Tiểu Thôn Nữ Lánh Nạn, Mỹ Vị Sơn Hào Nuôi Sống Cả Nhà - Chương 352: Hiện Trạng Ứng Gia Thôn
Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:19:31
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
‘Ầm ầm ầm—’
Tiếng vang kịch liệt, tiếng vật nặng rơi xuống đất.
Kèm theo đó là bụi đất bay lượn trong trung.
Ứng Thiết Đán cùng đồng bọn ngờ Ứng Thanh Từ chỉ giơ tay nhấc chân đ.á.n.h gục cả năm bọn chúng xuống đất.
Không hề chút áp lực nào.
Trong ánh mắt của từng kẻ đều lộ vẻ kinh hãi.
Ứng Thanh Từ mặt đổi sắc vỗ vỗ y phục của , phủi lớp bụi bẩn rơi .
Nàng tới mặt bọn chúng.
“Nếu lời lẽ t.ử tế các ngươi chịu , chỉ đành dùng cách khác để giải quyết.”
Ứng Thiết Đán đối diện với ánh mắt Ứng Thanh Từ, theo bản năng che mặt .
‘Hít—’
Từng cơn đau nhức truyền đến từ mặt .
Hắn lê cái chân của , chân trái nàng đ.á.n.h gãy xương, chỉ thể kéo lê .
“Ứng Tiểu Lục, ngươi độc ác như !”
“Độc ác?”
Nghe , Ứng Thanh Từ lạnh một tiếng, “Nếu về sự độc ác, các ngươi còn hơn thế.”
“Nếu hôm nay thôn dân Thanh Dương Thôn ở đó, e rằng các ngươi sớm động thủ với cả nhà .”
Bọn chúng mang theo gậy gỗ bên , nếu thực sự là đến nương nhờ, như ?
Dường như trúng tâm tư, Ứng Thiết Đán biến sắc.
“Chúng chỉ là tự vệ mà thôi—”
“Ta cần các ngươi là tự vệ ý đồ gì khác, nhưng nhà của , các ngươi phép động tới, bằng , các ngươi sẽ thể còn ở mặt mà chuyện đàng hoàng nữa.”
“Ngươi—”
Đồng t.ử Ứng Thiết Đán co , cảm nhận sát ý từ trong mắt nàng.
Từ Nam Hòa Phủ đến Nam Ninh Phủ nhiều ngày, gặp qua ít , tự nhiên cũng mẫn cảm với sát ý.
“Ghi nhớ lời .”
Nói xong, Ứng Thanh Từ thèm năm kẻ đang mặt đất nữa, trực tiếp sải bước rời khỏi.
Vừa trở về chân núi, còn kịp tới cửa nhà, thấy hai bóng tới từ phía xa.
Cảnh Hàm Sơ và Nam Hướng Vân thấy Ứng Thanh Từ ở xa.
“Ứng ?”
“Tam ca, Nam đại ca.”
Đã gặp , Ứng Thanh Từ đương nhiên thể ngơ.
“Hai vị xử lý xong việc ?”
“Ừm.”
“Ứng cũng về ư?”
Nam Hướng Vân thấy lưng nàng mang theo giỏ tre gì cả, nghĩ rằng nàng lên núi, hơn nữa hướng nàng trở về, dường như là từ bên ngoài…
“Vâng, giải quyết một chút chuyện.”
Nghe lời , Nam Hướng Vân nhíu mày.
“Ứng , nếu gần đây việc gì thì đừng nên ngoài.”
“Xảy chuyện ?”
Giọng điệu của Nam Hướng Vân đúng, nếu là chuyện khiến họ cũng cảm thấy phiền phức, sẽ như .
Ánh mắt nàng rơi xuống Cảnh Hàm Sơ .
“Ừm.”
“Gần đây Nam Ninh Phủ yên , ít từ ngoại vực trộn , còn cả của Tứ quốc khác.”
Một Nam Ninh Phủ, đột nhiên nhiều như ?
“Có liên quan đến Vương gia ?”
“Chưa thể rõ, nhưng, tám chín phần là .”
Dù liên quan gì đến Vương gia, nhưng chắc chắn liên quan tới Thôi gia.
“Tuy nhiên, kỳ thi Khoa cử sắp tới, Nam Ninh Phủ đông như nước, những kẻ đó cũng nhân cơ hội trộn .”
Quả thực, kỳ thi Khoa cử sắp tới, Nam Ninh Phủ là một địa điểm thi, tự nhiên sẽ ít lục tục kéo đến.
Vào lúc , những kẻ mang ý đồ bất chính cũng sẽ nhân cơ hội mà thừa cơ xâm nhập.
“Thế ảnh hưởng đến kỳ thi Khoa cử ?”
Ứng Thanh Hàn bọn họ cũng tham gia kỳ thi , Ứng Thanh Từ lo lắng sẽ ảnh hưởng gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thon-nu-lanh-nan-my-vi-son-hao-nuoi-song-ca-nha/chuong-352-hien-trang-ung-gia-thon.html.]
“Không .”
Cảnh Hàm Sơ lắc đầu.
Những kẻ đó cho dù dám lén lút Đại Lăng cảnh nội, nhưng hành sự cũng dám càn.
Tuy nhiên, lòng phòng là thể thiếu.
Những kẻ đó, nhanh chóng dọn dẹp, bọn họ mới thể thực sự yên tâm.
Ứng Thanh Từ gật đầu, “Nếu cần giúp đỡ, Tam ca cứ việc mở lời.”
Nam Ninh Phủ cũng là đất phong của nàng, nếu ở đây xảy chuyện, nàng cũng sẽ gặp phiền phức lớn.
“Được.”
Liên tiếp ba ngày trôi qua, Cảnh Hàm Sơ và Nam Hướng Vân vẫn bận rộn xử lý công việc.
Ba ngày , Ứng Thanh Từ cũng nhàn rỗi.
Những ngoại vực , thể liên quan tới Lang Hoàn từng gặp trong núi đây, điều mà họ mưu đồ, hẳn là liên quan tới mỏ khoáng sản .
Còn về của Tứ quốc, lẽ liên quan đến Thôi gia.
Xem , điều Thôi gia mưu đồ tuyệt đối đơn giản.
Những chuyện đó, nàng thể nhúng tay .
Tuy nhiên, gây thêm chút phiền phức cho chúng thì nàng sẵn lòng.
Nếu đến đây, chắc chắn sẽ núi, nàng cứ trực tiếp bố trí cạm bẫy trong núi là .
Ngoài , nàng còn nhờ phụ mẫu của Tiểu Đoàn T.ử hỗ trợ cảnh giới trong thâm sơn.
Sắp xếp thứ thỏa, Ứng Thanh Từ cuối cùng cũng thể yên tâm việc riêng của .
Khoai lang và khoai tây đây, những thứ vẫn phổ biến rộng rãi.
Một là vì chúng là vật phẩm từ dị vực, hai là vì Nông Chính Ty vẫn nghiên cứu phương pháp trồng trọt.
Nếu nghiên cứu , những nạn dân của Đại Lăng cũng chịu đói lâu đến .
Hơn nữa, nếu thể trồng trọt những thứ , ít bá tánh của Đại Lăng đều thể tránh khỏi cảnh đói kém.
Điều kiện trồng trọt của những thứ cũng nghiêm khắc như lúa mì và các loại cây lương thực khác.
“Lục nhi, con đang gì ?”
Hoàng Tuyết Thảo từ chỗ xa tới, thấy đồ trong tay nàng, cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Cái … là khoai lang mà Lục nhi tìm về khi họ chạy nạn ?
“Lục nhi, con định trồng… khoai lang ?”
“Nếu khoai lang trồng , thể giúp đỡ ít .”
Tuy sự khác biệt về mùa vụ, nhưng truyền thụ phương pháp trồng trọt cho họ cũng là điều .
“Quả thực.”
Hoàng Tuyết Thảo nghĩ đến hương vị của khoai lang, cũng tán thành gật đầu.
Hơn nữa sản lượng khoai lang cực cao, khoai tây cũng , Lục nhi sẽ lừa họ.
Bà bên cạnh Ứng Thanh Từ, bắt chước cách Ứng Thanh Từ cắt khoai lang thành miếng, chấm tro củi.
Tro củi thể diệt khuẩn khử trùng, điều bà .
Xem cũng gần giống với cách Lục nhi xử lý khoai tây đây.
“Phải , Lục nhi, Ứng Thiết Đán nhắc đến những khác ở Ứng Gia Thôn ?”
Tuy rằng bà ấn tượng gì với Ứng Thiết Đán, nhưng Ứng Gia Thôn dù cũng là nơi họ sinh sống nhiều năm.
Ngày tuy nhà họ nghèo, nhưng mối quan hệ giữa hàng xóm láng giềng cũng tệ.
Nếu vì những tên mã phỉ đó, Ứng Gia Thôn cũng sẽ tan tác khắp nơi.
Vì Ứng Thiết Đán còn sống , thì những khác ở Ứng Gia Thôn, hẳn là cũng đang sống ở một nơi nào đó mà họ .
Động tác tay Ứng Thanh Từ dừng , nàng lắc đầu.
Ứng Thiết Đán , nhưng từ những lời , nàng thể đoán đôi chút.
Ngày Nam Ninh Phủ Thôi gia nắm giữ, cấm bá tánh Nam Hòa Phủ đến đây định cư.
Cho dù Ứng Gia Thôn đến đây, cũng sẽ vì nhiều lý do mà thể ở .
Những may mắn còn ở , đều là những kẻ vứt bỏ hộ tịch ban đầu, trở thành lưu dân.
Không hộ tịch, những kẻ đó thể tra xét lai lịch của họ.
Đồng thời, họ cũng thể định cư, chỉ thể phiêu bạt khắp nơi.
Hoàng Tuyết Thảo thở dài một .
Thôi , phận mỗi mỗi khác.
Bà chỉ mong những ở nơi từng sinh sống đây, thể bình an.
Ngày chạy nạn, cũng là chuyện bất đắc dĩ.