11
Có lẽ đúng là “tai họa sống ngàn năm”, hạ nhân ở gần đó  thấy tiếng kêu liền nhanh chóng chạy đến, vớt Cố Hân Lan lên.
 dù  cũng  nhiễm lạnh, nàng  tuy sống sót, nhưng đứa bé  giữ .
Tối hôm đó, Cố Hân Lan  đau đớn sảy thai.
Hơn nữa,  thể nàng   tổn thương, đại phu    e rằng  thể mang thai nữa.
Sau khi  thấy đứa bé  thành hình là một bé trai, Cố Hân Lan  chịu đựng  nữa,   suy sụp!
Để bảo vệ địa vị cho con , nàng   tiếc  tay với Vương phi, chính là  loại bỏ đứa con trong bụng Vương phi.
Nàng  đang mang thai, cho dù Quận vương  phạt cũng sẽ nể mặt đứa bé.
Chỉ cần Vương phi  sinh  con, còn con trai của nàng   sinh , chính là con trai trưởng của Quận vương,     chừng còn  thể trở thành Thế tử, kế thừa tước vị!
Chỉ tiếc là, bây giờ tất cả đều tan thành mây khói.
Ta  nghi ngờ Cố Hân Lan chỉ  nhiễm lạnh sảy thai, tại    thể sinh con nữa.
 khi thấy đại phu   đại nha  bên cạnh Vương phi đưa ,  liền im lặng  nhắc đến chuyện  nữa.
Cố Hân Lan hận đứa con trong bụng Vương phi đến tận xương tủy, nhưng Vương phi    thể giữ  mầm họa ?
Nàng  tự cho  là thông minh, nhưng trong mắt  khác, nàng  chỉ là một tên hề nhảy nhót mà thôi.
Có lẽ ngay cả  rơi xuống nước  cũng là do Vương phi an bài từ , bằng    Cố Hân Lan  đột nhiên rơi xuống nước ?
Chỉ là    gì, cứ coi như   thấy. Hậu viện  thiếu những nữ nhân thông minh. Mọi  đều  khi nào nên im lặng.
Vì cứu Vương phi,   ban thưởng  nhiều, nhà  đẻ của Vương phi thậm chí còn tặng  một hộp nhỏ vàng nén. Ta dùng  tiền  mua cho  một căn nhà nhỏ. Bây giờ bệnh tình của   khá hơn nhiều,   cũng  tìm  một nữ phu tử để học vỡ lòng. Ta   chữ, nhưng luôn hy vọng    thể  chữ,   cũng  thể sống minh mẫn hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-luon-noi-nguoi-nguoi-binh-dang/chuong-14.html.]
Còn Cố Hân Lan, vì mưu hại Quận vương phi và hài tử trong bụng nàng ,   giam  sài phòng chờ xử lý. Nàng   mới sảy thai, m.á.u huyết vẫn  ngừng chảy,   đuổi đến sài phòng dột nát, mặc áo đơn   nền đất lạnh lẽo.
Lúc đầu nàng  còn mắng chửi om sòm trong sài phòng, nhưng   mấy ngày thì ngã bệnh.
Sau khi  tin,   đến thăm nàng  một . Ta   thương hại nàng , Cố Hân Lan  đến bước đường  đều là tự  tự chịu,  chỉ  hiểu tại   đây nàng   đối xử với  như ,  hỏi cho rõ ràng.
Khi   hỏi tại  nhất định  cho    của Đại thiếu gia, nhất định  đưa  đến Quận vương phủ, Cố Hân Lan  còn  những lời bình đẳng, tỷ  như  nữa, mà nheo mắt  mỉa mai.
"Bởi vì ngươi là hạ nhân,   , ngươi dựa  cái gì mà  ngang hàng với ?"
Nàng  ngẩng đầu lên, tóc tai rối bù,  nồng nặc mùi hôi thối, trong mắt  là ý  như tẩm độc.
"Ngươi chỉ là một nô tỳ, cả đời đều là nô tỳ, ngươi dựa  cái gì mà giống !"
Ta cau mày: "Vậy tại  ngươi     đều bình đẳng,  ngươi xem  như tỷ ?"
Cố Hân Lan nghẹn lời,  đó càng gào to hơn!
"Ta là tiểu thư,   bình đẳng là nâng ngươi lên, ngươi một nha  sẽ  ngu ngốc đến mức thực sự cho rằng chúng  bình đẳng chứ?!
"Ta sinh  là thiên kim tiểu thư, ngươi sinh  là hạ nhân ti tiện, ngươi dựa  cái gì mà bình đẳng với ?!"
Ta gật đầu: "Cho nên ngươi chỉ dùng cái gọi là bình đẳng để thỏa mãn sự giả tạo của ngươi. Ngươi cảm thấy ngươi  bình đẳng là ngươi thiện lương đại lượng, còn  tin tưởng chính là    điều.
"Sau đó ngươi hãm hại , cũng là bởi vì ngươi cảm thấy  là hạ nhân,  nên giống ngươi   của Quận vương?"
Cố Hân Lan kích động, chỉ  mắng: "Ngươi chỉ là một nô tỳ ti tiện, bán  cho nhà , ngươi  dám  mặt  câu dẫn Quận vương!
"Ngươi dựa  cái gì mà   của , ngươi rõ ràng nên  hạ nhân cả đời,   giẫm  chân cả đời!!
"Nếu   ngươi cứu tiện nhân , bây giờ nàng   mất con , còn con của    sẽ là Thế tử, ngươi thật đáng chết!"
Ta  Cố Hân Lan, im lặng  . Nàng   phát điên .
Ta   dây dưa với nàng  nữa, xoay    ngoài.