Quý Lưu Phong nhớ một lúc.
Trong bốn , đúng là Từ Dương sống tiết kiệm nhất thật.
Xem … đúng là còn nghèo hơn cả .
Cuối cùng Quý Lưu Phong bỏ luôn cái quần lót .
Anh cạn lời nghĩ: Thôi kệ, coi như cho luôn . May mà mang theo tận hai chục cái!
Anh liền đổi chủ đề:
“Sao cứ nhằm Lý Viện Viện thế?”
Thực hôm đó trong ruộng ngô, loáng thoáng chút chuyện về quá khứ của Từ Dương, nhưng chi tiết cụ thể thì rõ.
Sắc mặt Từ Dương lập tức lạnh xuống, dù vẫn , nhưng ai cũng thấy là vui.
Cậu nghiến răng :
“Ai nhằm cô ? rõ ràng là thích cô , thích c.h.ế.t .”
Cậu bao giờ quên cảnh hôm đó, khi đ.á.n.h nhừ t.ử vứt ngoài, một cô bé xinh tới, mỉm với đang bế :
“Vứt đứa con hoang ở góc đường .”
Vứt ở góc đường !
Cho dù khi đó mới mười hai tuổi, vẫn hiểu rõ câu đó nghĩa là gì.
Lý Viện Viện, từ nhỏ độc ác như .
Lúc , Lý Viện Viện đang khom trốn trong căn nhà bỏ hoang.
Từ đây thể rõ nhà của Đại Cẩu và Nhị Cẩu.
Theo suy đoán của cô , đến hôm nay thể là công an.
Và đáng nghi nhất chính là hai gã đàn ông mới xuất hiện .
Chỉ cần cô tìm chứng cứ phạm tội của bọn họ, nhanh tay báo công an —
Thế là cô sẽ nổi khắp cả nước, danh tiếng vang dội.
Còn Phó Lam Xu,
Với phận “bà nội của tội phạm”, đến lúc đó cần ai tay, dân mạng cũng sẽ c.h.ử.i c.h.ế.t.
Nghĩ đến việc thể cạnh Thẩm Luật Kinh, nụ môi cô càng kìm nổi.
Hai gã đàn ông ngu như heo, chỉ Phó Lam Xu dắt như dắt bò, còn giúp cô việc cả ngày công.
Khóe môi Lý Viện Viện cong lên đầy mỉa mai.
Mấy thằng ngu chắc chắn đang theo dõi lưng.
Đến lúc đó, cô chỉ cần dùng điện thoại của chương trình , gọi 113 báo công an!
Đang nghĩ thì phía vang lên tiếng cửa đóng “rầm” một cái, Lý Viện Viện lập tức cảnh giác.
Cô thấy hai đàn ông cao to trong thôn, mà men theo con đường tối hướng về phía núi.
Cô khom bám theo, đến ngã rẽ thì do dự.
“Không ăn trộm ? Thế thì định gì?”
Bên phía công an đang theo dõi cũng biến sắc.
“Nhìn kìa, cô là ai? Sao theo đuôi hai nghi phạm đó?”
Đạo diễn Vương lập tức dùng ống nhòm kỹ,
Thì nhận phụ nữ gan to đến mức dám theo chính là — Lý Viện Viện!
Ông hoảng đến tái mặt:
“Cô điên ! Không ở yên trong nhà, chạy theo đó gì!”
Không ai ngờ, cô nàng trông yếu đuối hiền lành dám trèo tường ngoài, vòng đường lưng đội phim để đến khu núi.
Công an nghiêm giọng :
“Nếu cô hai tên đó phát hiện, thể sẽ bắt con tin.”
——【Đinh! Có drama lớn!】
Phó Lam Xu xuống uống ngụm nước:
——【Tối nay lắm chuyện ghê? Chẳng lẽ Đại Cẩu Nhị Cẩu bắt ?】
Hệ thống:
——【Không . Hai đó mới . Là Lý Viện Viện bắt. Cô đoán công an sắp đến bắt Đại Cẩu và Nhị Cẩu, định nhân cơ hội báo để kiếm fane.】
Phó Lam Xu tán thưởng:
——【Cô gái trẻ cũng nắm thời cơ phết.】
Hệ thống nhắc:
——【Nếu cô tận mắt xem, điểm chấn động sẽ tăng gấp đôi, nhưng nhiệm vụ chút nguy hiểm, nên nhất chị ở nhà.】
——【Không , nhiệm vụ chính của là hóng chuyện kiếm điểm mà. Không thì phí công Lý Viện Viện tạo kịch bản quá.】
Thế là tiểu đội “hóng drama” xuất phát.
Thực Phó Lam Xu vốn định cho Phó Nhiễm Nhiễm cùng.
hiểu , cô bé cứ ôm c.h.ặ.t c.h.â.n cô chịu buông.
Cái kỳ nè.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-gia-song-lai-ke-minh-nham-mat-nam-luon/chuong-49-thoi-ke-cho-cau-ta-luon-di.html.]
Từ khi nào quan hệ của hai thiết như ?
Dù còn là kẻ thù, cũng cần dính thế.
…
Cách chỗ đặt bẫy vẫn còn một đoạn.
Đại Cẩu túm cổ áo Lý Viện Viện, quát:
“Cô là ai? Theo tụi gì?”
Lý Viện Viện sợ quá òa , dám gì.
Nước mắt nước mũi tèm nhem, Nhị Cẩu thấy phát tởm.
Nhị Cẩu cô , nhăn mặt:
“Hay là chôn luôn , dù cũng chẳng ai .”
Lý Viện Viện hét toáng:
“Đừng! … ! mà!”
“Là Phó Lam Xu! Là cô báo công an! Công an sắp đến bắt hai !”
Đại Cẩu đến chữ “công an” thì mặt biến sắc.
Nhị Cẩu cũng hoảng:
“Giờ đây? Công an mà tới thật thì tiêu . Còn cô là bà nội báo công an… thể?”
Lý Viện Viện gật đầu lia lịa, nức nở:
“Thật mà! đến để báo cho hai chạy trốn đó! Phó Lam Xu cố tình giả bà nội của hai , để dụ đến bắt hai đó!”
Phải , Lý Viện Viện cũng khá thông minh, dựa chút manh mối mà đoán trúng tình hình thật.
đáng tiếc là…
Đại Cẩu và Nhị Cẩu quá thương “bà nội” của .
Nhị Cẩu buồn:
“Bà từng nếu tụi mà phạm tội, bà sẽ báo công an bắt tụi .”
Đại Cẩu gật đầu:
“Không hổ là bà nội của tụi , .”
Lý Viện Viện xong thì sững .
Phó Lam Xu cho bọn họ uống bùa mê gì thế hả trời!
Cô bắt đầu gào lên:
“ cô bà nội của hai ! Không ! Cô là đồ lừa đảo! Cô đang lợi dụng tình cảm của hai ! Hai nên bắt cô mới đúng!”
“Câm miệng! Ồn ào quá!”
Đại Cẩu tát thẳng một cái mặt cô .
Rồi rút súng, dí ngay đầu Lý Viện Viện, lạnh giọng :
“Đừng tưởng tụi tao cô định gì. Muốn xúi tụi tao để hại bà ? Mơ !”
Vì chuyện , Đại Cẩu và Nhị Cẩu đến hầm ngầm nữa,
Mà quỳ mộ “bà nội”.
Lý Viện Viện trói tay, ném qua một bên, mặt sưng vù, trông t.h.ả.m hại vô cùng.
Mấy công an bao vây khu vực từ lâu, nhưng để đảm bảo an cho cô , họ dám hành động.
Khi thấy Phó Lam Xu và nhóm đến, Lý Viện Viện liền hét lên:
“Phó Lam Xu! Cầu xin cô bảo họ thả , họ lời cô nhất đó!”
Phó Lam Xu và đều cạn lời.
Trời đất ơi, cô hét to là sợ kịp chú ý đến cô ?
May mà Đại Cẩu để ý đến cô , chỉ sang Phó Lam Xu:
“Bà đến .”
Thẩm Luật Kinh bước lên mấy bước, nửa che Phó Lam Xu .
Phó Lam Xu thấy hành động lịch sự đó, cũng cảm động.
——【 là đàn ông nghĩa hiệp, chúc chú sinh mười con trai mười con gái.】
Thẩm Luật Kinh: “?”
cảm ơn cô, !
Phó Nhiễm Nhiễm và đạo diễn Vương suýt bật , nhưng trong tình huống nghiêm trọng , họ cố nhịn .
Nhị Cẩu Phó Lam Xu, đầy hy vọng:
“Bà bây giờ… là bà nội của tụi cháu thật hả?”
Phó Lam Xu im lặng một lúc, quyết định thật:
“Không .”
Lý Viện Viện đang đất thì hét ầm lên:
“Sao nữa! Rõ ràng là cô mà! Mau bảo họ thả !”