Tiểu Thôn Nữ Lánh Nạn, Mỹ Vị Sơn Hào Nuôi Sống Cả Nhà - Chương 314: Dị Trạng Trong Rừng Sâu
Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:14:16
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dấu chân mặt đất khá sâu, nhưng xa hơn về phía ngoài thì còn dấu chân, hiển nhiên con Gấu tới ngoại vi, vẫn còn ở nội vi.
Như , dân làng chân núi vẫn an .
Ứng Thanh Từ sở dĩ núi, cũng vì sự cân nhắc .
Nếu dã thú đến ngoại vi, chỉ Thanh Dương Thôn ảnh hưởng, mà cả nhà nàng cũng gặp nguy hiểm.
Dù thế nào nữa, nàng cũng xác định xem con Gấu chạy ngoại vi . Nếu dã tính quá mạnh, nàng tìm cách, nếu hậu họa khôn lường.
Không nghĩ nhiều nữa, Ứng Thanh Từ theo dấu chân, trực tiếp bước sâu trong núi.
Càng , bên trong càng yên tĩnh.
Vốn dĩ, dã thú ở nội vi nhiều hơn ngoại vi, nhưng hôm nay, nàng thấy bao nhiêu.
Chắc là con Gấu dọa chạy .
‘Ôa ôa?’
Đột nhiên, một âm thanh nhỏ truyền đến từ đằng xa, Ứng Thanh Từ thấy, theo bản năng ngẩng đầu, qua.
Nàng thấy một con tiểu thú trắng muốt, đôi mắt long lanh ướt át, lúc đang nghiêng đầu nàng.
Nhìn thấy nó, mặt Ứng Thanh Từ hiện lên một tia kinh ngạc.
“Tiểu Đoàn Tử?”
‘Ngao hống~’
Nghe thấy tiếng Ứng Thanh Từ, Tiểu Đoàn T.ử hưng phấn chạy khỏi bụi cỏ, vội vã lao về phía Ứng Thanh Từ.
Trên đầu nó còn vướng một cọng cỏ dại, khiến nó trông vẻ ngốc nghếch.
Trông ngơ ngác, đáng yêu vô cùng.
Một tháng gặp, Tiểu Đoàn T.ử cao đến đầu gối nàng, hình cũng to lớn hơn gấp mấy .
Tốc độ trưởng thành , thật sự quá nhanh.
Tiểu Đoàn T.ử một tháng gặp nàng, chút tủi , đôi mắt long lanh ướt át, như đang tố cáo nàng.
“Được , xin , là của , chẳng về nhà tới ngay ?”
‘Ngao hống!’
Tiểu Đoàn T.ử chu cái m.ô.n.g lên, tức tối nàng. ngẩng đầu lên, cọ cọ lòng bàn tay nàng.
Ứng Thanh Từ xoa đầu nó, cũng quên chính sự hôm nay. Nhìn nó, Ứng Thanh Từ xung quanh, vợ chồng Bạch Hổ dường như ở đây.
“Tiểu Đoàn Tử, phụ mẫu ngươi ?”
‘Ngao hống?’
Nó chớp chớp mắt, dường như đang suy nghĩ, đầu về một hướng, nhấc chân , đặt lên mặt Ứng Thanh Từ, chỉ xuống đất, đầu về phía .
“Chúng ở cùng ngươi ?”
‘Ngao hống~’
Cái đầu nhỏ nhân tính hóa lắc lắc.
Kể từ khi Tiểu Đoàn T.ử sinh chi tinh khí ôn dưỡng cơ thể, Ứng Thanh Từ cảm thấy Tiểu Đoàn T.ử thực khác gì trẻ con, lẽ còn thể dạy nó sách nữa.
Tiểu Đoàn T.ử vẫn Ứng Thanh Từ sắp xếp, lúc đang dựa Ứng Thanh Từ đầy ỷ .
Tuy nó là hổ con, nhưng mối liên hệ giữa nó và Ứng Thanh Từ còn hơn thế nữa, đối với nó, Ứng Thanh Từ khác gì phụ mẫu.
“Nếu chúng ở đây, ngươi dẫn tìm chúng nhé? Lần , đến để đón các ngươi về.”
‘Ngao hống!’
Tiểu Đoàn T.ử thấy tiếng nàng, ở phía , dẫn nàng về một hướng.
Còn về dấu chân Gấu đất, Tiểu Đoàn T.ử coi như thấy, trực tiếp bỏ qua.
Vợ chồng Bạch Hổ thực ở cách Tiểu Đoàn T.ử xa, chỉ là để rèn luyện Tiểu Đoàn Tử, chúng xuất hiện mà thôi.
Tiểu Đoàn T.ử thể đ.á.n.h để tìm thấy chúng.
Một khi Tiểu Đoàn T.ử gặp nguy hiểm, vợ chồng Bạch Hổ cũng thể kịp thời chạy tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thon-nu-lanh-nan-my-vi-son-hao-nuoi-song-ca-nha/chuong-314-di-trang-trong-rung-sau.html.]
, khi Ứng Thanh Từ theo Tiểu Đoàn Tử, tìm thấy vợ chồng Bạch Hổ, bất ngờ thấy một .
, chính là một .
Vợ chồng Bạch Hổ lười biếng rạp tảng đá cao, bên một đàn ông trẻ đang run rẩy trốn trong góc.
Ứng Thanh Từ tuy chỉ gặp một , nhưng vẫn nhận , đó chính là con trai của Thôn trưởng, Hứa Tiểu Xuyên.
Chỉ là, ở đây?
Chẳng lẽ, dã thú gặp chính là vợ chồng Bạch Hổ?
Hứa Tiểu Xuyên dường như cũng nhận sự khác thường bên , ngẩng đầu lên, liền thấy Ứng Thanh Từ cách đó xa, bên cạnh nàng, còn một con Bạch Hổ.
Chỉ là, trông nó giống như hổ con.
Ứng Thanh Từ đương nhiên quen , trong thôn ai mà nàng.
, nàng xuất hiện ở đây?
Hắn run rẩy dậy, ngẩng đầu liếc vợ chồng Bạch Hổ phía , lắp bắp mở lời: “Nha đầu nhà họ Ứng, ngươi… ngươi mau !”
“Ở… ở đây Đại Trùng (hổ)!”
Tuy sợ hãi, nhưng vẫn c.h.ế.t.
Hiển nhiên, Ứng Thanh Từ lúc khả năng chạy trốn cao hơn, dù hai con hổ đang ở lưng : “Ngươi... ngươi ... với... cha ... họ...”
Những lời còn kịp , thấy hai con Bạch Hổ phía dậy, sắc mặt ‘xoát’ một cái, càng trắng bệch hơn.
Trước đó khó chạy trốn, giờ hổ lên, bọn họ càng khả năng chạy thoát.
Ứng Thanh Từ lời , đáy mắt xẹt qua một tia kinh ngạc, ngờ Hứa Tiểu Xuyên trong tình huống , còn dám nhắc nhở nàng?
cũng gián tiếp chứng minh, lòng tệ.
Ít nhất, ý thức cứu .
Nếu nàng đến đây cứu một kẻ vong ơn bội nghĩa, đó mới là điều khiến khó chịu.
Vợ chồng Bạch Hổ hiển nhiên cũng thấy Ứng Thanh Từ bên cạnh Tiểu Đoàn Tử, từ tảng đá chậm rãi dậy, liếc Hứa Tiểu Xuyên phía , thèm để ý đến vẻ kinh hãi mặt , bước xuống một cách hết sức ưu nhã.
Ứng Thanh Từ khi rời dặn dò chúng, giúp nàng trông coi nơi , chúng nhận ân huệ của nàng, đương nhiên giúp đỡ.
Chỉ là, ngờ tên tiểu t.ử , dám chạy rừng sâu, trêu chọc con Hùng Hạt T.ử (Gấu) . Nếu vợ chồng Bạch Hổ ở đây, hôm nay chắc chắn bỏ mạng tại chốn .
Tuy nhiên, vợ chồng Bạch Hổ đương nhiên thể mở lời chuyện, Ứng Thanh Từ liền tự nhiên bước tới bên cạnh .
“Tiểu Xuyên Thúc, ngươi chứ?”
Hứa Tiểu Xuyên lúc vẫn còn ngơ ngác, chỉ thấy Ứng Thanh Từ dám to gan đến bên cạnh , mà hai con Bạch Hổ , hề vẻ giận dữ.
Thậm chí… thậm chí còn đến bên cạnh Ứng Thanh Từ, vô cùng… ngoan ngoãn?
Chuyện là ? Là hoa mắt ?
“Đây… đây là…”
“Đây là phụ mẫu của Tiểu Đoàn Tử.”
Ứng Thanh Từ liếc , “Trước đây từng cứu chúng, nhờ chúng trông nom hộ nhà của .”
Hứa Tiểu Xuyên đột nhiên một tia sáng lóe lên trong đầu, … hai con Đại Trùng , sở dĩ cứu khỏi tay con Hùng Hạt Tử, là vì Ứng Thanh Từ?
Thế thì việc giữ ở đây… cũng là vì… bảo vệ ?
Biểu cảm của chút phức tạp, nếu hôm nay ai đến thì ? Chẳng lẽ cứ ở đây ăn uống mãi ?
, trong lòng vẫn cảm kích hai con Bạch Hổ cứu .
‘Phịch một tiếng—’
Hứa Tiểu Xuyên đột nhiên quỳ xuống mặt Ứng Thanh Từ, nàng giật .
“Tiểu Xuyên Thúc, ngươi gì ?”
“Nha đầu nhà họ Ứng, Hứa Tiểu Xuyên tuy lòng hiệp can nghĩa đởm gì, nhưng vẫn , ơn báo đáp.”
“Chúng giúp là vì ngươi, hôm nay, chính ngươi cứu mạng ! Sau , cái mạng của , chính là của ngươi!”