Tiểu Thôn Nữ Lánh Nạn, Mỹ Vị Sơn Hào Nuôi Sống Cả Nhà - Chương 368: Ứng Tiểu Thất Muốn Lấy Vợ

Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:19:48
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thoáng cái, bảy ngày trôi qua.

Bảy ngày , Ứng Thanh Hàn ngoài việc đắp thuốc, thì bắt đầu ý thức rèn luyện tay của .

Tuy bình phục, nhưng so với lúc ban đầu, hiện tại cánh tay y thể hoạt động tự do.

Y cảm khái, cây Châm Cốt Thảo , quả thật thần kỳ.

“Tần đại phu, cây Châm Cốt Thảo công hiệu kỳ diệu như , mới bảy ngày, cánh tay thể cử động .”

Cách kỳ thi còn mười mấy ngày, y niềm tin, trong mười mấy ngày , thể khôi phục đến mức thể cầm bút chữ.

Nghe lời y , vẻ mặt Tần Lương Hải chút phức tạp.

Y thể khỏi nhanh như , chỉ là nhờ tác dụng của Châm Cốt Thảo, mà còn Ngũ Sắc Linh Chi quý giá kém.

Phải , hai thứ , thứ nào mang ngoài mà là thứ chen chúc ?

hiện tại Ứng Thanh Từ chớp mắt mà đưa cho Ứng Thanh Hàn dùng.

Tuy nhiên, nghĩ cũng đúng, Ứng Thanh Hàn là trưởng của Ứng Thanh Từ, cho trưởng dùng, quả thật sẽ thấy xót.

“Ừm, nhưng mà, trong thời gian vẫn chú ý nhiều hơn, đừng quá lao lực.”

Nếu rèn luyện quá độ, khả năng phản tác dụng, gây tác dụng phụ.

Ứng Thanh Hàn trịnh trọng gật đầu, y ghi nhớ.

“Tần gia gia, hai đói bụng đúng , hầm canh gà , hai mau ăn chút lót .”

Giọng Ứng Thanh Từ truyền đến từ ngoài cửa, hai tiếng , thấy Ứng Thanh Từ đang bưng một cái mâm .

Tần Lương Hải ha ha: “Tiểu Lục, thời gian ở chỗ con, xem như cho cái dày của lão già trở nên kén chọn đó nha.”

Mấy ngày nay, Ứng Thanh Từ đổi đủ kiểu để món ngon cho họ, khiến Tần Lương Hải khi trở về, ăn những món đều cảm thấy chút nhạt nhẽo vô vị .

Ứng Thanh Từ cúi lấy cái bát nhỏ trong mâm , mỉm .

“Đó là điều nên , Tần gia gia nếu Người ăn, cứ việc đến đây ăn là , đừng khách sáo.”

Khoảng thời gian , Tần Lương Hải cũng vì sức khỏe của Ứng Thanh Hàn mà quyết định ở nhà nàng một thời gian ngắn, nhưng nếu Hồi Xuân Đường bệnh nhân nặng, Người vẫn kịp thời về.

Cứ như , bôn ba ngược xuôi trở thành Tần Lương Hải.

Về điều , Ứng Thanh Từ cảm thấy vô cùng áy náy, đành đền bù cho Tần Lương Hải nhiều hơn về mặt ăn uống.

Người cũng lớn tuổi, để một vị trưởng bối về về như chung quy cũng là chuyện lễ phép.

“Vậy , đến đây, Tiểu Lục đuổi đấy nhé.”

Tần Lương Hải giả vờ nghiêm nghị mở lời, nhưng ý đùa cợt mặt thấy rõ mồn một.

“Làm gì chuyện đó!”

Ứng Thanh Từ ý đùa cợt trong giọng điệu của Người, cố ý trừng lớn mắt, vẻ mặt khoa trương đáp lời.

Ứng Thanh Hàn và Tần Lương Hải chọc , bàn bắt đầu dùng bữa.

“Tần gia gia, hai cứ ăn , lát nữa cơm trưa xong, sẽ bảo Thu Nguyệt qua gọi hai .”

“Được.”

“Tiểu thư.”

Vừa bước khỏi cửa, Thu Nguyệt tới.

“Có chuyện gì?”

Đưa cái mâm trong tay cho nàng, Ứng Thanh Từ lấy một chuỗi nấm phơi khô giá gỗ ở hậu viện xuống.

Nấm khi phơi khô thể bảo quản lâu, mấy ngày nay nàng hái nấm, đành tạm thời dùng những loại nấm khô .

“Tiểu thiếu gia lén lút lẻn nhà bếp.”

Khi Thu Nguyệt lời , vẻ mặt đầy bất lực.

Khoảng thời gian , , tiểu thiếu gia cứ chạy nhà bếp mãi, nhưng nhà bếp nguy hiểm, nếu lỡ thương thì phiền phức lắm.

Ứng Thanh Từ cũng ngẩn , đó trong mắt chợt lóe lên một tia nhẹ.

“Không , nó thì cứ .”

Một tiểu đậu đinh, từ , rằng lớn lên lấy vợ thì nấu một món ăn ngon.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thon-nu-lanh-nan-my-vi-son-hao-nuoi-song-ca-nha/chuong-368-ung-tieu-that-muon-lay-vo.html.]

Chẳng , thời gian nó cứ lén lút lẻn nhà bếp mãi.

Người nhỏ nhưng ranh ma, e là còn chẳng “vợ” là gì, mà giờ nghĩ đến chuyện bếp .

Nhà họ nhiều quy tắc như , cái kiểu nam t.ử xuống bếp, trong nhà quá câu nệ, ngay cả cha của nàng, khi A nương cảm thấy khỏe cũng thường xuyên xuống bếp.

Họ đến nhà bếp, liền thấy một tiểu đoàn t.ử còn cao bằng cái bếp lò, đang lén lút khom lưng, cẩn thận quan sát bốn phía.

Sau khi phát hiện ai, dùng đôi tay nhỏ mũm mĩm vỗ vỗ ngực.

Đôi mắt đảo quanh ngó.

“Sao nhà bếp lớn thế .”

Miệng nhỏ của Ứng Thanh Hạo lẩm bẩm, đôi mắt láo liên xoay tròn.

‘Ối chà—’

Vừa , đụng cái gì, mềm mềm, nhưng vì nó quá nhỏ, lực đủ, trực tiếp phịch xuống đất.

Nó chu môi lên, ngẩng đầu, kết quả đối diện với đôi mắt tựa của Ứng Thanh Từ.

“A... A tỷ? Sao tỷ đến đây?”

Ứng Thanh Hạo hiện tại chuyện rõ ràng, chỉ là giờ bắt quả tang, mặt thoáng qua vẻ chột .

“Ừm, Tiểu Thất gì ở đây?”

Ứng Thanh Từ giả vờ như , nghiêm mặt nó.

Ứng Thanh Hạo ấp a ấp úng, ánh mắt lấp lánh, chợt, nghĩ điều gì, mặt liền nở nụ : “ qua đây giúp A tỷ đó nha—”

“Ồ? Thật ?”

nha, đúng nha.”

Ứng Thanh Hạo vội vàng gật đầu, cái đầu nhỏ còn hơn cả con bọ rùa khấu đầu, ngừng gật.

Trong mắt Ứng Thanh Từ chợt lóe lên ý trêu chọc, nhưng mặt ngoài lộ .

“Ồ? Vậy Tiểu Thất qua đây giúp A tỷ gì?”

Nghe lời , Ứng Thanh Hạo nhíu mày, khổ sở suy nghĩ, kịp mở lời, thấy Ứng Thanh Từ tiếp: “Chẳng lẽ là qua đây giúp A tỷ rửa rau?”

đúng, giúp A tỷ rửa rau, giỏi lắm nha.”

rửa rau, nhưng thể giúp A tỷ.

‘Phụt—’

Nghe lời , Ứng Thanh Từ bật , ngay cả Thu Nguyệt cũng nhịn theo.

“Tiểu thiếu gia, chẳng lẽ Người quên , phu nhân rửa rau, Người ở bên cạnh, hái hỏng hết cả lá rau...”

“Không— , —”

Nghe lời Thu Nguyệt, Ứng Thanh Hạo dường như cũng nhớ chuyện đó.

Mặt đỏ bừng, vội vàng xua tay, ngượng nghịu mở lời.

“Được , Tiểu Thất, nhà bếp nguy hiểm, một con nghịch ngợm nữa .”

Nói , Ứng Thanh Từ cúi bế Ứng Thanh Hạo lên, đối diện với gương mặt đỏ bừng vì hổ của nó.

“A tỷ... Nhị ca , lấy vợ, thì nấu một món ăn ngon.”

“Con một vợ như A tỷ, thì món ăn ngon giống A tỷ.”

Ứng Thanh Từ lời , trợn mắt há hốc mồm.

Cái... cái tiểu gia hỏa trong đầu chứa cái gì ?

Còn nữa, Nhị ca lời ... Ứng Thanh Từ nheo đôi mắt .

Ứng Thanh Gia về đến Ứng gia, tới cửa chợt cảm thấy sống lưng lạnh toát, y đưa tay xoa xoa cánh tay, theo bản năng đầu thoáng qua, gì cả, liền trực tiếp cất bước nhà.

“Muội , cha, A nãi, về !”

“Tiểu Thất Nhị ca lời từ khi nào?”

Ứng Thanh Hạo lời , quả nhiên nghiêm túc suy nghĩ một chút, đó dùng giọng điệu vô cùng ngây thơ mở lời: “Chính là Nhị ca về, thấy lén nhà bếp ở hậu viện, đó .”

Ứng Thanh Gia Ứng Thanh Hạo bán , lúc đang vui vẻ bước hậu viện.

 

Loading...