Ân Ái Mỹ vẫn tiếp tục thỏ thẻ bên tai Dương Hoàn:
- Dù hiểu , thì cũng chính miệng với . Ta thể là tiểu thư của tất cả trong nhà, thậm chí, những xa lạ khác đều thể gọi là tiểu thư, thì . Ta là Miu Miu của cha và đại ca, nhưng với , là Mỹ Miu Miu. Ta là Mỹ Miu Miu của , chỉ duy nhất với thôi.
Dương Hoàn gật đầu, trong lòng ão não. Thế , gọi sai tên của nàng . Ân Ái Mỹ chúm miệng nén bộ dáng ủ rũ của sói xám ngốc nghếch.
Nàng vô cùng độ lượng, xoa xoa mái tóc của , nhẹ giọng dỗ dành:
- Không cần buồn. Gọi sai thì gọi thôi. Chàng gọi cho xem nào. Chàng gọi là gì?
- Miu... Mỹ Miu Miu...
- ! Kiêu Kiêu! Chàng là Kiêu Kiêu. Chàng là niềm kiêu hãnh của !
- Vâng.-
Ân Ái Mỹ còn đang hớn hở phô diễn tình cảm thì một chữ - - của Dương Hoàn cho xìu xuống.
Nàng phụng phịu như hờn dỗi: - Sao thế? Chàng thích cái tên Kiêu Kiêu ?
- Nô... Ta thích.
Dương Hoàn lúng túng gật đầu. Hắn đang phân tâm vì trong đầu vang lên thanh âm lạnh lẽo kỳ lạ:
[Chúc mừng chủ nhân đạt thành tựu: nữ phụ đặt tên mật. Phần thưởng là...]
[Cút!]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-am-ve-cua-nang-cung-la-nhan-vien-xuyen-nhanh/chuong-40-chang-la-niem-kieu-hanh-cua-ta.html.]
Dương Hoàn chút nể mặt, tâm trí gằn một cái, hất văng thứ âm thanh kỳ lạ khỏi đầu. Hệ thống Thịt Kho Trứng mới trải qua thời gian dài sửa chữa, khó khăn lắm mới kết nối với chủ nhân, còn đang rối loạn vì chúc mừng trễ so với diễn biến của sự việc thì nghẽn mạch một nữa. Ngay lập tức, Thịt Kho Trứng trả trở nơi bảo trì nhanh chẳng kém lúc xuất hiện. Và Dương Hoàn trở về một gã ám vệ đang ngẩn ngơ vì tiểu thư gọi bằng tên mật.
Ân Ái Mỹ hề đến mẩu hội thoại chớp nhoáng trong đầu của Dương Hoàn. Nàng chỉ thấy đang ngẩn , là nghĩ gì mà lơ đãng.
Nàng ấm ức, c.ắ.n một cái môi của , nghẹn ngào trách:
- Đồ ngốc! Nếu thích thì cho , ép buộc bản .
- Không, như . Chỉ cần là tên do tiểu thư... do Mỹ Miu Miu đặt, thì nô... thì đều thích...
Dương Hoàn vội vã giải thích, cố gắng sửa miệng cho đúng cách gọi mà Ân Ái Mỹ mong . Điều đó khiến nàng hài lòng.
Nàng hào hứng khoe khoang về thành quả suy nghĩ nghiêm túc của :
- Cái tên đó đúng ? Kiêu Kiêu! Ta gọi bằng cái tên để luôn nhớ rằng, trong lòng , là đấng kiêu hùng, là niềm kiêu hãnh của . Không ai thể khinh thường . Ngay cả bản của cũng tự xem thường . Chàng đừng tổn thương đến lòng kiêu hãnh của . Hiểu ?
Dương Hoàn chớp mắt, cảm động. Tiểu thư mèo nhỏ của , Mỹ Miu Miu của , thì nàng đặt cách gọi mật chỉ vì thỏa mãn mơ mộng của bản , mà là vì . Vì nàng tự ti mặc cảm nữa. Vì nàng hiểu rằng, cũng thể đấng kiêu hùng, cũng thể khác lấy niềm kiêu hãnh.
Sau khi nhận lấy cái tên Kiêu Kiêu đầy kiêu hùng và kiêu hãnh , Dương Hoàn ngay lập tức thể hiện sự kiêu hãnh và kiêu hùng bằng cách... áp Mỹ Miu Miu của xuống . lúc sắp đến khu vực của biệt viện , Dương Hoàn dám loạn. Hắn chỉ ôm lấy Ân Ái Mỹ trong vòng tay, khẽ khàng ngửi mùi hương thoang thoảng tỏa từ mái tóc và thịt da của nàng.
Ân Ái Mỹ dày vò mấy lượt, thật cũng vô cùng mệt mỏi . Nàng tựa đầu bờ vai vững chãi của , lắng tiếng tim đập trầm của , cảm nhận thở ấm áp của mà trong lòng yên bình và thanh thản đến lạ. Thân và tâm đều thả lỏng, thoải mái, Ân Ái Mỹ ngủ lúc nào .
Khi Ân Ái Mỹ thức dậy thì đến biệt viện . Nàng mở mắt chỉ thấy một cô đơn trong xe ngựa. Nhìn bản y phục chỉnh tề như , xung quanh cỗ xe dọn dẹp sạch sẽ gọn gàng, còn một chút dấu vết nào của những hoan ái mặn nồng, trong lòng Ân Ái Mỹ như ai khoét một lỗ lớn. Nàng cứ nghĩ rằng, những mật , Dương Hoàn sẽ đổi, sẽ trở thành Kiêu Kiêu của nàng. hóa , vẫn chỉ là một tên sói xám ngốc nghếch, một gã ám vệ đầu gỗ, ngay cả trái tim cũng bằng sỏi đá.
Vừa tức giận, khi xe ngựa ngừng , Ân Ái Mỹ phụng phịu tự xuống xe. nàng bước xuống đất thì hai chân bủn rủn. Nàng lảo đảo, khóe mắt thấy bóng dáng của Dương Hoàn gần đó, Ân Ái Mỹ yên tâm buông ngã xuống.
Ấy mà như nàng mong đợi. Dương Hoàn ôm lấy nàng. Hắn dùng nội lực tạo chưởng phong, đỡ lấy lưng nàng, nhưng vẫn cách một xa gần. Ân Ái Mỹ ai oán liếc Dương Hoàn một cái ngã lăn , ngất xỉu. Trước khi chìm hôn mê, nàng còn kịp bắt gặp nét kinh hoàng lóe lên trong mắt ám vệ sói xám.
Dương Hoàn quả thật sợ đến thất hồn lạc phách . Hôm hôn tiểu thư khiến nàng ngất lâu như thế. Hôm nay còn mạo phạm nàng nặng nề hơn, sâu sắc hơn và nhiều hơn. Ban nãy còn dùng nội lực tác động nàng nữa... Mặc kệ bản nội lực phản phệ mà nội thương, Dương Hoàn thét gọi nha , tỳ nữ đến, đỡ lấy Ân Ái Mỹ khuê phòng.