Chuyện ăn trộm quần lót sắp lộ ?
mà chỉ trộm của Quý Lưu Phong thôi mà, chẳng lẽ là Quý Lưu Phong cho cô ?
Từ Dương cố đè ép sự hoảng hốt trong lòng xuốnh, ánh mắt âm u Phó Lam Xu:
“Cô gọi như là ? Có ai gì với cô ?”
Phó Lam Xu nhướng mày:
“Gọi kỳ lắm ? Chẳng lẽ mặc quần lót?”
“……”
Sắc mặt Từ Dương đen từ đầu đến cuối:
“Cô đang giỡn mặt với hả?”
Phó Lam Xu nghiêm túc lắc đầu:
“Sao thế ? Anh c.h.ử.i độc ác, c.h.ử.i cho mồm , nên thưởng cho chứ — để cũng ‘độc ác’ một !”
Thưởng á?
Cái phần thưởng c.h.ế.t tiệt ai mà thèm nhận!
Từ Dương đột nhiên thấy đúng là ngu — vì tò mò về cô nên mới ngu leo tường theo đây.
Ở chọc tức Lý Viện Viện cho sướng hơn ?
lúc , phim chạy theo kịp.
khí kỳ dị mặt khiến tò mò c.h.ế.t .
“Ủa gì , gì ? Sao mặt Từ Dương đen sì thế ?”
Anh thật lòng hỏi giùm khán giả:
“Trong lúc ở đây, hai rốt cuộc gì ?”
đạo diễn Vương từng dặn, tuyệt đối can thiệp hành động của Phó Lam Xu, dù cô gì kỳ lạ cũng xem như hợp lý.
Dù , phim cũng mắng chỉ vì bám theo cô khi cô ngoài.
Ủa, cũng chứ! Phó Lam Xu cho cô !
Vậy giờ… hỏi hỏi đây?
【Ôi trời, hai chắc chắn chuyện mờ ám lưng chúng !】
【Nhìn mặt Từ Dương kìa, nghi ngờ hợp lý luôn — bắt nạt chắc .】
【Hahaha mà, Phó Lam Xu chỉ ghét mỗi Lý Viện Viện, cô ghét đều tất cả .】
【……】
【 thật nha, cô hống hách show như , rốt cuộc là ỷ cái gì thế?】
【Không hiểu nổi, mấy khách mời khác cứ như thôi miên, ai cũng bám lấy cô , còn bằng ánh mắt “ngộ đạo” nữa.】
【Chuẩn luôn!!! Rất kỳ dị! Có khi nào đây chính là "thể chất vạn nhân mê" trong truyền thuyết ?】
Phó Lam Xu xong một tràng, phủi phủi tay thẳng.
Từ Dương dù khó chịu vẫn lẽo đẽo theo.
〖Hệ thống bé nhỏ ơi, trong cửa hàng của bán cái gì thế?〗
〖Ờm… cái … nhỉ… là cô tự xem .〗
Trong đầu cô ngay lập tức hiện một cái app mua sắm.
Cô mở , lướt sơ qua, càng xem mày cô càng nhíu chặt.
Thảo nào hệ thống c.h.ế.t tiệt từ lúc “nâng cấp” xong chẳng dám nhắc đến cửa hàng nữa.
Hóa mấy món dám mang khoe!
〖Thức uống hạnh phúc — 1000 điểm chấn động〗
〖Gói đào bới tin giật gân — 1000 điểm chấn động〗
〖Giày siêu tốc bỏ chạy — 2000 điểm chấn động〗
〖Sổ tay drama thần kỳ — giá tùy mức độ hóng hớt〗
〖……〗
Phó Lam Xu thở dài trong đầu:
〖Không món nào giúp giữ mạng ? Ngồi hóng tin kiểu đối mặt thế dễ ăn đập lắm đó!〗
Hệ thống hổ đáp:
〖Có chứ — đôi giày siêu tốc đó! Gặp nguy hiểm thì xỏ chạy ngay, đảm bảo ai bắt cô!〗
Phó Lam Xu: 〖6〗(= cạn cmn lời)
Cô hiểu , trong cửa hàng chỉ đồ phục vụ nghề “ ngóng chuyện thiên hạ” thôi.
Thôi, hết hi vọng.
Có vẻ cô sinh là để … thầy bói livestream .
Ngày mai chợ mở sạp xem tướng thôi !
〖Ting! Có tin nóng!!!〗
Phó Lam Xu tìm chỗ sạch sẽ xuống, chống cằm trời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-gia-song-lai-ke-minh-nham-mat-nam-luon/chuong-42-tao-la-ba-noi-cua-tui-bay-ha.html.]
Thực là đang hệ thống báo cáo nghiêm túc.
〖Hôm qua hai em trong thôn mới về, nhưng họ g.i.ế.c ngoài tỉnh chạy trốn về đây. Khi gây án bịt mặt nên công an tìm , giờ họ lo lộ mà còn nghĩ lên sóng livestream càng dễ rửa tội hơn.〗
〖Vừa nãy Dương San San tiệm tạp hóa mua đồ để ý !〗
Phó Lam Xu: 〖Hả!〗
Vì show đang trong thôn, để bảo đảm an cho khách mời, nên thời gian cấm ngoài .
Cổng thôn dân phiên trực, chỉ trong thôn mới , dân ngoài thì .
Nhờ cũng ngăn đám fan cuồng lẻn vô.
〖Ký chủ ơi, nên báo trốn gọi công an ?〗
Phó Lam Xu nghĩ một lát:
〖ngu ? Trong thôn ông bà già chân yếu tay run, công an tới mà tụi nổi điên lên thì ?〗
Hệ thống cứng họng. Lần đầu tiên nó thấy thật vô dụng.
Giá mà nó là hệ thống tu tiên, bán bùa sét thì cô mua một tờ đ.á.n.h c.h.ế.t hai thằng cho .
〖Ký chủ “hóng tại hiện trường” ? Sẽ nhân đôi điểm chấn động!〗
〖Họ đang ở ?〗
〖Ở tiệm tạp hóa trong thôn, đang chơi bài với mấy ông cụ. Còn gian lận nữa, thật hèn hạ!〗
Thấy cô im lặng, hệ thống hỏi:
〖Cô… sợ ?〗
Phó Lam Xu mắt sáng rực, giọng đầy kích thích:
〖Sợ chứ! Rất sợ! Run bần bật luôn! cách nè! Hehehe…〗
Hệ thống: 〖?〗
Không thể tin nổi — cô “sợ” mà mặt hớn hở như trúng vé .
Lúc , phim vẫn đang theo Từ Dương hình.
Đừng hỏi Phó Lam Xu — vì cô bất động ba phút liền y như hình.
Khán giả còn tưởng livestream đơ.
Để chứng minh lag, chuyển máy sang Từ Dương.
Ai dè — chuyện bất ngờ xảy ngay lúc đó.
Khi lia máy , chỉ thấy một bóng chạy như điên mất hút.
Anh phim: ??????
Từ Dương: ??????
【Ủa gì ? Cô chạy đó!】
【Có khi mắc tè gấp á!!!!】
【 mắc tè cũng tiếng chứ, phóng luôn ?】
【Được thôi, ỉa cũng thông báo cho bạn luôn nhé.】
Phó Lam Xu chạy như quen đường, nhắm thẳng hướng tiệm tạp hóa.
Đây là cửa hàng lớn nhất thôn, bán gạo, dầu ăn, nhu yếu phẩm các kiểu.
Tầm mắt cô dừng ở hai gã thanh niên trông hung dữ.
Một tên sẹo mặt, một tên xăm trổ đầy tay.
Nhìn phát ngay là dân xã hội đen về vườn.
Người trong thôn đ.á.n.h bài chỉ để g.i.ế.c thời gian, mỗi ván một hai tệ thôi.
Hai tên thường khinh mấy trò đó, nhưng giờ chạy trốn, hết tiền nên cái gì ăn là chơi.
Phó Lam Xu ông cụ đối diện sắp vì thua, dậy cũng họ chế nhạo.
“Không tiền mà cũng đòi đ.á.n.h bài ? Biến ! Ai khác chơi thì lên đây mau!”
〖Cảnh báo: Ăn dưa (hóng chuyện) tại hiện trường sẽ nhân đôi điểm chấn động.〗
Ngay lúc đó, hai gã thấy một cô gái xinh xắn tiến , xuống đối diện.
“Đại Cẩu, Nhị Cẩu, lâu quá gặp.”
Đại Cẩu: “?”
Nhị Cẩu: “??”
Cả hai mặt mày dữ dằn nhưng đầy hoang mang.
Nhị Cẩu nheo mắt, giọng cảnh giác:
“Cô… quen tụi ?”
Phó Lam Xu vẫn nở nụ nhàn nhạt:
“Tao là bà nội của tụi bây nè, hai đứa nhận bà nội ?”
Hệ thống thét lên trong đầu:
〖Khoan , đây là “cách ” mà cô hả! Ai mà tin trời ơi!!!〗