Tiểu Thôn Nữ Lánh Nạn, Mỹ Vị Sơn Hào Nuôi Sống Cả Nhà - Chương 281: Cảnh Thiến Nhi Tự Tìm Khổ

Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:07:57
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảnh Thiến Nhi: “……”

Nàng ngờ, Cảnh Văn Đế thẳng thừng như , thậm chí để chút tình cảm nào.

‘Phì——’

Trong đại điện, một tiếng khẩy vô cùng rõ ràng, từ truyền đến.

Sắc mặt Cảnh Thiến Nhi cứng đờ, hôm nay, mặt mũi của nàng quả thực mất hết .

“Phúc Huệ Huyện chủ đa tài đa nghệ, Thiến Nhi quả thực sánh bằng Huyện chủ, nhưng hôm nay là Vạn Quốc Triều Hội, Thiến Nhi cùng Huyện chủ tỷ thí một phen, thêm hoa lên gấm, để chư quốc khác cũng thấy Đại Lăng chúng , ngoài âm nhạc , các phương diện khác cũng hề kém cạnh!”

“Ồ? Ngươi so tài thế nào?”

Cảnh Thiến Nhi chú ý đến ánh mắt chút âm trầm của Cảnh Văn Đế.

Đây là Vạn Quốc Triều Hội, nhưng Cảnh Thiến Nhi vì tư lợi cá nhân mà những lời như , đây chẳng là khiến các nước xem trò ?

Thật sự cho rằng thông minh lắm ư?

Ngược ngoài xem thành trò , nhưng hiện tại cũng thể thẳng .

“Chư quốc đều , khúc nhạc Đại Lăng chúng là một tuyệt kỹ, nhưng ít ai , Quốc học Đại Lăng chúng cũng vô cùng tài giỏi, đặc biệt là Thiên Cổ Tuyệt Đối Vạn Cổ Lâu...”

Cảnh Thiến Nhi thao thao bất tuyệt ở đó, chú ý đến, ánh mắt của một xung quanh bắt đầu đổi.

Nàng trở về Kinh Thành nên rõ, nhưng những quý nữ công t.ử ở Kinh Thành từng tham gia thi ca hội đều , việc đối câu đối của Phúc Huệ Huyện chủ, tuyệt đối ai thể sánh kịp.

Ngay cả Thiên Cổ Tuyệt Đối Vạn Cổ Lâu, nàng cũng đối , bây giờ còn sợ một Cảnh Thiến Nhi nhỏ bé ?

Càng đừng , nàng thậm chí còn bằng Đinh Khuynh Tuyết...

Ánh mắt Ứng Thanh Từ cũng phần phức tạp Cảnh Thiến Nhi.

“Quận chúa, ngươi xác định ư? Không bằng, chọn cái gì mà ngươi am hiểu hơn ?”

Cảnh Thiến Nhi lời , còn tưởng rằng nàng sợ hãi.

Cũng , dù nàng chỉ là một nông nữ từ nhà quê, đàn cầm tệ , nàng tin, Ứng Thanh Từ ngâm thơ đối còn thể giỏi hơn nàng ?

“Không cần, cứ chọn cái .”

Người của các nước lời Cảnh Thiến Nhi , ngược tỏ vẻ quan tâm.

Bọn họ cũng , rõ ràng là nội đấu của Đại Lăng, nhưng, bọn họ cũng sẵn lòng xem náo nhiệt.

Ngay cả Cố Diên bên cạnh Hoàng hậu, cũng dùng ánh mắt kẻ ngốc nàng .

Nàng trở về Kinh Thành, chịu tìm hiểu ?

Tuy nhiên, rõ ràng chuyện là do nàng ...

Cảnh Văn Đế rõ khúc mắc bên trong định mở lời, Cảnh Hàm Sơ liền ngẩng đầu.

“Phụ hoàng, nàng so, thì cứ so . Vừa , để chư quốc khác cũng tham gia một chút, Quốc học Đại Lăng chúng .”

Nghe ý lời , là lo lắng ?

Tốt lắm, Trẫm...

“Hoàng thượng, tỷ thí, bằng, để những hứng thú tại đây đều tham gia một phen .”

Nghe lời Cổ Tầm Hạc , ánh mắt Cảnh Văn Đế nghiêm : “Vậy thì cứ theo lời Lão Thái Phó.”

Đồng thời, trong lòng kinh hãi, nha đầu nhỏ Lão Thái Phó coi trọng, xem , hề đơn giản...

Cổ Tầm Hạc mở lời, sắc mặt chư vị đại thần tại chỗ đều đổi.

Cho dù rời khỏi triều đình, nhưng địa vị của ông cũng thể lay chuyển.

Lần chính là vì Vạn Quốc Triều Hội, Lão Thái Phó mới xuất hiện ở đây.

“Chư quốc sứ giả, hứng thú chăng?”

Ánh mắt Cổ Tầm Hạc đột nhiên chuyển hướng, rơi xuống các sứ giả của các nước đối diện.

“Đại Lăng thịnh tình mời, và chư vị dám chối từ.”

Người mở lời là sứ giả của Nam Chỉ Quốc , Vương nữ Nam Chỉ, Nam Vân Tinh.

Trong mắt nàng lóe lên một tia sáng mờ, cho dù Đại Lăng Vạn Cổ Lâu, nhưng nếu về nội hàm, Nam Chỉ bọn họ, hề kém cạnh.

Xem , Đại Lăng ‘tự gánh lấy hậu quả’ .

Cảnh Thiến Nhi chú ý đến ánh mắt xung quanh, nhíu mày vui, ánh mắt của những ý gì?

Tuy nhiên, nếu thể Ứng Thanh Từ mất mặt các nước, nàng đương nhiên càng vui hơn.

Vốn dĩ đây tỷ thí, chỉ là luận bàn mà thôi.

, luận bàn cũng cần vật cược.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thon-nu-lanh-nan-my-vi-son-hao-nuoi-song-ca-nha/chuong-281-canh-thien-nhi-tu-tim-kho.html.]

“Huyện chủ, tuy Hoàng thượng rằng để các nước cùng học hỏi, nhưng cho cùng, bổn quận chúa vẫn cùng ngươi so tài, là tỷ thí thì tất chút phần thưởng chứ?”

“Quận chúa thế nào?”

“Nếu ngươi thắng, bổn quận chúa sẽ lấy một vạn lượng bạc tặng ngươi, thế nào?”

Nói xong lời , nàng lạnh trong lòng, một vạn lượng, e rằng là bạc cả đời nàng cũng từng thấy qua.

“Chỉ vẻn vẹn một vạn lượng bạc, chẳng sẽ mất phận Quận chúa của ngươi ?”

Xì—

Nghe lời nàng, Cảnh Thiến Nhi khẩy một tiếng.

Một vạn lượng? Nàng một vạn lượng là bao nhiêu ?

“Nếu chê một vạn lượng, thì mười vạn lượng!”

Nàng tuyệt đối tin sẽ thua.

“Tốt, nếu thua, cũng sẽ đưa Quận chúa mười vạn lượng.”

“Được, chư vị mặt tại đây xin chứng cho việc .”

Cảnh Thiến Nhi nheo mắt, trong mắt lóe lên vẻ trào phúng.

Mười vạn lượng? Một nữ nông thôn từ thôn quê tới, e rằng ngay cả một ngàn lượng cũng từng thấy qua?

Còn mười vạn lượng ư?

Đừng đến lúc thua giở trò quỵt nợ.

Tuy nhiên, chư vị ở đây đều thấy, đến lúc đó, nàng đổi ý cũng thể.

Nam Vân Tinh , đáy mắt lóe lên một tia u quang.

“Đã phần thưởng, thì chúng thấy cũng phần, thể thiếu .”

“Nếu Huyện chủ thắng, Nam Chỉ chúng nguyện ý thêm mười vạn lượng phần thưởng.”

Mười vạn lượng, đối với nàng mà , căn bản chẳng đáng là gì.

Nói xong lời , Nam Vân Tinh nhếch khóe mắt mang theo chút mị ý, ánh mắt về phía các sứ giả của các quốc gia khác.

“Chư vị hứng thú ?”

Trước đó, các sứ giả của Tây Nguyên và Cổ Lan từng Đại Lăng cho bẽ mặt, sắc mặt đều .

Quả là chọc đúng chỗ đau.

Ngược , sứ giả của Bắc Nhung, khi dẫn đầu ngầm cho phép, mới gật đầu.

“Bắc Nhung chúng cũng nguyện ý lấy mười vạn lượng, coi như là xúc tiến bang giao giữa hai nước.”

“Đã như , chúng đương nhiên cũng sẵn lòng.”

Cảnh Văn Đế sắc mặt lộ, nhưng trong lòng đang tính toán.

Một nước mười vạn, bốn nước là bốn mươi vạn, cộng thêm mười vạn của Cảnh Thiến Nhi... tổng cộng là năm mươi vạn.

Kiếm tiền như thế thật mau lẹ.

Nếu trẫm cũng thể kiếm tiền như , quốc khố sẽ còn lo thiếu hụt nữa.

Cảnh Văn Đế đang nghĩ ngợi ngọt ngào, kịp nghĩ tiếp thì thấy tiếng Hứa T.ử Tinh bên cạnh gọi: “Bệ hạ?”

“Khụ.”

“Nếu chư quốc đều hứng thú, , cứ lấy câu đối của Vạn Cổ Lâu đề tài, nhất là chiến thắng, cũng để chư quốc hiểu thêm về phong thổ nhân tình của Đại Lăng .”

“Bệ hạ, như , bằng để lão phu trọng tài?”

“Đương nhiên thể, ngài cứ tự nhiên.”

Cổ Tầm Hạc nguyện ý xuất diện, đương nhiên vui lòng.

Người của các nước khác cũng từng đến Đại Lăng ít , ít nhiều gì cũng qua cái tên Cổ Tầm Hạc, và đến danh vọng của tại Đại Lăng.

Việc tuyệt đối câu đối Vạn Cổ Lâu đây Ứng Thanh Từ đối , chuyện cũng .

Vậy , đương nhiên thể dùng câu đối cũ.

“Đã là lấy cổ tịch Vạn Cổ Lâu đề, thì lấy một câu tuyệt đối.”

“Ngoài , thể tùy cơ lấy một vật tượng đề, đề thơ.”

Cảnh Thiến Nhi kiêu ngạo ngẩng đầu: “Huyện chủ, mời.”

Nói xong, nàng trực tiếp tới án thư cách đó xa, bắt đầu đặt bút.

 

Loading...