Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 134

Cập nhật lúc: 2024-11-29 03:50:33
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời của Lâm Lạc Thủy như con d.a.o đ.â.m từng nhát vết sẹo cũ của , khiến vết thương vốn khép miệng chảy máu, còn đau đớn từng cơn.Đến tận ban nãy, mới nguyên nhân cô rời xa .

 

tự gây ! Là từng bước đẩy cô đến bên cạnh Tào Văn Hoài. sai ? . chỉ cắm sừng, một cặp sừng to vật vã.

 

Trong thời gian mấy tháng đó, ngày nào, cô cũng ăn với , ân ái mây mưa cùng , nhưng trong lòng cô một đàn ông khác. 

 

tưởng tượng lúc cô khẽ thầm thì lời yêu bên tai , nhưng trong lòng nhớ đến Tào Văn Hoài, đó là một loại cảm xúc như thế nào.

 

cũng dám tưởng tượng cô rêи rỉ nỉ non Tào Văn Hoài… Mẹ kiếp! dụi mạnh đầu thuốc góc tường, đó ôm đầu, cào tóc, để sự đau đớn trêи cơ thể xua tan sự nhức nhối ghê tởm tầm thường trong lòng.Không bao lâu , thấy càng thêm buồn bực và ngột ngạt.

 

ngẩng đầu lên định hít một ít khí trong lành, nhưng thấy Bạch Vi ở cửa cầu thang đang một cách bình thản.

 

, cong môi, định nở một nụ thản nhiên như khi với cô , nhưng phát hiện khóe môi hình như nhếch lớn quá thì .

 

Dường như quên mất điệu mỉm .

 

“Anh chứ?” Bạch Vi hỏi.

 

thì đây?” nhếch miệng, nhanh chóng tìm nụ mỉm của

 

Lúc , một cô gái đeo gọng kính đen trông xinh quen mặt đến, cô nghiêm mặt, lạnh lùng : “Phương Dương, phó giám đốc Trương bảo đến văn phòng, còn ở đây gì?”

 

Hình như cô là trợ lý của Trương Nghị Lâm, nhưng thích vẻ mặt của cô lắm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-134.html.]

vẻ mặt gì chứ? Tưởng là Bạch Vi ? Bây giờ, cũng gặp Trương Nghị Lâm, gặp ai cả. Nên chẳng thèm để ý đến cô , chỉ ngửa cô hít sâu một , giải tỏa sự muộn phiền khó hiểu trong lòng.

 

“Anh thấy ? Phó giám đốc Trương bảo đến văn phòng của ông , ngay lập tức!” Cô cất cao giọng. 

 

“Cô cút , đừng vẻ mặt ông đây nữa.” nhịn nữa.

 

Bạch Vi ở một bên vội chen lời: “Phương Dương, gì thế?”

 

Sắc mặt của cô trợ lý của Trương Nghị Lâm trắng bệch, cô chỉ , tức giận : “Anh! Anh thái độ gì thế hả?”

 

“Tiên sư, đừng chỉ chỉ trỏ trỏ với ông đây.”

 

“Anh… Anh chờ đấy, sẽ thưa với phó giám đốc Trương.”

 

“Biến.”Cô trợ lý bốn mắt nổi giận đùng đùng giậm đôi giày cao gót bước nhanh rời .

 

Bạch Vi cau mày: “Phương Dương, trong lòng đang khó chịu. đây là công ty, chúng đang việc, thể kiềm chế cảm xúc của ? Sao thể dùng thái độ đó để chuyện với đồng nghiệp? Huống hồ, còn gây một chuyện náo loạn ảnh hưởng lớn nữa. Phó giám đốc Trương chắc chắn sẽ lấy đây cái cớ, bây giờ còn mắng trợ lý của ông , ông đuổi mới là lạ đấy. Đến nước thì cũng giúp nữa , hiểu ?”

 

thờ ơ đáp: “Đuổi thì đuổi, ông đây thấy cô tức đấy, giả bộ lên mặt cái quái gì chứ.”“Anh đang tự sa ngã đấy ? Chỉ vì lời ban nãy của Lâm Lạc Thủy, vì lý do cô rời bỏ , lạc lối khi hai còn yêu …”

 

lập tức bốc hỏa: “Mẹ nó nữa, cô đủ hả? Chuyện của với cô liên quan gì đến cô? Cô tưởng là ai? khiến cô liên thiên giao giảng đạo lý gì đó ở đây.”

 

Bạch Vi tức đến mức tái mặt: “Anh… Anh còn việc ở đây nữa hả?”

 

“Cô tưởng thật sự yêu thích cái công ty nát bét ? Tưởng thích hầu hạ cô lắm ?”.

Loading...