TIỂU THƯ GIẢ SỐNG LẠI: KỆ! MÌNH NHẮM MẮT NẰM LUÔN - Chương 47: Chào hai bác, tôi chỉ đi dạo thôi

Cập nhật lúc: 2025-12-07 04:06:02
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc , Từ Dương giơ tay định gì đó, nhưng do dự.

Lý Viện Viện đột nhiên cảm giác chẳng lành.

hạ tờ giấy đang che mũi xuống, kỹ — đó… dính đầy vệt bẩn kỳ quái.

Mặt cô nhăn nhó, giọng nghèn nghẹn:

“Cậu… cái lau qua cái gì ?”

Từ Dương ấp úng, dám mở miệng.

Lý Viện Viện nhắm mắt, cố nén giận:

“Nói!”

Từ Dương run run đáp:

“Hình như… lau miệng con ch.ó nhỏ lúc nãy…”

tối sầm mặt:

“……”

Thảo nào nãy giờ thấy mùi… hôi miệng đặc trưng!

“Ọe——”

【Trời ơi, đúng là ! Lúc nãy Từ Dương lau miệng con ch.ó đen nhỏ mà!】

【Ủa???】

【Rồi cái khăn giấy đó còn giữ trong túi? Không vứt luôn ? Hay cố tình!】

Từ Dương cuống quýt giải thích:

“Xin chị Viện Viện, lúc đó thùng rác, nhét tạm vô túi. Vừa nãy thấy chị buồn nôn, … tiện tay lấy …”

Lý Viện Viện tức đến run .

g.i.ế.c nó luôn cho !

“Cút , biến ngay! Đừng để thấy mặt nữa!”

Từ Dương mím môi, nước mắt lưng tròng, đầu bỏ chạy.

【Lý Viện Viện ghê quá, cần hung dữ ? Từ Dương cố ý.】

【Tội nghiệp Từ, theo luôn.】

【Thương Dương Dương quá, mau đến với mommy nào, mommy thương!】

Bên , tuy cách xa nên rõ, nhưng cảnh Từ Dương cúi đầu khom lưng xin , Phó Lam Xu đoán hết.

Cái kiểu — Từ Dương thắng .

Thế giới của “ xanh” chính là thế — ai nổi giận , đó thua!

Từ Dương chạy về khu nhà nghỉ, thấy phim còn theo tới, liền nhanh tay trộm một chiếc quần lót phơi ngoài sân.

Cậu gấp phẳng phiu, cẩn thận cho vali nhỏ của .

Nhìn “chiến lợi phẩm” , tâm trạng u uất trong lòng mới bớt phần nào.

Lát , phim gõ cửa:

“Từ Dương, chứ?”

Bên trong vang giọng nghẹn ngào:

, nghỉ tí .”

Anh phim thở dài — tội nghiệp thật, mồ côi cha mà vẫn gắng gượng trong showbiz, đúng là dễ.

“Vậy bật camera trong phòng nhé, chương trình quy định ban ngày livestream thời gian. Fan cũng đang lo lắm.”

Từ Dương vội lôi chai nước ớt , chấm một chút lên mắt cho đỏ, bật máy .

Cậu cúi đầu, giọng nghẹn :

“Chắc là ngốc quá… nên chị Viện Viện mới thích . Mọi đừng lo, .”

Nói xong, vội chạy phòng tắm.

Livestream lập tức ngập tràn bình luận thương cảm:

【Anh Từ đáng thương quá!】

xin vì từng hiểu lầm !】

【Trời ơi, mà hiền, chỉ bảo vệ thôi!】

Còn trong phòng tắm, Từ Dương gương — đôi mắt đỏ hoe bỗng cong lên, nụ méo mó, bệnh hoạn.

Cả ngày hôm đó, hai gã Đại Cẩu và Nhị Cẩu đào một đống khoai cao như núi — gần ba tấn!

Phó Lam Xu mà vui lắm.

lao động miễn phí thật sướng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-gia-song-lai-ke-minh-nham-mat-nam-luon/chuong-47-chao-hai-bac-toi-chi-di-dao-thoi.html.]

Cô cũng đến nỗi keo kiệt — cho ăn trưa, cho ăn tối, còn thưởng thêm 50 cành mỗi .

“Cháu ngoan của bà, vất vả , cầm tiền mua ít đồ ăn vặt nhé~”

Hai gã cảm động suýt — vẫn là “bà nội” thương họ nhất!

Đạo diễn Vương đem kế hoạch của Phó Lam Xu với mấy viên công an.

Bàn bạc xong, ai cũng thấy hợp lý — nếu nghi phạm s.ú.n.g thì xông vô cũng , nhưng giờ s.ú.n.g thì tính kỹ.

Mấy công an còn tò mò — rốt cuộc cô gái cách nào mà khiến hai tên côn đồ tin tưởng tuyệt đối thế !

Đêm xuống.

Mọi chuyện tiến triển thuận lợi.

Hai công an ẩn ở điểm mai phục, hai khác thì theo dõi trong thôn.

Bỗng hệ thống vang lên:

〖Đinh~ Có tin nóng nè!〗

〖Vợ ông trưởng thôn đang lén hẹn hò với… em trai chồng. Mà còn to chuyện — bà 52 tuổi mang thai, giờ đang cãi xem đứa bé là của ai! Chủ hệ thống hóng ?〗

Phó Lam Xu lập tức sáng mắt:

〖Hóng chứ, hóng chứ!〗

Giờ việc bắt công an lo, cô rảnh quá mà.

Hơn nữa chỗ đó… ngay bên cái ao sân nhà!

dậy, hai bên cạnh cũng lóe sáng mắt theo.

“Đi dạo ?”

Công an theo dõi hỏi đạo diễn Vương:

“Họ lén lút thế? Không lên núi trốn đấy chứ?”

Đạo diễn Vương cầm ống nhòm, liếc một cái là hiểu ngay —

Rõ ràng là hóng drama !

Ông tiếc hùi hụi — giá mà bận, ông cũng hóng cùng.

“Ờ… cũng rõ, hình như họ dừng ở bờ ao. Ủa? Còn hai khác ở đó nữa kìa.”

Ba tìm chỗ khuất, cẩn thận ngóng.

“Trương Đại Ngưu, đứa con thật sự là của , tin em?”

Giọng đàn bà the thé, còn ông chồng thì gằn lên:

“Hừ! Đừng tưởng tháng cô ngủ với trai ! Nói sẽ thủ tiết, giữ cho , kết quả lăng nhăng! Giờ mang thai, nuôi hộ hả? Mơ !”

cãi:

“Không ! Anh trai sáu mươi , gì còn khả năng đó! Anh thì thích con góa phụ trong thôn, tiếc là chê già, đêm qua còn mò qua nhà Đại Cẩu, sáng nay chống lưng mà về kìa!”

Phó Nhiễm Nhiễm nhỏ giọng hỏi:

“Em nhớ lầm thì vợ trưởng thôn cũng lớn tuổi đúng ?”

Phó Lam Xu đáp khẽ:

“Ừ, trưởng thôn 70, vợ 52, em trai trưởng thôn 60!”

——【Tóm , tương lai đất nước vẫn nhờ các bô lão thôi!】

Thẩm Luật Kinh khẽ thở dài:

là mối quan hệ… phức tạp thật.”

——【Phức tạp gì! Còn phức tạp hơn nữa kìa! Đứa bé thật chẳng của ai trong ba đó, mà là của ông Lưu ở tiệm tạp hóa!】

——【Công nhận mấy ông già trâu thiệt, khác gì đạo diễn Vương, mới ngoài ba mươi mà yếu … Hay ông nên học hỏi họ !】

Phó Nhiễm Nhiễm: “!!!”

Thẩm Luật Kinh: “???”

Cái gì, đạo diễn Vương… yếu???

“Là ai đó!”

Trương Đại Ngưu tuổi cao nhưng tai vẫn thính.

Phó Lam Xu trốn nổi nữa, liền giơ chân đá Thẩm Luật Kinh bay ngoài.

Thẩm Luật Kinh ngờ “phản bội” như , loạng choạng vài bước, vững thì đối diện hai gương mặt già nua.

là ảnh đế mà — phản ứng cực nhanh, lập tức mỉm :

“Chào hai bác, chỉ… dạo thôi.”

 

Loading...