TIỂU THIẾU GIA HÔM NAY CŨNG BỊ BẮT ĐI TRA ÁN - 229 (1)
Cập nhật lúc: 2025-12-01 06:04:32
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Sùng Dương đang nhịn tiểu, ngay cửa nhà vệ sinh, ngơ ngác bóng Cố Ứng Châu khuất dần ở cuối hành lang.
“……?”
Gấp đến mức nào ? Nếu nhớ nhầm thì hướng đó chính là ngang qua văn phòng mà?
Nam Cung Tư Uyển
Đi ngang tiện thể vứt đồ cũng nổi ? Thế nào cũng để mà xả một cái chứ.
Lý Sùng Dương kẹp hai chân, đầu chằm chằm thứ đang đặt bồn rửa tay.
Đồ dùng cá nhân của Cố Ứng Châu lúc nào cũng thuộc loại nhất. Ngay cả kem bọt cạo râu dùng hằng ngày, cũng là hàng xa xỉ nhập khẩu từ Ý. Thoa lên một chút là thấy êm, rát, bọt dày mềm, mà chừa mặt thêm vài giây cũng giống như đang một đám bọt nhỏ li ti mơn trớn massage cằm.
Trước đó Lý Sùng Dương từng dùng ké một , thấy dùng thích quá nên lén giá. Vừa tra cửa hàng xong suýt bật ngửa, tiền lương một ngày của chỉ đủ mua hai tuýp kem bọt râu của Cố Ứng Châu! Nhìn thêm vài để chắc là nhầm giá, đành thở dài, dám xuống tiền. Loại đồ tiêu hao thế … chỉ dân nhiều tiền như Cố Ứng Châu mới thể ung dung mua cả chục tuýp một , thèm chớp mắt.
Hôm nay cực kỳ khó mới tóm cơ hội dùng ké thêm nữa, Lý Sùng Dương sờ sờ cằm , thầm cảm ơn tối qua lười nên cạo râu.
—
Khi Sầm Khả Dục chuẩn kiểm nghiệm hai, Cố Ứng Châu đến.
Anh gõ hai tiếng lên cửa lách phòng pháp y. Sầm Khả Dục ngẩng đầu, lập tức chú ý má còn vương vài giọt nước, là nước mồ hôi nhưng da sáng bóng lạ thường.
Cố Ứng Châu chẳng buồn liếc , thẳng về phía Lục Thính An. Sầm Khả Dục thoáng qua thu mắt ngay. Tâm trạng dù cố giữ bình tĩnh, nhưng ánh khó tránh né cái cảnh hai đang gần đến mức sát sạt bên bàn việc. Tay đang giữ mặt Bùi Hoành Lịch của siết mạnh thêm vài phần.
“ Sếp Cố, Thính An tới xong, tới . là nếu tìm thì chỉ cần hỏi Thính An đang ở là nhỉ.” Sầm Khả Dục mở miệng, giọng lạnh tanh. Nghe qua thì như đang cảm khái quan hệ thiết, nhưng thực chất là đang mắng Cố Ứng Châu bám đuôi rời.
Cố Ứng Châu chẳng để trong lòng; còn sát hơn, càng rõ quan hệ của hai cơ.
Sầm Khả Dục hừ lạnh một tiếng, thấy cái động tác đầy chiếm hữu đó . Dù cũng cúi đầu, né khỏi ma pháp công kích thị giác.
Lục Thính An dính chặt thế thì ngại. Lúc nào cũng cảm giác chỉ cần sơ suất là nguyên cốt truyện sẽ lệch luôn đường ray. Cậu trừng Cố Ứng Châu một cái, gạt tay .
Sợ loạn trong phòng pháp y, Lục Thính An còn cố tình lùi về phía bàn việc thêm mấy bước.
“Có phát hiện gì ?”
Sầm Khả Dục lắc đầu: “Tạm thời .”
Tay Bùi Hoành Lịch sạch đến nỗi chẳng gì để xét nghiệm ngoài một chút mồ hôi, kiểm tra đầu cũng thấy gì bất thường. Các dịch tiết khác cũng .
“Dùng tăm bông thử khoang miệng xem?” Lục Thính An đề nghị. “Phụ nữ dự tiệc hôm đó đều trang điểm. Nếu Bùi Hoành Lịch từng tiếp xúc mật với họ, trong khoang miệng thể còn sót tàn dư mỹ phẩm.”
Mà mỹ phẩm mỗi loại đều dùng nguyên liệu hoá học khác . Chỉ cần thử chất nào, là thể khoanh vùng từng .
Sầm Khả Dục buông tay , để miệng Bùi Hoành Lịch trở bình thường:
“Xem chỉ thể . Sếp Cố, tăm bông ở tủ thuốc, phiền thấm nước muối sinh lý đưa , ba cây.”
Cố Ứng Châu khoanh tay: “ là trợ lý của ?”
Sầm Khả Dục nhấc mí mắt, thản nhiên: “Sếp Cố thì tự .” Nói định tháo bao tay.
Lục Thính An lập tức cau mày.
Sầm Khả Dục kiểm nghiệm thì rửa tay rửa tay vô . Tháo bao tay xong rửa tay, cầm tăm bông rửa tiếp đeo bao tay. Mất thời gian , còn tốn cả tài nguyên của phòng pháp y.
Cậu từng thấy ai rửa tay tiêu chuẩn như : xịt một bơm gel lên lòng bàn tay, thêm vài giọt nước kẽ tay, mu bàn tay, xoa nắn kỹ từng ngón. Ngay cả khe móng cũng chà năm bảy lượt. Một vòng là mất ít nhất một phút video thể đưa thẳng cho tiểu học sinh bài mẫu.
“Khoan .” Lục Thính An bất lực lên tiếng, “Để .”
Cậu xoay về phía tủ thuốc, cái tủ lớn cách đó hai mét, bên đặt đủ thứ từ mẫu nội tạng ngâm formalin đến đủ loại lọ dán nhãn.
Mắt , liếc cái là thấy hộp tăm bông ở tầng cùng. nước muối sinh lý khó kiếm, đang định cúi xuống tìm kỹ thì vai một bàn tay lớn đè xuống.
“Để .” Giọng Cố Ứng Châu tối sầm, nghiến răng nghiến lợi.
Nhiều năm ở sở cảnh sát, phòng trọng án là nơi ở lâu nhất, xếp là phòng pháp y. Dù lúc xem Lê Minh khám nghiệm chẳng đụng gì, nhưng trợ lý tìm đồ đưa qua nhiều , nhớ hết.
Anh bước nhanh tới tủ thuốc, rút một chai nước muối sinh lý ở dãy giữa, kéo ba que tăm bông, mở nắp chai ấn mạnh xuống cho ướt.
là “vương hiệu suất” của sở cảnh sát, tất cả xong trong mười giây.
Đưa tăm bông cho Sầm Khả Dục, mặt lạnh như băng:
“Cầm.”
Cảm ơn.” Sầm Khả Dục đáp cực kỳ vô cảm. khi đưa tay nhận, ngón tay khẽ lỏng, một que tăm bông rơi xuống đất.
Cố Ứng Châu hít sâu một . “Để lấy .”
Lần còn đến mười giây . Trước khi đưa đồ qua, quên lạnh giọng cảnh cáo:
“Nếu còn giữ nổi, nhất bệnh viện kiểm tra xem mắc Parkinson .”
Động tác của Sầm Khả Dục khựng , cuối cùng cũng thôi gây thêm rắc rối.
Trong suốt quá trình , nét mặt Lục Thính An vẫn bình thản như nước, cứ như thấy hai đấu đá gì hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/229-1.html.]
……
Sầm Khả Dục cầm tăm bông, cẩn thận quét dọc từ môi Bùi Hoành Lịch sang răng, cả đầu lưỡi. Kẽ răng cũng bỏ sót. kết quả vẫn chẳng gì đặc biệt.
Cũng gì, tăm bông quét vài vòng liền nhuộm màu đỏ đậm. vấn đề là màu đỏ đó phấn son, mà chỉ là m.á.u của nạn nhân. Có lẫn chút son môi nữa thì xét nghiệm tách cũng khó như lên trời.
Sầm Khả Dục bỏ que tăm bông ống nghiệm thật:
“Xét nghiệm thành phần thì , nhưng khuyên hai đừng kỳ vọng nhiều. Nghĩ thử xem, nếu Bùi Hoành Lịch hôn Chung Thấm Trúc lúc ăn bánh cua thì son môi ăn sạch bụng . Còn nếu hôn khi ăn bánh cua, khả năng càng thấp, nếu thì Chung Thấm Trúc cũng trúng độc.”
Quả thực đúng . Lục Thính An nghĩ tới điểm , chỉ là ôm chút may mắn, xem thử thể vớt manh mối .
Giờ xem , thần may mắn về phía họ.
Chẳng lẽ đành chịu thua? Rõ ràng Chung Thấm Trúc dụ Bùi Hoành Lịch lên tầng 4, phối hợp với Hạ Tân Trình phi tang xác… mà chỉ thể để Hạ Tân Trình che chở cô ?
Không còn cách nào khác, chỉ thể tiếp tục hiện trường. Ngoài điều đó , thật sự nghĩ manh mối mới.
Lục Thính An ngoài, cúi đầu, trông như đang suy nghĩ điều gì.
Sắp bước tới cửa, bỗng khựng , ngược trở .
Sầm Khả Dục đang cầm ống nghiệm, Cố Ứng Châu thì chuẩn theo , đều đồng loạt , ánh mắt lộ vẻ dò hỏi.
Lục Thính An tới gần bàn nghiệm, cúi xuống quan sát thật lâu.
Thi thể vớt từ bể bơi lên, tóc ướt nhẹp, dính sát da đầu và tai. Để tạo kiểu vuốt ngược trong tiệc sinh nhật, Bùi Hoành Lịch nuôi tóc dài một đoạn, đủ để che nửa tai.
Lần khám nghiệm đầu tiên, Sầm Khả Dục kiểm tra vùng tai nhưng thấy dấu vết bất thường, vì thế phần tóc che tai cũng xử lý.
Lục Thính An chỉ t.a.i n.ạ.n nhân:
“Sầm pháp y, kiểm tra chỗ ?”
Ánh mắt Sầm Khả Dục chuyển động. “Tai? Ý là… với Chung Thấm Trúc ——”
Chữ cuối , nhưng ai cũng hiểu.
Ánh mắt Cố Ứng Châu thoáng nặng xuống, nhưng đợi pháp y mở miệng, chủ động lấy tăm bông, ướt.
Trong lúc đó, d.a.o mổ trong tay Sầm Khả Dục xoay chuyển cực kỳ thuần thục, nhanh chóng gạt sạch phần tóc che tai. Vận khí : phần đầu dính nhiều m.á.u vì va thành bể, nhưng hai tai sạch, nhiễm máu.
Cố Ứng Châu đợi một lát. Khi Sầm Khả Dục xử lý xong, đưa tăm bông qua.
Son môi màu nhạt khi dính lên da gần như để dấu vết. Nhìn bằng mắt thường sẽ phát hiện .
khi tăm bông trắng tinh thấm ướt chà một vòng qua vành tai manh mối lập tức xuất hiện.
Sầm Khả Dục giơ que tăm bông lên, trong ánh mắt thấu kính là sự kinh ngạc khó che giấu.
“Thính An, đúng là .”
Phần lớn son môi chứa dầu, ngâm trong nước lâu cũng khó tan hết. Trên da khó , nhưng tăm bông ướt đỏ lên rực rỡ.
Lục Thính An dấu môi đỏ như vầng trăng non đầu que, khẽ thở phào.
“Sầm pháp y, như hẳn là xét nghiệm chứ?”
Sầm Khả Dục gật đầu trang trọng:
“Để dấu môi ở vị trí kín đáo thế , trong hiện trường chỉ thể là Đậu Khuynh Quả hoặc Chung Thấm Trúc.”
Mà với quan hệ của Đậu Khuynh Quả và Bùi Hoành Lịch, còn đang mang thai, căn bản thể chuyện mờ ám . Người khả nghi nhất chỉ Chung Thấm Trúc.
Sau khi dùng thêm hai que tăm bông lau sạch vùng tai và cất mẫu, Sầm Khả Dục :
“ lát nữa sẽ đưa sang Ngân Kiểm Khoa. Thính An, nhờ , nếu e cũng bỏ sót chi tiết .”
Lục Thính An lắc đầu: “ chỉ là may đúng lúc thôi.”
Cậu cúi đầu, chìa tay: “Sầm pháp y, giao vật chứng cho . với sếp Cố tiện thể ngoài, ghé qua Ngân Kiểm Khoa luôn.”
Sầm Khả Dục do dự một chút đưa qua.
“Vất vả .”
“Không .” Lục Thính An cẩn thận nhận lấy, giọng chân thành. “Anh đồng ý hỗ trợ khám nghiệm hai mới là vất vả.”
Sầm Khả Dục phẩy tay nhẹ.
Lục Thính An thêm xã giao, cầm đồ cùng Cố Ứng Châu rời khỏi pháp y thất.
Giữa ban ngày ban mặt, trời còn tối, một bộ phận trong Cảng Thành bắt đầu buông trong những thú vui trụy lạc.
Tầng trệt của câu lạc bộ vắng vẻ, ngoài vài nhân viên lễ tân và khách lẻ tẻ.
lầu thì khác chỗ những kẻ ai thấy .
KTV tầng 10 gần như kín phòng. Gian nào gian nấy ồn ào, rèm đóng kín mít, cửa khóa chặt để tiếng ồn lọt hành lang. Đèn đỏ tím loang loáng quét lên từng kẻ trong phòng, mùi rượu, nước hoa, son phấn và cả khói t.h.u.ố.c đàn ông trộn thành một thứ hỗn hợp khiến choáng váng.