TIỂU THIẾU GIA HÔM NAY CŨNG BỊ BẮT ĐI TRA ÁN - 216 (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-28 05:51:42
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Du Thất Nhân chu môi, vui.

 

Lục Thính An tiếp lời, giọng phân tích nhưng vẫn mang theo lo lắng:

“Từ lúc Bùi gia thấy môi bà tím tái, giữa trán thâm trông chút nào. Bây giờ còn hôn mê, nghi bà phản ứng do trúng độc. Khi lượng độc trong m.á.u quá cao cơ thể tự đào thải , sẽ buồn ngủ, ý thức mơ hồ… giống tình trạng hiện tại.”

 

Du Thất Nhân cau mày:

nhiễm độc?”

 

Lục Thính An:

“Hung thủ g.i.ế.c con trai bà . Độc thể dính phần bánh cua, bà ăn nhầm nên dính theo.”

 

Du Thất Nhân phản bác ngay:

lúc đó Bùi Hoành Lịch c.h.ế.t gần như lập tức. Độc phát tác quá năm phút.”

 

Lục Thính An hỏi :

“Nghe câu ‘dao cùn mài thịt’ ? Xyanua lúc nào cũng khiến nạn nhân tử vong ngay. Nếu lượng độc thấp, cơ thể chỉ thấy khó chịu, nhưng vẫn là chất cực độc nếu tồn tại lâu trong m.á.u sẽ gây suy kiệt cơ quan, ảnh hưởng tính mạng.”

 

Du Thất Nhân hít mạnh một :

“Ý là bà thể…”

 

Lục Thính An xua tay:

chỉ đoán thôi. Hung thủ mục tiêu rõ ràng, định hại vô can. Có lẽ bà chỉ quá mệt.”

 

Cậu dừng một nhịp tiếp:

“Perla, gọi một hầu đến chăm bà . Chúng về sở.”

 

Du Thất Nhân gật đầu rời khỏi phòng.

 

Lục Thính An cúi Diệp Kinh Thu thêm vài giây. Hàng lông mày bà nhíu chặt, mắt nhắm cứng trông chẳng dấu hiệu tỉnh .

 

Cậu đảo mắt quan sát căn phòng.

Phòng bà bài trí tinh tế, nội thất sang trọng, màu sắc đồng bộ, thứ đều sạch sẽ ngăn nắp kiểu nơi ở mà càng ở lâu càng thấy ưng ý. Không hề dấu vết của đàn ông sống chung. Trên bàn chỉ một tấm ảnh chụp bà và Bùi Giang Chiêu. Không hề thấy ảnh đồ của Bùi Phương Triều từ thời ông còn sống.

 

Hoàn giống lời đồn “vì tình mà mê ”.

 

Đối diện giường là một ghế tựa kiểu quý phi, bên cạnh là giá sách.

Tầng cùng đặt bộ cụ, các tầng còn xếp sách. Mỗi tầng đúng ba quyển. Nội dung khác nhưng chiều cao, độ dày, màu sắc gần như giống hệt thấy sạch sẽ đến mức… kỳ lạ.

 

Kết hợp với phòng ốc gọn gàng đến cực đoan Lục Thính An kết luận:

Chủ nhân căn phòng dấu hiệu rối loạn ám ảnh cưỡng chế (OCD) ở mức độ nhất định.

 

Ánh mắt dừng một quyển sách bìa trắng.

Cậu hiệu cho Cố Ứng Châu, nhướng cằm về phía Diệp Kinh Thu. Khi Cố Ứng Châu hiểu ý và sang bà , Lục Thính An nhanh chóng bước đến giá sách, khẽ rút quyển đó .

 

Cậu điều chỉnh khe sách để che việc thiếu một quyển, vẫy tay rời phòng.

 

Cố Ứng Châu lập tức theo .

 

Du Thất Nhân cũng tìm một hầu chính cô gái lúc lão phu nhân đuổi về phòng dặn dò vài câu khi cho chăm sóc bà Diệp.

Cửa phòng đóng , ba họ xuống lầu.

 

Đi nửa chừng, Cố Ứng Châu liếc quyển sách trong tay Lục Thính An:

“Em nghĩ bà học cách dùng xyanua từ đây?”

 

Du Thất Nhân lập tức bìa sách

《Dược lý và Hóa học》

Bìa còn in mô hình xoắn kép DNA sách bao quát cả d.ư.ợ.c lý, hóa học lẫn sinh học.

 

Lục Thính An vội mở .

 

Cậu chỉ khẽ vuốt bìa cuốn sách và :

“Diệp Kinh Thu với thứ trong phòng đều ý kiểm soát rõ. Đồ đạc sắp xếp đúng vị trí, đúng hướng theo thiết kế của bà . Sách cũng : quyển dày nhất đặt cùng, mỏng hơn thì xếp lên . Cứ ba cuốn chú ý đến : bìa màu đậm ở ngoài, màu nhạt để phía . Cuốn màu trắng lẽ nên cuối cùng, nhưng khi thấy nó phía .”

 

Du Thất Nhân “ồ” một tiếng, nhưng thấy hợp lý:

“Nếu bà tìm trong cuốn sách phương pháp sử dụng xyanua để g.i.ế.c , tức là bà gần đây. Mà theo cách , bà kiểu cưỡng chế sắp xếp đúng vị trí, màu trắng ở ngoài cùng mới đúng, để trong?”

 

Lục Thính An hỏi ngược :

“Nếu là cô, cô học cách g.i.ế.c trong sách, cô khác phát hiện, giấu ?”

 

Du Thất Nhân há miệng, dường như bắt đầu hiểu.

 

Lục Thính An tiếp tục:

“Cách sắp sách của bà cho thấy ai cũng sẽ chú ý cuốn ngoài cùng . Để phát hiện, bà đổi vị trí cuốn vốn ở cuối cùng thì đặt lên . Đây chính là kiểu che giấu nửa mùa tự lừa dối .”

 

“Giữa nguy cơ lộ và sự cưỡng chế sắp xếp đúng, rõ ràng Diệp Kinh Thu chọn gác cái cưỡng chế đó sang một bên.”

 

Du Thất Nhân hiểu hiểu mơ hồ:

“Nếu sợ phát hiện đến , hủy luôn cuốn sách cho xong?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/216-2.html.]

 

Lục Thính An trả lời:

“Như , bà dễ dàng vứt đồ của . Kiểu tính cách tự phụ như luôn tin rằng việc sẽ phát hiện.”

 

Cố Ứng Châu bổ sung:

“Hủy một cuốn sách nghĩa là mua một cuốn mới để , mà sách mới càng dễ khiến khác chú ý. Hơn nữa, bà cũng khó đảm bảo quá trình vứt ai thấy.”

 

Bởi , cách đơn giản và “an ” nhất vẫn là giấu bừa thôi…

Chỉ là Diệp Kinh Thu ngờ, dù giá sách nhiều sách như thế, cuối cùng Lục Thính An vẫn nhận chỗ bất thường.

 

Khi ba bọn họ xuống lầu, Hạ Ngôn Lễ còn ở đại sảnh.

cùng Lục Thính An, điều, bám dai thành phiền phức.

 

Lúc Phó Dịch Vinh và Lý Sùng Dương áp giải quản gia Bùi lên xe cảnh sát, Hạ Ngôn Lễ cũng theo. Như Du Thất Nhân thể cùng Lục Thính An mà đổi xe qua nữa.

 

Vừa đến cổng nhà họ Bùi, Cố Ứng Châu nhận mấy tin nhắn.

 

Anh dừng xem, thấy Du Thất Nhân gần sát xem ké liền tắt màn hình, rút cuốn sách từ tay Lục Thính An nhét tay cô.

 

“Cầm đưa cho Dịch Vinh, bảo mang thẳng đến phòng giám định.”

 

Du Thất Nhân kịp phản ứng thì tay nặng trĩu.

Cô ngờ ngác chớp mắt:

“Không về đồn ? Hai định hẹn hò riêng tư hả? Nay là ngày thứ mười yêu đương là—”

 

Chưa kịp xong, đầu búng đau điếng.

 

“Ai ?!”

Cô ôm đầu , ngay vẻ mặt khó chịu của Lục Thính An.

“Bị trúng nên nổi nóng đúng ?”

 

Cố Ứng Châu cũng nhấc chân định đạp cô nhưng nghĩ cô là con gái nên thôi.

 

“Đi nhanh lên. Đưa xong thì .”

 

Du Thất Nhân bĩu môi một cái đầy ý vị:

Coi là bóng đèn cũng , miễn phá truyện ngôn tình !

 

Cô tức tốc cầm sách chạy về phía xe cảnh sát.

 

Trên xe tiếp, Lục Thính An hỏi:

“Ai nhắn? Chúng ?”

Nam Cung Tư Uyển

 

Cố Ứng Châu đưa luôn điện thoại qua.

 

Lục Thính An lười nên đưa trả:

“Tuyến tình báo tìm địa chỉ hiện tại của Hạ Tân Trình.”

 

“Hạ Tân Trình là ai?”

 

“Là vườn trẻ nhất nhà họ Bùi. Ba chủ xưởng may họ Hạ tự sát ở tòa nhà Bùi thị. Sau đó xưởng sang tên, và em gái Hạ Tân Trình cũng biến mất. Và giờ… đang ở .”

 

Lục Thính An gật đầu, hỏi thêm.

Chỉ cần nơi đến là đủ.

 

Ba lái xe về hướng ngược với sở cảnh sát.

 

Trên đường, Du Thất Nhân ngạc nhiên:

“Địa bàn khu Giang Đông Nam đó nổi tiếng phức tạp mà? Nhiều năm chính quyền cải tổ mà . Phạm tội đầy rẫy. Nghèo là nguồn gốc hết.”

 

nhớ :

“Em gái Hạ Tân Trình nhỏ hơn vài tuổi… Sáu bảy năm còn là con nít mà, giờ chắc 15-16 tuổi? Ở nơi đó… nguy hiểm ?”

 

Đang lo lắng, Cố Ứng Châu trầm giọng:

“Em gái mất .”

 

“C.h.ế.t ?!”

Du Thất Nhân hét lên Lục Thính An cũng tỉnh ngủ.

 

“C.h.ế.t thế nào?”

Lục Thính An hỏi .

 

Cố Ứng Châu im lặng một giây :

“Năm thứ hai khi ba tự sát, ôm con gái nhảy lầu. Từ tầng năm. Nghĩ chỉ cần nhảy là c.h.ế.t, ai dè khi rơi, con gái chạm đất , dùng hứng phần lớn lực va đập. Con gái c.h.ế.t tại chỗ. Mẹ cứu sống nhưng liệt nửa … đến giờ vẫn khó khăn.”

 

Nghe xong, cả Du Thất Nhân và Lục Thính An đều lặng thinh.

Nét mặt cả hai phức tạp, khó thành lời.

 

Không ai ngờ tay g.i.ế.c em gái Hạ Tân Trình… chính là của .

Loading...