Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 211

Cập nhật lúc: 2024-12-23 04:45:30
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Anh ngậm miệng cho em!” 

 

Chu Miểu nghiêm mặt lườm một cái: “Dù gì trông cũng cao to lực lưỡng mà đụng chuyện gì cũng sợ chết, nào em cũng mặt, đàn ông kiểu gì .”

 

Ngô Thừa Chí cúi đầu xuống, dám lên tiếng. tiếp lời: “Chu Miểu, cô nghiêm túc nghĩ kỹ ? Trên thế giới thuốc hối hận để uống .”

 

“Hừm! Nghĩ kỹ , thế nào thì , sợ !”

 

gật gật đầu: “Được, bây giờ chúng bắt đầu nhé.”

 

Nói xong, xoay đến tiệm tạp hóa trong nhà Ngô Thừa Chí.

 

Cửa tiệm tạp hóa tụ tập ít hàng xóm láng giềng, họ tụ tập với về phía bàn tán cái gì đó.

 

Vừa nãy lúc ở cửa, cuộc chuyện giữa với Ngô Thừa Chí và Chu Miểu khơi gợi suy đoán của họ.

 

Mẹ của Ngô Thừa Chí thì đang gọi điện thoại với vẻ lo lắng, lẽ bà thấy với Đàm Hữu Ngân giống , tìm con trai bà chuẩn gây chuyện, vì gọi đến đây giúp.

 

Tất nhiên mục đích của chuyện , đồng thời sẽ thêm mắm dặm muối xuyên tạc một chút để tất cả đều Ngô Thừa Chí và Chu Miểu câu kết với lấy cắp một bản tài liệu quan trọng của , bôi danh tiếng của bọn họ, để khác chỉ chỉ trỏ trỏ lưng họ.

 

Đối với ở nông thôn, bất kể thứ mà bạn trộm là video là cái gì thì dù trộm đồ cũng sẽ là tên trộm.

 

Sẽ mang theo thành kiến mà chỉ chỉ trỏ trỏ. Đối với như thế, cần về nhân nghĩa đạo đức, càng cần lấy ơn báo oán, bởi vì là một oán tất báo.

 

Nếu là sợ nữa, thì đánh bọn họ một trận tơi bời từ lâu .

 

qua con đường hẹp đến chỗ mấy bác gái đang tụ tập bàn tán xì xào, lúc định mở miệng thì đột nhiên Ngô Thừa Chí từ phía xông tới.

 

Nghe thấy tiếng bước chân, cứ nghĩ đánh một trận, thế là nhấc chân lên định đá cho một phát.“Phương Dương, chờ chút, gì từ từ .” 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-211.html.]

Hắn thấy tư thế của thì vội vàng dừng bước cầu xin. gằn: “Còn gì để nữa .”

 

“Anh cho chút thời gian để khuyên Chu Miểu, bây giờ cô chỉ là nhất thời kích động mà thôi, chờ cô tỉnh táo , sẽ thuyết phục cô theo lời . Anh đừng căng quá, coi như cầu xin ?”

 

“Bao lâu?”

 

“Một tuần.”

 

“Ha ha.”

 

“Lát nữa sẽ khuyên cô , nếu thì ngày nào cũng khuyên, nếu một tuần vẫn thì đến lúc đó cũng chấp nhận.”

 

“Khoản tiền đang ở trong tay ai.”

 

“Chu Miểu.”

 

“Mấy ngày mới mở cái thẻ ở Quế Ninh?”

 

Ngô Thừa Chí đổi sắc mặt, đó gật gật đầu. 

 

cau mày suy nghĩ một chút : “Được, cho thời gian mấy ngày, nhưng khuyên đừng mà giở trò với , tất cả thông tin của với Chu Miểu đều , nhà cô , gia đình mỗi mấy , là những nào, những chuyện đều nắm rõ trong lòng bàn tay.”

 

“Với , nhắc nhở nữa, với Chu Miểu vẫn kết hôn, nếu tiền ở trong tay cô thì trông coi kỹ , đừng để cô cầm tiền chạy trốn, đến lúc đó thành kẻ ngu mất cả tiền lẫn đấy.”

 

Nói xong chằm chằm một lúc lâu, đó kéo Đàm Hữu Ngân xoay rời .

 

cũng lo Ngô Thừa Chí giở trò, nhát gan sợ phiền phức thậm chí còn nhu nhược, nên sẽ dám xằng bậy.

 

Chu Miểu như , từ lời của Ngô Thừa Chí thể đoán , lúc phản đối chuyện , nhưng Chu Miểu khăng khăng , thể thấy rằng loại phụ nữ thể vì tiền mà bất cứ chuyện.

 

Chắc chắn cô sẽ quyên góp tiền , hơn nữa sẽ mang theo tiền rời khỏi huyện Minh, tìm một nơi ai quen để sinh sống.

Loading...