Tiểu Thôn Nữ Lánh Nạn, Mỹ Vị Sơn Hào Nuôi Sống Cả Nhà - Chương 369: Ứng Thanh Gia Bị Hãm Hại

Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:19:49
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ôi? Muội , Tiểu Thất, hai đều ở nhà bếp ?”

Y tới hậu viện, tự nhiên ngang qua nhà bếp, kết quả, tới, liếc mắt thấy Ứng Thanh Từ và Ứng Thanh Hạo ở cửa nhà bếp.

Ứng Thanh Từ ở đây thì , dù cũng thích món ngon, nhưng Tiểu Thất tiểu đậu đinh ở đây gì?

Lén ăn ?

Hay là phá phách?

Không thể , Ứng Thanh Gia đoán đúng.

Chỉ là y ngờ, Ứng Thanh Hạo bán .

“Muội ?”

Nghe thấy giọng Ứng Thanh Gia, Ứng Thanh Từ chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt rơi Ứng Thanh Gia, chỉ là, đáy mắt nàng mang theo tia phức tạp.

Ứng Thanh Gia chút khó hiểu.

Muội đây là ánh mắt gì? Sao như ?

Trên mặt thứ gì ?

Ứng Thanh Gia theo bản năng lau mặt một cái, nhưng sờ thấy vật gì kỳ lạ.

Ứng Thanh Từ lúc mới phản ứng , ngước mắt sang, chỉ là sự trêu chọc trong mắt nàng căn bản thể bỏ qua.

“Nhị ca, về ?”

Bị ánh mắt mang vẻ trêu chọc của Ứng Thanh Từ chằm chằm, sự kỳ quái trong lòng Ứng Thanh Gia càng lúc càng dày đặc.

“Muội , cứ mãi như gì?”

“Không gì.”

Ứng Thanh Từ cũng cảm thấy ánh mắt của quá mức nóng rực, khẽ ho một tiếng, thu ánh mắt.

“Nhị ca, …” Ứng Thanh Từ ngập ngừng, suy nghĩ một lát, nên mở lời thế nào.

“Muội , ?” Nghe Ứng Thanh Từ , trong lòng Ứng Thanh Gia đ.á.n.h thịch một tiếng, chẳng lẽ gặp chuyện phiền phức gì ?

“Nhị ca, trong lòng ?”

Nghe Ứng Thanh Từ , Ứng Thanh Gia đầu tiên là sửng sốt, đó mặt đỏ bừng.

Muội lời gì ?

Cái gì mà trong lòng?

Ta còn từng nắm tay cô nương nào, huống hồ chi, hiện giờ chỉ một lòng nghĩ đến việc nâng cao võ nghệ, đến lúc đó còn tham gia khoa cử, đỗ Võ Trạng nguyên về, thể trong lòng ?

“Muội đừng bậy.”

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của Ứng Thanh Gia, Ứng Thanh Từ càng lúc càng cảm thấy điều đúng.

Nếu trong lòng, mặt Nhị ca đỏ đến thế?

Thật là một nỗi oan trời giáng!

Nếu Ứng Thanh Gia suy nghĩ trong lòng Ứng Thanh Từ, chắc chắn sẽ kêu to một tiếng oan uổng.

Chẳng qua là ngờ hỏi câu hỏi như , trưởng, hỏi đến chuyện , trong lòng tự nhiên cảm giác bối rối.

“Nhị ca lừa .”

Không đợi Ứng Thanh Từ mở lời, bỗng nhiên thấy Ứng Thanh Hạo đang mặt Ứng Thanh Từ đột nhiên mở miệng bằng giọng non nớt.

Ánh mắt về phía Ứng Thanh Gia còn mang theo vẻ trách cứ, dường như đang trách .

“Cái tiểu t.ử nhà ngươi, hiểu cái gì, đừng lung tung!”

Ứng Thanh Gia đưa tay gõ nhẹ lên đầu , nhưng dùng nhiều sức lực.

Ứng Thanh Hạo thời gian nuôi dưỡng trắng trẻo mập mạp, da dẻ đặc biệt mềm mại, giờ khẽ chạm , trán liền ẩn hiện một vệt hồng.

Ứng Thanh Gia thấy , lúng túng thu tay .

Vẫn còn chút chột thoáng qua trán Ứng Thanh Hạo.

, vẫn quên lời Ứng Thanh Hạo : “Tiểu Thất, Nhị ca lừa , xem, Nhị ca lừa ở chỗ nào?”

Ứng Thanh Hạo nhíu nhíu mày: “Lừa , vợ.”

Ứng Thanh Gia:?

Nghe Ứng Thanh Hạo , Ứng Thanh Gia đầy vẻ khó hiểu, lừa gì? Vợ gì?

Thật là lộn xộn.

“Lần Nhị ca rõ ràng , một tay món ngon, như mới thể lấy một vợ , đặc biệt là giống như A tỷ.”

“Ta lúc nào…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thon-nu-lanh-nan-my-vi-son-hao-nuoi-song-ca-nha/chuong-369-ung-thanh-gia-bi-ham-hai.html.]

Ứng Thanh Gia theo bản năng mở lời, nhưng nửa chừng, Ứng Thanh Gia nghĩ đến điều gì, Ứng Thanh Hạo bằng vẻ mặt phức tạp.

Huynh nửa xổm xuống, rũ mắt Ứng Thanh Hạo mặt.

“Tiểu Thất, những lời ?”

“Chính là , Nhị ca lén lút lẻn phòng bếp, tận tai Nhị ca .”

Tuy Ứng Thanh Hạo chậm, nhưng mỗi chữ, mỗi câu đều rõ ràng rành mạch.

Ứng Thanh Gia xong, nên Ứng Thanh Hạo thông minh, ‘ngu ngơ’ nữa.

“Vậy còn thấy lời nào khác ?”

Lời nào khác?

Ứng Thanh Hạo ngẩng đầu, vẻ mặt mơ hồ Ứng Thanh Gia.

Còn lời nào khác ?

Đệ chớp chớp mắt, thành thật lắc đầu.

Ứng Thanh Từ , cũng về phía Ứng Thanh Gia, dường như đang chờ lời tiếp theo của .

“Đệ và tiểu quỷ đầu, lén chuyện thì thôi , còn chỉ một nửa, còn chạy đến mặt A tỷ mách tội , ai cho cái gan đó?”

Tuy Ứng Thanh Gia như , nhưng giọng điệu hề nặng nề, trong mắt phần lớn cũng chỉ là bất đắc dĩ.

“Thật là chọc tức c.h.ế.t.”

Rõ ràng lúc đó là sư phụ của .

Sư phụ Tôn Chú nhà rõ ràng sinh ngũ đại tam thô, khiến kính sợ, nhưng là một kẻ sợ vợ.

sư phụ , thê t.ử sinh con đẻ cái cho y, là vất vả nhất.

Vì thế, y còn vất vả học ít món ăn, chính là để sư mẫu thể sống thoải mái hơn trong thời gian mang thai.

Lúc đó chỉ cảm khái một câu, lấy vợ , vẫn một tay nghề giỏi.

Ai ngờ, tiểu t.ử , bây giờ còn khắp nơi truyền tai tiếng về .

May mà A Nương và A Nãi thấy, nếu

Đột nhiên nghĩ đến điều gì, Ứng Thanh Gia nheo mắt , vẻ mặt nghiêm túc Ứng Thanh Hạo.

“Tiểu Thất, thành thật khai báo, lời với A Nãi và A Nương ?”

Ứng Thanh Từ , cũng cúi đầu về phía Ứng Thanh Hạo.

Chỉ thấy nắm chặt hai tay nhỏ bé, chút luống cuống xoắn các ngón tay , đó ngẩng đầu, lén lút liếc Ứng Thanh Gia một cái, nhưng ngờ đối diện với ánh mắt của Ứng Thanh Gia.

“Tiểu Thất? Hả?”

Ứng Thanh Từ thì mở lời, nhưng vẻ mặt nhỏ bé của Ứng Thanh Hạo, cũng đoán đại khái.

Nàng bất đắc dĩ bật .

Ứng Thanh Hạo bé tí như , ngờ là một tiểu t.ử thích buôn chuyện.

“Ứng Tiểu Thất!”

Ứng Thanh Gia bộ dạng của , còn gì mà đoán chứ?

Lập tức tức giận đến mặt đỏ bừng.

Ứng Thanh Hạo cũng ở đây ai lớn nhất, liền chuồn một mạch trốn Ứng Thanh Từ.

“A tỷ——”

“Ứng Tiểu Thất, cho , bản lĩnh thì đừng trốn!”

“Con ——”

Ứng Thanh Hạo trốn lưng Ứng Thanh Từ, mặt vùi chặt bắp chân nàng, Ứng Thanh Gia , khẽ khàng mở lời.

Ứng Thanh Gia thấy bộ dạng của , nhất thời cơn giận kìm .

“Ứng Tiểu Thất, , sự minh cả đời của , đều hủy hoại hết !”

Cái tên mập mạp nhỏ bé rốt cuộc là của ai, dù cũng của !

Suốt ngày chỉ chọc tức .

“Nhị ca, Tiểu Thất chắc chắn cũng cố ý, đừng để bụng.”

Nói xong, Ứng Thanh Từ cúi đầu Ứng Thanh Hạo: “Còn nữa, Tiểu Thất, khi bộ sự việc, thể ngoài lung tung.”

Chưa rõ cảnh, thể tùy tiện bình phẩm, càng thể bậy bạ khắp nơi.

Tuy Ứng Thanh Hạo còn nhỏ, nhưng những đạo lý , nhất định .

 

Loading...