Tiểu Thôn Nữ Lánh Nạn, Mỹ Vị Sơn Hào Nuôi Sống Cả Nhà - Chương 312: Quyết định tiến vào núi sâu

Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:14:14
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng trực tiếp quỳ xuống đất, khuôn mặt đầy vẻ cầu xin Ứng Vượng Trụ cùng .

Sắc mặt Hoàng Tuyết Thảo chút khó coi.

Nàng còn kịp mở lời, thì từ xa xuất hiện một bóng dáng, khi thấy , sắc mặt Hoàng Tuyết Thảo giãn đôi chút, nhưng cũng khá hơn là bao.

Tần Xuân Hoa thôn trưởng đưa Mai Xuân Hương đến Ứng gia, khi tin, nàng vội vã chạy tới.

Nàng đến mặt thôn trưởng, khuôn mặt tỏ vẻ đồng tình: "Đương gia, ngươi đến Ứng gia gì?"

“Ta với ngươi, đừng đến Ứng gia, núi sâu là nơi mà ai cũng thể đặt chân tới ?”

Tần Xuân Hoa trong lòng cũng đau xót, nhưng nàng cũng , lúc họ thể dùng cớ để yêu cầu Ứng gia gì cho họ.

nữa, nơi đó là núi sâu, là bất kỳ nơi nào khác.

Nơi đó, một khi thì là cửu t.ử nhất sinh, thậm chí thể thoát .

Huống hồ, còn gặp mãnh thú.

Thôn trưởng lời , mặt thoáng qua vẻ khó xử, dường như chạm nỗi lòng, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, lúc trắng lúc đỏ, cuối cùng thở dài một .

“Ứng lão ca, là , hôm nay, ngươi cứ xem như chúng từng đến đây.”

Nói xong lời , lạnh lùng liếc Mai Xuân Hương đang quỳ đất lóc.

“Còn lóc gì nữa, mau cút về!”

Tất cả là do đàn bà , thường xuyên bên tai Tiểu Xuyên rằng trong núi đồ , mới khiến đứa con trai ngu ngốc trong núi.

Bây giờ nàng còn mặt mũi ở đây lóc t.h.ả.m thiết ?

Mai Xuân Hương thôn trưởng quát một tiếng, run rẩy.

Ngay cả Tần Xuân Hoa cũng nàng với vẻ mặt phẫn hận.

Không ngờ nàng ngày thường trông rụt rè yếu đuối, loại gây họa, ngờ, chỉ một chút sơ suất, gây họa lớn đến nhường !

Mai Xuân Hương dám cãi nửa lời.

Nàng tự cũng , chuyện rắc rối đến nhường nào, họa lớn đến mức nào.

, nàng cứ nghĩ, Ứng gia thể núi, tự nhiên là nguy hiểm gì.

Trong núi , đương nhiên càng sâu thì đồ càng nhiều, nhưng nàng thể ?

Hoàng Tuyết Thảo rõ mồn một hành động của một nhà thôn trưởng.

Đặc biệt là cách họ đối xử với Mai Xuân Hương, Tần Xuân Hoa vốn dĩ là hiền lành, hôm nay cũng thái độ như thế…

“Hoàng đại nương, xin , hôm nay, ngươi cứ xem như chúng từng đến.”

Nói xong, Tần Xuân Hoa cùng thôn trưởng dẫn Mai Xuân Hương rời hề ngoảnh đầu .

Chỉ là, còn kịp rời khỏi Ứng gia, bên ngoài sân nhỏ của Ứng gia, hai chiếc xe ngựa dừng , Thu Nguyệt và Lăng Hư dẫn đầu bước xuống từ xe.

Kế đó, Ứng Thanh Từ cũng bước xuống khỏi xe ngựa.

“Lục nhi?”

Hoàng Tuyết Thảo thấy bóng dáng Ứng Thanh Từ, trong mắt lóe lên vẻ mừng rỡ.

Nàng vội vàng bước khỏi sân.

Còn Ứng Thanh Từ, ngờ thấy bóng dáng thôn trưởng ở nhà, nàng hết chào hỏi Hoàng Tuyết Thảo.

“A Nãi, A Gia, A Nương, phụ .”

“Tỷ tỷ——”

Ứng Thanh Hạo thấy bóng dáng Ứng Thanh Từ, khuôn mặt bầu bĩnh tràn đầy vẻ vui mừng, thằng bé trèo xuống khỏi lòng Chu Tình, trực tiếp chạy về phía Ứng Thanh Từ.

Vừa chạy đến nửa đường, Ứng Thanh Từ nó tông trúng lòng.

Trong mắt nàng thoáng qua vẻ bất đắc dĩ.

“Đây là cục thịt nhỏ nhà ai thế nhỉ?”

Nghe lời Ứng Thanh Từ, Ứng Thanh Hạo ngượng ngùng : "Là của A Tỷ."

Ứng Thanh Từ bật thành tiếng, Ứng Thanh Hạo dường như cũng nhận Ứng Thanh Từ đang trêu , mặt đỏ ửng.

“A Tỷ ~”

“Thôi nào, Tiểu Thất nhà chúng là ngoan nhất, A Tỷ về, vẫn còn mang theo lễ vật cho đó.”

“Lễ vật?”

Nghe lời , mắt Ứng Thanh Hạo sáng rực, khiến Hoàng Tuyết Thảo cùng mặt thoáng qua vẻ bất đắc dĩ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thon-nu-lanh-nan-my-vi-son-hao-nuoi-song-ca-nha/chuong-312-quyet-dinh-tien-vao-nui-sau.html.]

Không Tiểu Thất rốt cuộc giống ai, mê mẩn lễ vật đến .

.”

Nói xong lời , Ứng Thanh Từ mới , về phía nhóm thôn trưởng: "Thôn trưởng A Bá, Xuân Hoa Thẩm Tử."

Còn về Mai Xuân Hương bên cạnh, nàng quen lắm.

Thôn trưởng lúc hiển nhiên cũng nhớ Ứng Thanh Từ đó sắc phong Quận chúa, hiện tại trở nên chút câu nệ.

“Tham kiến Quận chúa.”

“Thôn trưởng Bá, cần đa lễ.”

Ứng Thanh Từ vội vàng tiến lên đỡ dậy.

Thôn trưởng thở dài một , quả thực mỡ heo che mắt, thể nghĩ ý đồ ngu ngốc như .

“Thôn trưởng Bá hôm nay đến đây, chuyện gì ?”

Ứng Thanh Từ đầu Ứng gia một cái, thấy sắc mặt họ cũng .

Hoàng Tuyết Thảo tiến lên một bước, kể cho Ứng Thanh Từ nguyên nhân một nhà thôn trưởng đến đây.

Sắc mặt Ứng Thanh Từ đổi, núi sâu ?

Trong núi sâu quả thật dã thú, mặc dù phụ mẫu của Tiểu Đoàn T.ử đây cũng từng núi sâu, nhưng nghĩa là chúng xua đuổi hết tất cả mãnh thú.

Trong quần thể động vật, cũng sự phân chia mạnh yếu, những loài là sự tồn tại vượt qua ranh giới.

Ví như ở hậu sơn, những dã thú đây từng lộ diện.

, xuất hiện nữa?

Nguyên nhân trong đó thể điều tra kỹ lưỡng.

Ứng Thanh Từ gì, thần sắc trong mắt thôn trưởng phai nhạt nhiều.

Hắn cũng , núi sâu vô cùng nguy hiểm, bản thể ép buộc khác.

“Quận chúa... trở về, chúng quấy rầy nữa, xin cáo lui .”

Ứng Thanh Từ gì, đợi khi nhà thôn trưởng rời , nàng đầu , thấy sự lo lắng trong mắt Hoàng Tuyết Thảo và , nàng họ đang lo lắng nàng sẽ mạo hiểm núi.

nàng cũng chẳng thánh nhân gì, nếu đủ chắc chắn, nàng sẽ lấy tính mạng đùa giỡn.

“Gia Gia, A Nãi, xem, ai trở về ?”

Bây giờ vẫn nên về những chuyện vui mừng.

Ứng Thanh Từ dứt lời, từ trong xe ngựa phía bước hai bóng , Ứng Vượng Trụ cùng Hoàng Tuyết Thảo ngẩng đầu tới, lập tức thấy Dương San và Ứng Song Bách đang bước xuống xe ngựa.

“Lão Đại! Thanh Thư!”

“Đại ca!”

“Mẫu !”

Ứng Thanh Hành cùng Ứng Thanh Hàn từ bên ngoài trở về, thấy mấy Ứng Song Bách bước xuống xe ngựa.

Ứng Thanh Hàn đặt sách sang một bên, tự nhiên cũng thấy một nhà Đại bá.

“Muội .”

Chàng tới mặt Ứng Thanh Từ, vẻ mặt lộ rõ sự lo lắng: "Chuyến Kinh Thành , xảy chuyện gì chứ?"

Ứng Thanh Từ lắc đầu: "Đại ca, yên tâm, ."

“Thanh Lăng ca ?”

Nàng quanh một lượt, Ứng Thanh Lăng ở đây, hiện giờ ?

Nhắc đến điều , Ứng Thanh Thư nở nụ : "Thanh Lăng gần đây , tâm trạng cũng định, từ từ cũng thể nhận ít , nghĩ rằng, chẳng bao lâu nữa, sẽ hồi phục."

“Vậy thì quá.”

Người nhà bình an, đó là nguyện vọng lớn nhất của nàng hiện giờ.

“Được , cũng đừng chôn chân ở cửa nữa, mau chóng nhà .”

Hoàng Tuyết Thảo kịp thời mở lời, Ứng Thanh Từ đầu Thu Nguyệt: "Thu Nguyệt, ngươi và Lăng Hư giúp dỡ đồ xe ngựa xuống."

Quản gia quả thực quá nhiệt tình, mang cho nàng nhiều đồ đạc như , thậm chí còn chu đáo chuẩn cả lễ vật cho nhà nàng.

“Vâng, tiểu thư.”

“Lục nhi, con về thì cứ về thôi, còn mang về nhiều đồ đạc đến ?”

“Còn nữa, chuyến gặp chuyện gì ...”

 

Loading...