…”

 

Cố Ứng Châu nhíu chặt mày, trong lòng chán ngán chỉ kiếm cái giẻ mà nhét miệng gã say cho yên.

Nam Cung Tư Uyển

 

Người đúng là nhiều chịu nổi. Mỗi khuyên nên về phía , đừng mãi để tâm quá khứ, Bùi Giang Chiêu nhắc: “Anh thì gì, quá khứ của Thính An tham gia .”

Những lời đó khiến bực bội mà chẳng trút giận .

 

Du Thất Nhân thì Lục Thính An bằng ánh mắt nửa trêu chọc nửa thương hại:

“Thính An , tiêu chuẩn chọn bạn trai của khắt khe thật đấy, xảo quyệt độc đáo ha?”

Nếu đổi là cô, bạn trai dù vụng về, thật thà, chẳng tán tỉnh, cô vẫn thấy đáng yêu.

 

Lục Thính An Bùi Giang Chiêu say lả, ánh mắt mơ màng mà gì cho .

Mấy loại “trai chẳng hưởng qua, nhưng cũ thì nhiều kể xiết. Bạn trai cũ đủ loại, chuyện yêu đương phức tạp, tiêu chuẩn khắt khe, lòng nhanh… Nếu thành sách, thể hẳn một cuốn “Hắc sử tình trường của Lục Thính An”.

 

Không nguyên chủ từng mấy câu kiểu . mục đích chắc chẳng Bùi Giang Chiêu “rèn luyện tửu lượng”, mà chỉ đơn giản là kiếm cớ để đá thôi.

 

Bùi Giang Chiêu đang say đến nửa mê nửa tỉnh, men rượu dâng lên khiến dày co thắt. Cảm giác buồn nôn trào tới, đột nhiên cúi xuống “Ọe” một tiếng, ói sạch.

 

Lục Thính An giật nhảy lùi mấy mét.

Cố Ứng Châu và Du Thất Nhân cũng phản xạ cực nhanh, lập tức tránh sang chỗ an .

 

Cả ba , đều cùng chung một vẻ khó xử.

Giờ thì đây? Người đầy bẩn thỉu thế , ai dám gần?

 

Đang lúc lúng túng, một bartender lúc nãy gọi thẩm vấn , cau mày hỏi:

“Các chuyện gì ? Nãy thấy tiếng ly vỡ.”

 

Du Thất Nhân như vớ cứu tinh, ánh mắt sáng lên:

“Tới đúng lúc lắm. Anh say , phiền đưa phòng nghỉ cho ngủ một lát, tiện thể bộ đồ sạch.”

 

Bartender bước gần, ngửi thấy mùi rượu chua nồng lập tức nhăn mặt, gần như nôn theo.

 

Ở bar Tipsy sang trọng thế , cảnh khách nôn giữa sàn là chuyện cực kỳ hiếm. Từ khi mở cửa đến giờ, từng xảy nào. Một phần vì họ quản lý nghiêm, ai dấu hiệu say đều dìu ngay; phần khác vì ở đây quy định rõ ràng, ai bẩn khu vực công cộng thì tự trả phí dọn dẹp. Còn nếu trốn, sẽ đưa danh sách đen của tất cả quán bar lớn trong Cảng Thành.

 

Gặp tình huống đầu, bartender cuống lên, liên tục xua tay:

“Xin , ở đây dịch vụ kiểu đó . Tốt nhất là đ.á.n.h thức dậy, bảo tự gọi đến. Còn thì… các cứ bắt !”

Loading...