Tiểu Thôn Nữ Lánh Nạn, Mỹ Vị Sơn Hào Nuôi Sống Cả Nhà - Chương 205: Loạn Hẻm

Cập nhật lúc: 2025-12-10 00:59:40
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đại Bá cần quá lo lắng, chúng tìm Thanh Hành ca . Hiện giờ đang học tại Tùng Dương Thư Viện cùng với Đại ca của .”

“Thật ?”

Ứng Song Bách đột nhiên ngẩng đầu, mặt lộ vẻ hy vọng về phía Ứng Thanh Từ.

“Đương nhiên , dám lấy sự an nguy của các đùa giỡn?”

, hiện giờ vẫn tìm tung tích của Thanh Thư ca.”

Ứng Thanh Từ y, trong mắt khỏi chút đau buồn.

Cả gia đình lớn của bọn họ, buộc ly tán, thậm chí, hiện giờ vẫn dấu vết, trong lòng Ứng Thanh Từ cũng dễ chịu.

, Đại Bá, Đại Bá mẫu hiện giờ đang ở ?”

Đại Bá mẫu mắc bệnh hiểm nghèo, tình trạng hiện tại nhất định khả quan.

!

Nghe lời Ứng Thanh Từ, Ứng Song Bách chợt nhớ , y mấy ngày về , A San thế nào?

Mình về, A San nhất định lo lắng lắm.

Nghĩ , Ứng Song Bách vội vàng dậy khỏi giường, bước xuống.

“Tiểu Lục, mấy ngày trở về, Đại Bá mẫu thấy , trong lòng nhất định sẽ lo lắng lắm.”

Nghĩ đến đó, vẻ mặt y càng thêm sốt ruột.

“Đại Bá, đừng vội, sẽ cùng ngay.”

“Được.”

Bọn họ chạy nạn đến đây, hộ tịch, chỉ thể ngủ ngoài đường. Sau mới , trong huyện Phủ Lăng, một con hẻm chuyên chứa chấp lưu dân, nạn dân. Ứng Song Bách cùng Dương San đến đây xong, liền ở luôn.

Ở nơi , sẽ ai bận tâm đến phận của bọn họ, quan phủ cũng sẽ điều tra đến đây.

Ứng Song Bách dẫn Ứng Thanh Từ cùng nhóm tiến con hẻm, những xung quanh đều đang đ.á.n.h giá bọn họ.

Người nơi đây đều quần áo rách rưới, hoặc là mang đầy vá víu, mặt mày thì sạch sẽ hơn một chút, qua chỉ nhỉnh hơn đám ăn mày một chút thôi.

Ứng Song Bách là gương mặt quen thuộc ở đây, vài nhận y, nhưng Ứng Thanh Từ và những khác, đối với họ mà , là gương mặt xa lạ.

Hơn nữa, quần áo bọn họ đều sạch sẽ tinh tươm, vải vóc qua cũng giống như của những gia đình bình thường.

Người bình thường thường mặc áo vải thô, nhưng những mặc áo vải bố, thậm chí còn loại vải bố tầm thường.

Trông vẻ hề rẻ tiền.

“Song Bách, ngươi về đó ?”

Đi đến cuối con hẻm, nơi đó là một dãy lán trại đổ nát, bên trong một vài già cô quả.

Ứng Song Bách dẫn Ứng Thanh Từ cùng nhóm qua, thì thấy một giọng tang thương đột nhiên truyền đến.

“Trương Lão Bá.”

“Ngươi mau về xem , nương t.ử ngươi mấy ngày nay thấy ngươi, lo lắng đến hỏng . Chúng ở bên còn thấy tiếng nàng ho khan.”

“Vâng, đa tạ Trương Lão Bá.”

Lão giả gọi là Trương Lão Bá xua tay, khom lưng, trở túp lều gỗ phía .

Nghe những lời của lão giả, lòng Ứng Song Bách sớm lo lắng khôn nguôi, y sải bước lớn hơn, vội vã về.

“Khụ, khụ khụ—”

Chưa kịp bước , bọn họ thấy tiếng ho khan vọng từ bên trong dù vẫn còn cách xa.

‘Kẽo kẹt—’

Đẩy tấm ván gỗ chắn bên ngoài , Ứng Song Bách cùng nhóm vội vã bước .

“A San.”

“Chàng về đó ?”

Nghe thấy tiếng, Dương San vốn đang liền chống tay, gắng gượng dậy.

Ứng Song Bách bước , liền thấy nàng dậy, vội vàng tiến tới.

“A San, nàng ?”

“Khụ khụ, .”

Dương San lắc đầu, ánh mắt rơi khuôn mặt Ứng Song Bách.

“Mấy ngày về, xảy chuyện gì ?”

“Không , bây giờ giải quyết hết.” Ứng Song Bách lắc đầu, cho nàng những chuyện phiền toái , để nàng lo lắng thêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thon-nu-lanh-nan-my-vi-son-hao-nuoi-song-ca-nha/chuong-205-loan-hem.html.]

“Phải , nàng xem ai đến .”

Nghe y , Dương San ngẩng đầu, về phía cửa.

Ánh mắt nàng dừng ở Ứng Thanh Từ đang đầu.

“Tiểu… Tiểu Lục?”

“Đại Bá Mẫu!”

Ứng Thanh Từ cũng ngờ, Dương San bây giờ yếu ớt đến thế.

Khuôn mặt vốn dĩ còn chút thịt, giờ phút khô gầy, gầy đến chỉ còn xương cốt.

Vì bệnh tật, sắc mặt chút vàng vọt, khóe môi trắng bệch.

khi thấy Ứng Thanh Từ, trong mắt nàng rõ ràng ánh lên vẻ vui mừng.

Trong lòng Ứng Thanh Từ cũng vô cùng cảm khái. Từ trong ký ức của nàng, Đại Bá Mẫu đối với nàng vô cùng , giống như đối với con gái ruột của , thậm chí còn hơn cả con trai .

“Người ?”

Ứng Thanh Từ xuống bên cạnh nàng, tay nắm lấy cổ tay nàng.

Y thuật của nàng tuy cao siêu, nhưng thể xem một bệnh đơn giản.

Nàng lấy một chiếc ống gỗ nhỏ từ trong túi xách, “Đại Bá Mẫu, đây là nước ép từ thảo d.ư.ợ.c bổ dưỡng, uống một chút .”

Đương nhiên là nước t.h.u.ố.c gì, mà là Linh Tuyền Thủy.

Chỉ là, điều thể để bọn họ .

Ngược , Ứng Song Bách thấy vật , y nhớ cũng từng uống qua. “Tiểu Lục, đây là nước t.h.u.ố.c ?”

“Vâng.”

“Đại Bá Mẫu, mau uống một chút .”

Dương San Ứng Thanh Từ đút cho uống một ít.

Thật kỳ diệu, khi uống xong, Dương San cảm thấy khỏe hơn nhiều, nàng chút kinh ngạc về phía nước t.h.u.ố.c trong tay Ứng Thanh Từ.

“Tiểu Lục, cảm thấy cơ thể hơn nhiều.”

Sau khi uống , nàng cảm thấy khắp cơ thể đều ấm áp.

Vốn dĩ luôn cảm thấy trong lồng n.g.ự.c tắc nghẽn một luồng khí, nhưng khi uống nước t.h.u.ố.c , nàng rõ ràng cảm thấy nó tan ít uất khí trong lồng n.g.ự.c nàng.

“Sau , cùng Đại Bá mỗi ngày uống một chút, sẽ lợi cho sức khỏe của hai .”

Ứng Thanh Từ cất ống gỗ , với nàng.

Sau đó xung quanh. “Đại Bá, thu dọn đồ đạc một chút , chúng rời khỏi nơi nhé?”

“Sức khỏe của và Đại Bá Mẫu đều cần tĩnh dưỡng, môi trường nơi đây thích hợp để dưỡng thương.”

“Được.”

Dương San nắm lấy trọng điểm trong lời của Ứng Thanh Từ. “Chàng thương ?”

“Bị thương ở ? Có là do nữ nhân ?”

Nghe Dương San , Ứng Song Bách trợn tròn mắt. “A San, nàng ?”

“Ừm,” Dương San chút tự nhiên. “Trước đó nàng sai đến gây rối.”

Sắc mặt Ứng Song Bách lập tức chùng xuống, đúng là từ thủ đoạn nào.

“Nàng động thủ với nàng ?”

Đột nhiên nhớ điều gì đó, sắc mặt Ứng Song Bách càng khó coi hơn.

“Không, ở đây nàng dám.”

Dương San lắc đầu.

Người ở đây đều là lưu dân, nạn dân, đối nghịch nhất với những tiểu thư công t.ử nhà giàu, những giàu cũng coi trọng bọn họ, cho nên, nơi chính là một vòng hỗn loạn.

Theo lời của bọn họ, thì đây chính là ‘thiên đường’ của những kẻ hạ đẳng, và là ‘địa ngục’ của những kẻ thượng đẳng.

Ở nơi , những gia đình giàu dám hành động thiếu suy nghĩ.

Ứng Song Bách căn bản Tô Bảo Châu vì để mắt đến , y trông vẻ ưa thật, nhưng mặt một vết sẹo, vô cùng ảnh hưởng đến mỹ quan.

Cũng là Tô Bảo Châu mắt kém .

Nếu Ứng Thanh Từ suy nghĩ trong lòng y, nhất định sẽ khuyên giải y.

Có một , thích kiểu như , thêm một vết sẹo mặt, càng thể hiện khí chất dương cương, khiến cảm thấy an hơn.

 

Loading...