Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 105

Cập nhật lúc: 2024-11-20 11:45:19
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Xin , xin một nữa.” 

 

Hà Khai Thành chân thành : “Thật , khi đó, cố gắng dùng quan hệ để giúp giảm án, nhưng ở trong đó ồn ào, chỉ suốt ngày đánh với khác mà còn đánh với cả quản giáo, hơn nữa ở trong đó chọc nên chọc, thật sự thể giảm án . Cuối cùng, cũng chỉ thể giải quyết chuyện đánh quản giáo, để khỏi nhận thêm hình phạt thôi.”

 

suy nghĩ một chút, đúng là chuyện đó, lúc mới một quản giáo thấy mắt, suốt ngày phạt .

 

Một khi ông lấy mất cơm ở căng tin, nhịn xông lên đánh với ông . Lúc , đám đó sẽ tăng hình phạt của lên, thêm một, ba, năm, tám năm từ từ xử c.h.ế.t , nhưng đó chuyện yên lặng một cách khó hiểu, thì là Hà Khai Thành ở lưng giúp một tay.

 

chuyện thể bù đắp cho , còn lâu mới đủ.

 

Có vẻ Hà Khai Thành suy nghĩ của , ông áy náy tiếp: “ định chờ sẽ tới tìm , ít nhất cũng cho một khoản tiền, nhưng lúc bận nên quên mất, đến tận khi cô chủ gọi điện thoại tới hỏi, mới nhớ , khi chạy tới Thịnh Hải thì phát hiện suýt nữa cô chủ xảy chuyện, hơn nữa đồn cảnh sát, còn quan hệ với Lôi Vân Bảo.”

 

“Lúc đó vận dụng mối quan hệ của nhà cô chủ tìm Lôi Vân Bảo khắp nơi, khi bắt tên đó, kịp tìm thì chạy tới Xiêng La . Không còn cách nào cả, hôm nay mới thể giải thích với , ngoài còn cảm ơn cứu cô chủ hai .”

 

hỏi: “Trước đây Lôi Vân Bảo tù, là chú ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-105.html.]

, đây gã là lãnh đạo ban ngành của một xí nghiệp nhà nước, bản sạch sẽ, dễ, nhưng tội lớn nên một thời gian , còn trả thù cô chủ, hừ! Lần gã sẽ bao giờ khỏi tù nữa.” Nói đến đây, mắt Hà Khai Thành lóe lên chút tàn nhẫn. 

 

nhíu mày, mặt mũi bình thường, trông vẻ hiền lành khiêm tốn nhưng chắc công là loại hung ác, là kiểu hai mặt việc cho mấy kẻ tiền.

 

Hà Khai Thành nhanh chóng trở bình thường, nhẹ: “Phương Dương, trong nhà cô chủ cũng , chuyện nhất định báo đáp thật . Bây giờ thể đưa điều kiện, chỉ cần quá bất hợp lý, quá giới hạn, đều thể đồng ý.”

 

“Ha ha.” , bình tĩnh ông , : “Trước đó, cô chủ của ông sẽ cho năm triệu, nhưng từ chối.”

 

Ông gật đầu: “Ừm, so với việc cứu cô chủ hai , năm triệu tính là nhiều. Như , đưa tài khoản cho , ngày mai sẽ chuyển cho tám triệu, nếu tiền mặt cũng .”

 

tỏ thái độ gì mà nhạt với ông .Nhân lúc phía xe, Hà Khai Thành tranh thủ sang , : “Vẫn thấy ít ? Hay là ngày mai xin phép…”

 

cắt ngang lời ông : “Không thấy ít, mà căn bản là cần tiền, chỉ cần Bạch Vi thôi.” Sắc mặt Hà Khai Thành đổi, chút bất ngờ nào, rõ ràng ông đang theo đuổi Bạch Vi.

 

Ông chỉ khẽ lắc đầu: “Phương Dương, và cô chủ hợp , dù thể khiến cô động lòng, cô cũng thể ở bên , dù cô đồng ý thì nhà cô cũng đồng ý, chuyện thế , cũng cần lừa gì.”

 

“Ừm, , nhưng thích cô .”Hà Khai Thành khuyên nhủ: “Cậu suy nghĩ một chút , cầm một khoản tiền thực tế hơn nhiều, nếu thể sẽ mất cả cả của đấy.”

Loading...