TIỂU THIẾU GIA HÔM NAY CŨNG BỊ BẮT ĐI TRA ÁN - 232 (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-14 04:01:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhà họ Cố, cả đại gia đình đều đang phơi nắng trong khu biệt viện.

 

Cố trạch rộng lớn chẳng khác nào một trang viên. Trước biệt thự là con suối nhân tạo uốn lượn, nước mát trong veo, trồng vài bụi hoa súng, nuôi những con cá chép Koi béo tròn, trông vô cùng đáng yêu.

 

Mặt đất trong biệt viện lát đầy sỏi cuội tròn trịa, nhẵn mịn, ánh mặt trời phản chiếu ánh sáng lấp lánh.

 

Khi Tưởng Chi Lâm gọi điện thoại, ngay cả mấy đứa trẻ đang chơi nước bên suối cũng im lặng hơn hẳn. Đám họ hàng nhà họ Cố ai dám quấy rầy lúc chủ nhà máy. Chỉ một phụ nữ đang bế đứa bé chiếc ghế mây, vẻ mặt thấp thỏm, ánh mắt dán chặt Tưởng Chi Lâm.

 

nhiều xen chuyện, nhưng trong lòng còn kiêng dè nên dám mở miệng. Mãi đến khi Tưởng Chi Lâm cúp máy, cô mới lộ vẻ tiếc nuối, nhẹ nhàng vỗ lưng đứa trẻ, khẽ thở dài.

 

Đứa bé trong lòng cô còn nhỏ, mới chỉ quấn tã, đang ở độ tuổi ăn ngủ, ngủ ăn. Vừa b.ú xong, quấn trong chiếc chăn tơ tằm mềm mại, ngủ say sưa, khuôn mặt hồng hào, khóe miệng còn vương một vệt nước trong suốt.

 

Tưởng Chi Lâm dường như cảm nhận tiếng thở dài , ngẩng đầu liếc sang.

 

“Bé con ngủ ?” Bà hỏi, giọng điệu dịu dàng.

 

Người phụ nữ trẻ thấy bà qua, lập tức xoay đứa bé về phía bà để bà rõ hơn:

“Ngủ ạ, ngủ ngon. Tết đến đây, giấc ngủ của thằng bé còn hơn ở nhà.”

 

Người phụ nữ là vợ của cháu trai Cố Xương Hồng. Đứa bé trong lòng cô là đứa trẻ sinh nửa năm , mới mấy tháng tuổi. So với lúc mới sinh, nó cứng cáp hơn, hàng mi dài cong, gương mặt non mịn như trứng gà bóc vỏ.

 

Phải rằng gen nhà họ Cố đúng là mạnh, từ lớn đến trẻ con đều ngoại hình nổi bật, kiểu chỉ cần trong đám đông là sẽ chú ý ngay.

 

Tưởng Chi Lâm mà trong lòng vui vẻ, giọng càng thêm hiền hòa:

“Ngoài trời lạnh đấy, cháu đưa con lên lầu , cảm lạnh thì .”

 

“Không ạ.” Người phụ nữ trẻ chỉnh góc chăn, bọc kín cả đứa bé, dùng che gió cho nó, xua tay :

“Bác sĩ bảo trẻ con nên ngoài phơi nắng nhiều. Sân nhà cô rộng rãi thoải mái thế , chắc thằng bé cũng chẳng lên lầu .”

 

Quen những lời tâng bốc kiểu , nét mặt Tưởng Chi Lâm đổi, cũng khuyên thêm nữa. Mẹ đứa trẻ , bà dù quan tâm nhưng cũng tiện nhiều lời.

 

Nước bếp sôi, bà rót cho một tách. Đang thổi thì phụ nữ trẻ tiến gần thêm chút, mỉm hỏi:

“Cô ạ, chuyện lúc nãy cháu với cô, cô thấy thế nào?”

 

Tưởng Chi Lâm nhấp một ngụm , chỉ đáp, khẽ lắc đầu.

 

Người phụ nữ trẻ lộ vẻ sốt ruột:

“Cô vẫn luôn lo chuyện đại sự của Ứng Châu ? Cô thích trẻ con thế , cũng nên sớm để Ứng Châu tìm một cô gái hợp ý, sinh cho cô một đứa cháu nữa chứ.”

 

Tưởng Chi Lâm vẫn giữ thái độ thờ ơ.

 

Chuyện Cố Ứng Châu yêu đương, đây trong các bữa tiệc gia đình bà và Cố Xương Hồng từng nhắc qua. Công việc của Cố Ứng Châu khiến việc tiếp xúc với phụ nữ ít, bà cũng từng mong họ hàng để ý giúp, cơ hội cho hai đứa gặp mặt. Cố Ứng Châu bao giờ hứng thú với mấy chuyện xem mắt, lâu dần Tưởng Chi Lâm cũng hiếm khi nhắc mặt ngoài, chỉ khi con trai về nhà mới thỉnh thoảng than thở đôi câu.

 

Chuyện Lục Thính An và Cố Ứng Châu yêu , Cố Ứng Châu ít khi trong nhà. Bà chỉ con trai và bạn trai quan hệ , thậm chí công khai dọn về sống chung. Còn chi tiết thế nào, bà cũng đợi gặp mới rõ.

 

, bà vượt qua Cố Ứng Châu, chuyện mặt đông đảo họ hàng, giống như đem chuyện riêng tư của con đề tài bàn tán.

 

“Con cháu tự phúc của con cháu, chuyện cưới xin sinh con cứ thuận theo tự nhiên.” Tưởng Chi Lâm từ tốn từ chối, “Ứng Châu tính toán của nó.”

 

Người phụ nữ trẻ tên Kiều Đường, những bỏ qua đề tài, mà còn tiếp tục khuyên:

“Cô ạ, cháu giới thiệu cho Ứng Châu một cô gái, là học trò ưu tú nhất của cháu.”

 

Kiều Đường là giáo viên dạy múa, học trò của cô về ngoại hình và dáng vóc đương nhiên chê. Thời nay học múa, gia cảnh cũng chẳng tệ, đa phần đều là con gái nuôi dưỡng , gia giáo đàng hoàng. Hơn nữa Kiều Đường cũng thể hại nhà , ưu tú thì chắc chắn chọn lựa kỹ càng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/232-1.html.]

 

“Con bé tên La Giảo Giảo, đúng như tên, xinh vô cùng, nhiều minh tinh TV còn sức hút bằng nó. Trông thì nhỏ nhắn dịu dàng, nhưng thực chủ kiến, chịu áp lực giỏi, chuyện gì cũng ít nhờ cậy gia đình. Cháu thấy tính cách nó hợp với Ứng Châu lắm, hai thì cũng một mềm mỏng hơn chứ? Ứng Châu ngày thường bận công việc, cần một cô gái dịu dàng như nước để cuộc sống thêm chút gợn sóng. Với , cháu cũng hỏi ý Giảo Giảo , nó thiện cảm với Ứng Châu, cũng ngại bận rộn. Hai đứa hơn kém ba tuổi, ngay cả thầy bói cũng .”

 

Kiều Đường sức “chào hàng”, nhưng nét mặt Tưởng Chi Lâm càng lúc càng lạnh nhạt.

 

Sống trong gia đình như nhà họ Cố hơn ba mươi năm, dù Tưởng Chi Lâm tính tình ôn hòa, cũng khó tránh nhiễm vài thói quen của ở vị trí cao. Bà thích thông minh, mà hành vi hôm nay của Kiều Đường khiến bà vui.

 

Nếu Cố Ứng Châu còn độc , hoặc bà chuyện con trai đang yêu, bà cũng sẽ từ chối dứt khoát như . Dù Kiều Đường cũng ác ý, chỉ là sắp xếp gặp mặt, đến mức phiền phức.

 

vấn đề là bà rõ con trai bạn trai, cũng từ chối khéo, mà Kiều Đường vẫn chịu dừng , ít nhiều khiến khó chịu.

 

Một cơn gió lạnh thổi qua, những khác thấy lạnh thì Tưởng Chi Lâm kéo cao cổ áo, dậy khỏi ghế.

 

“Mọi cứ chuyện, trong mặc thêm áo.”

 

Nói xong, bà thong thả về sảnh biệt thự, để mấy phụ nữ trong biệt viện ngơ ngác.

 

Kiều Đường lúc mới chậm chạp nhận , Tưởng Chi Lâm đang dùng hành động để từ chối việc mối.

 

Cô ôm con, chút lo lắng sang phụ nữ bên cạnh, trông vẻ lớn tuổi hơn Tưởng Chi Lâm. Thực trẻ hơn Tưởng Chi Lâm vài tuổi, chỉ là dấu vết thời gian hằn gương mặt rõ hơn.

 

“Mẹ, cô giận ?” Kiều Đường nhỏ giọng hỏi, “Sao cô đột nhiên ?”

 

Người phụ nữ đó là chồng Kiều Đường, cũng là em họ của Cố Xương Hồng. Chồng bà ở rể, con trai theo họ bà, cũng coi như hưởng chút vinh quang nhà họ Cố.

 

Nghe con dâu hỏi, bà tức giận, chỉ vui, thấp giọng :

“Cô con ngay từ đầu ‘thuận theo tự nhiên’ là từ chối . Con cứ như hiểu, còn mãi thế.”

 

Kiều Đường hổ, nhưng vẫn nhịn biện bạch:

“Con thật lòng nghĩ cho Ứng Châu. Học trò của con nhắc với con nhiều , ám chỉ con cầu nối. Con thấy Giảo Giảo đúng là cô gái nên mới…”

 

Dĩ nhiên, trong đó cũng chút tâm tư riêng. La Giảo Giảo nhỏ hơn cô năm tuổi, hai chuyện hợp, dù là thầy trò nhưng thiết như bạn bè. Bản Kiều Đường gả cao, ở nhà chồng khó tránh cảm giác gò bó, đôi lúc cũng nghĩ xem cách nào nâng cao địa vị gia đình .

 

Từ khi sinh con trai, thái độ của bố chồng với cô quả thực hơn nhiều. con vốn đủ. Nếu La Giảo Giảo thật sự bản lĩnh trở thành thiếu phu nhân nhà họ Cố, chẳng lẽ quên ơn cô? Quan hệ giữa nhà họ và gia đình Cố Ứng Châu chỉ thể càng thêm thiết.

 

Đáng tiếc là Tưởng Chi Lâm dường như nhận phần ân tình , tính toán nhỏ của cô xem như công cốc.

 

Đứa bé trong lòng cựa vài cái, Kiều Đường vỗ lưng dỗ dành, khe khẽ hát ru. Suy nghĩ trong đầu vô thức trôi xa.

 

Lúc nãy Tưởng Chi Lâm gọi điện cho Cố Ứng Châu, nhắc đến chuyện giới thiệu con gái cho quen . Nói cách khác, chỉ là Tưởng Chi Lâm đơn phương cho rằng Cố Ứng Châu sẽ đồng ý nhưng nếu bản ý thì ?

 

Cơ hội như lúc nào cũng , bỏ lỡ là bỏ lỡ…

 

Kiều Đường cúi đầu khuôn mặt ngủ say hồng hào của con trai, trong lòng âm thầm nảy một chủ ý.

 

Khu nam thành cũ của Cảng Thành, trong căn phòng thuê nơi Chung Thấm Trúc đang ở, vẻ hoảng hốt mặt Trần Hiểu Dĩnh tài nào che giấu .

 

Càng Chung Thấm Trúc giải thích, cô càng sốt ruột, ôm lấy đồ đạc của , định lao thẳng cửa.

Nam Cung Tư Uyển

 

“Chị cho em , lúc em tuyệt đối dính dáng gì đến Hạ Tân Trình.” Chung Thấm Trúc siết chặt vai Trần Hiểu Dĩnh, giọng nghiêm khắc. “Em cũng đưa về đồn cảnh sát để lấy lời khai ?”

 

Trần Hiểu Dĩnh dám giãy giụa mạnh, sợ chị thương, nhưng trong lòng quá gấp gáp, tốc độ cũng nhanh hẳn lên.

 

“Chị Thấm Trúc, chị buông em ! Nhà họ Hạ ơn với em, cho dù họ thật sự xảy chuyện, em cũng thể khoanh tay .”

Loading...