Tiểu Thôn Nữ Lánh Nạn, Mỹ Vị Sơn Hào Nuôi Sống Cả Nhà - Chương 259: Đệ đệ ruột?
Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:03:57
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đột nhiên, một giọng châm chọc vang lên.
Tiếp đó, trong tầm mắt, một nam t.ử trẻ tuổi mặc hoa phục, vài phần tương tự Nam Hướng Vân, tới.
Nam t.ử chỉ mới mười mấy tuổi, gương mặt vẫn còn chút non nớt, nhưng sự kiêu căng ngạo mạn hiện rõ trong ánh mắt vô cùng nổi bật.
Nam Hướng Vân , nhíu mày, sắc mặt cực kỳ khó coi.
“Nam Hướng Tuấn, cẩn trọng lời ! Vị là Phúc Huệ Huyện Chủ do Bệ hạ đích phong.”
Nam Hướng Tuấn lạnh một tiếng, cái thứ Huyện chủ vớ vẩn gì chứ, chẳng qua cũng chỉ là một tiểu thôn nữ mà thôi.
Cho dù lọt mắt của Quận chúa cùng Thế tử, cũng thể đổi xuất của nàng.
‘Hừ.’
Nghe thấy tiếng hừ lạnh của , Ứng Thanh Từ thần sắc hề đổi, chỉ ngẩng đầu thoáng qua quý phụ nhân đối diện.
Phát hiện ánh mắt của bà nàng cũng khác gì ánh mắt của nam t.ử trẻ tuổi .
“Nam Hướng Tuấn! Mau xin Huyện chủ cho .”
Nam Hướng Vân nắm chặt nắm đấm.
Quý phụ nhân , đáy mắt xẹt qua một tia vui.
“Nam Hướng Vân, con gì mà gầm gừ với con như , nó cố ý.”
Ứng Thanh Từ lời , liếc bọn họ đầy thâm ý.
Vị Mẫu của Nam đại ca, hình như chút thiên vị.
“Mẫu , đây trong nhà, Ứng là Huyện chủ, ngay cả phụ cũng dám khinh suất với nàng như .”
“Nếu việc truyền ngoài, chẳng Dương Vũ Hầu phủ chúng sẽ đời đàm tiếu ?”
“Con đang dùng phụ con để đè nén ?”
Sắc mặt Dương Vũ Hầu phu nhân chùng xuống, ánh mắt Nam Hướng Vân mang theo sự bất thiện.
Nam Hướng Vân đối diện với ánh mắt của bà , đáy mắt xẹt qua một tia buồn bã. Nam Hướng Tuấn bên cạnh thì ánh mắt mang theo vẻ hả hê.
Từ nhỏ đến lớn, vị trưởng của bao giờ Mẫu yêu quý.
Tuy rằng phụ thiên vị , nhưng , mỗi thấy Mẫu tự tay việc gì đó cho , sự hâm mộ trong đáy mắt là thể che giấu.
Hắn thích nhất là thấy vẻ mặt đó xuất hiện gương mặt Nam Hướng Vân.
Chỉ như , mới cảm giác ưu việt vượt trội so với .
Quả nhiên, khi lời của Mẫu , Nam Hướng Vân lộ rõ vẻ lạc lõng trong đáy mắt.
Ứng Thanh Từ thấy , đáy mắt xẹt qua một tia dị sắc.
Biểu hiện của vị Dương Vũ Hầu phu nhân khiến chút nghi ngờ.
Đặc biệt là thái độ đối xử với hai đứa con.
Chẳng lẽ, Nam Hướng Vân là con ruột của vị Dương Vũ Hầu phu nhân ?
Nam Hướng Vân nhắm mắt , khi mở nữa, đáy mắt thanh minh.
“Mẫu , con ý đó, chỉ là, nơi đây vẫn là ngoài cửa cung, nếu ngoài trông thấy, chừng sẽ tưởng rằng Dương Vũ Hầu phủ chúng kiêu căng vô lễ.”
“Ngươi!”
Nghe lời của , sắc mặt Dương Vũ Hầu phu nhân đổi, đây là đầu tiên Nam Hướng Vân phản bác bà, khiến trong lòng bà dâng lên một luồng lửa giận.
“Mẫu nếu ngoài bàn tán, chi bằng hãy bảo thu liễm một chút thì hơn.”
Dương Vũ Hầu phu nhân , bước lên một bước.
Ứng Thanh Từ thấy thế, sắc mặt đổi.
Trước đây nàng thực rõ thế thật sự của Nam Hướng Vân, giờ , nhưng chút khác biệt so với những gì nàng tưởng tượng.
Trước khi Dương Vũ Hầu phu nhân mở lời, Ứng Thanh Từ về phía Nam Hướng Vân.
“Nam đại ca, vô phương.”
“Nếu đối phương là nhà của , tự nhiên sẽ để bụng.”
Ứng Thanh Từ như , chẳng qua là đang gián tiếp với bọn họ rằng, hề sợ các ngươi.
Dương Vũ Hầu phu nhân, lợi hại ?
Nhớ đầu tiên thấy Nam Hướng Vân đây, Ứng Thanh Từ nheo mắt.
Không hiểu , nàng đột nhiên nhớ đến chuyện Nam Hướng Vân trọng thương.
Với thái độ như thế của Dương Vũ Hầu phu nhân, e rằng Nam đại ca c.h.ế.t bên ngoài bà cũng sẽ đau lòng chăng?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thon-nu-lanh-nan-my-vi-son-hao-nuoi-song-ca-nha/chuong-259-de-de-ruot.html.]
“Huyện chủ, đây là chuyện nhà của Dương Vũ Hầu phủ chúng .”
Dương Vũ Hầu phu nhân nhấn mạnh hai chữ ‘chuyện nhà’, đáy mắt mang theo một tia lạnh lùng.
Chẳng qua là Quận chúa coi trọng, thật sự cho rằng thể chiếm một chỗ trong Kinh thành ?
Ứng Thanh Từ mặt đổi sắc: “Hầu phu nhân, xin thứ cho một lời, chẳng lẽ, các vị mắt vị Huyện chủ của ?”
Dương Vũ Hầu phu nhân lạnh trong lòng, đương nhiên là mắt , chỉ là một nông nữ mà thôi.
“Bất quá, cho dù Hầu phu nhân mắt chăng nữa, cũng là Huyện chủ do Bệ hạ đích phong. Trong Kinh thành vô mắt , chẳng lẽ Hầu phu nhân mặt bọn họ bẩm báo mặt Bệ hạ ?”
Sắc mặt Dương Vũ Hầu phu nhân đổi.
Đi mặt Bệ hạ ?
E rằng bà còn kịp cung, Dương Vũ Hầu giam lỏng ở nhà .
Nam Hướng Tuấn hiển nhiên nghĩ tới điểm , lạnh lùng với nàng: “Hừ! Ngươi đừng dùng phận vẻ nữa, chẳng qua cũng chỉ là một Huyện chủ!”
“Ồ?”
Ứng Thanh Từ mặt đổi sắc: “Nghe ngữ khí của công tử, hình như là bất mãn về chuyện Bệ hạ phong Huyện chủ?”
“Vậy thì…”
“Tuấn nhi!”
Sắc mặt Dương Vũ Hầu phu nhân đổi, vội vàng lên tiếng ngăn chặn lời của .
Nếu những lời thốt , thật sự là để sơ hở cho khác nắm lấy.
Bà ngẩng đầu Ứng Thanh Từ một cái, là bà đ.á.n.h giá thấp nàng , thể lanh mồm lanh miệng như .
“Huyện chủ quá lời , chúng tuyệt ý đó.”
Bà chỉ là Dương Vũ Hầu phu nhân, cũng cáo mệnh, thật sự so sánh, Ứng Thanh Từ dù cũng là Huyện chủ do Bệ hạ đích phong. Tuy địa vị của Hầu gia cao, nhưng nếu Nam Hướng Vân rõ sự việc, bà e rằng sẽ dễ chịu.
“Tuấn nhi, mau xin Huyện chủ.”
Nam Hướng Tuấn đầy vẻ tình nguyện.
Sắc mặt Hầu phu nhân trầm xuống, Nam Hướng Tuấn lúc mới cam lòng mở lời: “Huyện chủ, là thất lễ, xin Huyện chủ đừng trách tội.”
Lời của Nam Hướng Tuấn dứt, ánh mắt Hầu phu nhân liếc Nam Hướng Vân ở đằng xa, đáy mắt mang theo vẻ lạnh lùng: “Nếu như , chúng xin phép rời .”
Nói xong, bà thèm Nam Hướng Vân một cái, trực tiếp rời .
Đợi bọn họ rời , Ứng Thanh Từ mới về phía Nam Hướng Vân.
Nam Hướng Vân lúc so với Nam Hướng Vân mà nàng từng quen đây, phần cô đơn hơn nhiều.
Không cần nghĩ cũng nguyên nhân.
“Nam đại ca?”
Nghe thấy giọng của nàng, Nam Hướng Vân lấy tinh thần, ngay đó khổ một tiếng.
“Ứng , để chê .”
“Nam đại ca lời gì .”
Ứng Thanh Từ lắc đầu, đó chút do dự mở lời: “Vừa là Mẫu của Nam đại ca?”
Ý trong lời của nàng, Nam Hướng Vân nào hiểu.
“Ừm.” Hắn gật đầu: “Xin Ứng , giấu lâu như . Ta là đích t.ử của Dương Vũ Hầu, …”
“Hai vị đó là Mẫu cùng của .”
Mẫu ? Đệ ?
Nàng thấy hẳn là ?
Xét cho cùng, trong ánh mắt của vị Dương Vũ Hầu phu nhân Nam Hướng Vân, hề sự từ ái mà một nên . Hơn nữa, còn mang theo một tia ác độc.
, đây dù cũng là chuyện nhà của đối phương, nàng tiện xen .
“Vừa là đường đột, Nam đại ca đừng trách là .”
“Làm thể?”
Vừa nàng mở lời, là nàng giúp .
Xem , ngay cả một quen bọn họ cũng thể sự thiên vị của Mẫu .
, cũng quen .
Trong Kinh thành , ai mà đích trưởng t.ử của Dương Vũ Hầu phủ là một kẻ hỗn xược?
Tất cả những chuyện , đều thể thiếu công lao của vị Mẫu bụng của .