Tiểu Thôn Nữ Lánh Nạn, Mỹ Vị Sơn Hào Nuôi Sống Cả Nhà - Chương 317: Hùng Hạt Tử
Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:14:19
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không lâu , liền thấy con Hùng hạt t.ử vốn còn chút nóng nảy yên tĩnh trở , trong đôi mắt nó, chợt lóe lên một tia nghi hoặc.
Ngay đó nó giơ bàn tay lớn lên, vỗ vỗ đầu .
Nó thò mũi , tỉ mỉ ngửi ngửi, cuối cùng về một phương hướng.
‘Rầm——’
Chân nó giẫm xuống đất, phát tiếng va chạm mạnh.
Để những dấu chân sâu cạn đồng nhất.
Ứng Thanh Từ thấy , đáy mắt xẹt qua một tia u quang.
Nếu dị vực nhân dám chiếm cứ ‘nhà’ của Hùng hạt t.ử , khiến Hùng hạt t.ử dọa sợ trong thôn, thì, tự nhiên nghĩ cách để ‘đối phó’ với con Hùng hạt t.ử thật .
Ứng Thanh Từ thu thần sắc trong mắt, trốn trong bóng tối bóng lưng Hùng hạt tử, đang nghĩ gì.
Còn Bạch Hổ Vương phu phụ Ứng Thanh Từ, trong đồng t.ử dọc lóe lên vẻ kinh hãi.
Nàng đáng sợ đến .
Chúng đều , chiến lực của Hùng hạt t.ử căn bản thua kém gì chúng , đám , sợ là sẽ gặp tai họa lớn.
Nếu như lúc , chúng động thủ với Ứng Thanh Từ... Bạch Hổ Vương chúng dám tưởng tượng.
Ứng Thanh Từ liếc chúng một cái, “Chúng thôi.”
Hiện tại nàng cần về, báo tin tức nơi cho Cảnh Hàm Sơ bọn họ.
Chuyện hậu kỳ, là điều thể xử lý .
Cho dù là thể xử lý, cũng nên do nàng tay.
Bạch Hổ Vương phu phụ gật gật đầu, vẫn giữ sự cao quý, tao nhã.
Ứng Thanh Từ mang Tiểu Đoàn T.ử khỏi gian, hiện tại bọn nàng về nhà, Tiểu Đoàn T.ử tự nhiên khỏi gian.
Nếu , đến lúc đó thấy nó, Hoàng Tuyết Thảo bọn họ sẽ nghi ngờ.
Trước đó, Ứng Thanh Từ cũng quên, đến đây là để tìm thảo dược.
Tình trạng của Ứng Thanh Lăng kéo dài lâu, vẫn hồi phục, cơ thể hao tổn quá nhiều, nếu thể bổ sung cơ thể hao tổn, e rằng sẽ mãi thể hồi phục.
Trước đây nàng từng dùng sinh chi tinh khí giúp ôn dưỡng qua, chỉ là, sinh chi tinh khí dù cũng chỉ bổ sung sinh khí hao tổn, còn huyết khí, vẫn cần t.h.u.ố.c để ôn dưỡng.
Linh chi dù , nhưng nên dùng nhiều.
Dược liệu ôn hòa trong núi nhiều vô kể, chỉ xem thể tìm loại nào.
Bạch Hổ Vương suốt thời gian đều ở đây, nên quen thuộc với thâm sơn, cho nên thấy Ứng Thanh Từ tìm thảo dược, liền kêu lên một tiếng với Ứng Thanh Từ.
Ứng Thanh Từ hiểu ý, theo Bạch Hổ Vương đến một nơi khác.
Khi thấy đầy đất thảo dược, trong mắt nàng xẹt qua vẻ chấn kinh.
Thâm sơn quả nhiên là nơi bảo vật sinh sôi, mặt đất ít d.ư.ợ.c liệu quý hiếm, nhưng Ứng Thanh Từ cũng thể quá tham lam, chỉ chọn lấy vài loại mà cần.
Những loại còn , vẫn để trong núi.
“Được , chúng thôi.”
Vị d.ư.ợ.c liệu cuối cùng Ứng Thanh Từ thu , nàng thoáng qua Hổ Vương bên cạnh.
‘Gầm——’
Bên
Hứa Tiểu Xuyến theo đường cũ, trực tiếp xuống núi.
Dọc đường xuống núi , quả thật gặp nguy hiểm gì, lúc đến tuy gặp Hùng hạt tử, nhưng đường về quả thật thấy bóng dáng Hùng hạt t.ử nữa.
Quần áo sớm rách nát bởi vì đây gặp Hùng hạt tử, lúc hoảng loạn chạy trốn cành cây quẹt rách.
Hứa Tiểu Xuyến xuống núi đó, gặp mấy trong thôn.
Nhìn thấy , mấy đều lộ vẻ chấn kinh trong mắt.
“Tiểu... Tiểu Xuyến?”
Người mở miệng là một đàn ông trung niên, ai khác, chính là Triệu Phương, phụ ruột của Nhị Trụ .
“Triệu thúc.”
Nhìn thấy đàn ông trung niên mặt, Hứa Tiểu Xuyến sửng sốt, vẻ hoảng loạn mặt dần dần phai nhạt một chút.
Nơi tóm là thâm sơn nữa, những dã thú , Hứa Tiểu Xuyến quả thật thả lỏng hơn nhiều.
“Tiểu Xuyến, ngươi... ngươi ở đây?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thon-nu-lanh-nan-my-vi-son-hao-nuoi-song-ca-nha/chuong-317-hung-hat-tu.html.]
Triệu Phương thấy Hứa Tiểu Xuyến, trong mắt xẹt qua vẻ chấn kinh, đáy mắt còn mang theo một tia kinh hoàng, Hùng hạt t.ử ăn ?
Bây giờ ở chỗ ?
Sau khi phản ứng , mặt liền kinh hỷ thế, “Ngươi thật là quá.”
“Cha ngươi ở nhà lo lắng đến mức sắp phát điên , nếu như bọn họ ngươi , nhất định sẽ vui.”
“Phải , ngươi về bằng cách nào?”
Trên mặt Triệu Phương ngừng hiện lên vẻ lo lắng.
Nhị Trụ là con trai , may mắn nhặt về một mạng, nhưng lúc Nhị Trụ trở về, Hứa Tiểu Xuyến ... cho nên, trong lòng bọn họ căn bản còn ôm hy vọng gì nữa.
“Là Ứng gia... là Quận chúa...”
Hứa Tiểu Xuyến giờ mới nhớ , Ứng Thanh Từ đó sắc phong Quận chúa, còn dám gọi nàng là nha đầu Ứng gia?
Nghĩ đến đây, tim đều ngắn ngủi ngừng đập.
“Là...”
Triệu Phương cũng mở to hai mắt, dám tin qua, “Nàng... Quận chúa đ.á.n.h bại mãnh thú?”
Hứa Tiểu Xuyến lắc đầu, Triệu Phương thấy , nhẹ nhàng thở một , mà, Quận chúa là một nữ tử, thể lợi hại hơn cả nam t.ử trưởng thành?
Có thể đ.á.n.h bại con dã thú mà bọn họ còn dám trêu chọc?
“Không , là con đại trùng mà Quận chúa từng cứu đây cứu .”
Triệu Phương: ???
!!!
“Ngươi... gì cơ?”
Hắn nghi ngờ tai lầm, giơ tay ngoáy ngoáy tai, vẻ mặt thể tin nổi ngước Hứa Tiểu Xuyên đối diện.
Hứa Tiểu Xuyên thêm lời nào, mà xoay , bước về hướng nhà .
Hiện tại về nhà nhanh chóng, nếu , phụ và mẫu sẽ lo lắng đến nhường nào.
“Tiểu… Tiểu Xuyên?”
Một giọng đột ngột vang lên, thu hút sự chú ý của họ.
Hứa Tiểu Xuyên vẫn rời khỏi chỗ cũ, ngẩng đầu thấy Tần Xuân Hoa xuất hiện từ lúc nào.
Giờ phút , bà đang với đôi mắt đỏ hoe.
“Nương.”
Cũng coi như trải qua một sinh tử, tuy thực sự c.h.ế.t nhưng cũng là gần kề Diêm Vương, điều khiến Hứa Tiểu Xuyên càng thêm quý trọng sinh mạng.
“Tiểu Xuyên? Con… con thật sự trở về?”
Tần Xuân Hoa dụi mắt, chút dám tin. Bà sợ rằng hiện tại chỉ là ảo giác của , khi mở mắt , Hứa Tiểu Xuyên mặt chỉ là sự huyễn tưởng.
“Nương, thật sự là con đây!”
Hứa Tiểu Xuyên mắt đỏ hoe, "phịch" một tiếng quỳ xuống đất.
“Nương, là nhi t.ử bất hiếu, khiến lo lắng.”
Tần Xuân Hoa giơ tay lau nước mắt nơi khóe mắt: “Về là , về là .”
Bà gì khác, chỉ lặp lặp câu .
Trở về Hứa gia, Hứa Tiểu Xuyên mới kể rõ từng chuyện.
Thôn trưởng và Tần Xuân Hoa xong, lặng thinh hồi lâu.
“Lần , chúng thật sự nợ Ứng gia một ân tình lớn.”
Tần Xuân Hoa thở dài, liếc Thôn trưởng. Ban đầu trong lòng bà cũng nảy ý nghĩ tìm Ứng gia giúp đỡ.
nghĩ , Ứng gia bà con thuộc gì của họ, cứ thế mà đến cửa, chẳng là ép buộc, khó ?
Không ngờ, Thôn trưởng và Mai Xuân Hương trực tiếp đến Ứng gia.
“Đương gia!”
Chưa kịp để Tần Xuân Hoa mở lời, một giọng vọng đến từ xa. Tiếp đó, Mai Xuân Hương từ phòng trong bước , thấy Hứa Tiểu Xuyên liền xông thẳng tới ôm chầm lấy .
Trên mặt nàng vẫn còn vương vết nước mắt.
Sau khi thấy Tần Xuân Hoa và Thôn trưởng, nàng rụt , dường như sợ hãi họ gì .