Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 214

Cập nhật lúc: 2024-12-24 10:57:36
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

nghiêng , nhường đường.Cô nhấc đôi giày cao gót lên, bước trong phòng.

 

đóng cửa , phòng, xuống ghế, chỉ chiếc ghế còn ở bên cạnh: “Ngồi .”

 

mà thản nhiên hỏi: “Phương Dương, tìm đánh Cung Chính Văn đúng ?”

 

quá bất ngờ, bình tĩnh lắc đầu: “Không .”Cô nhíu mày, dùng ánh mắt dò xét thôi.

 

thản nhiên nhún vai: “Thật sự , thể thề với trời.”

 

“Ngoại trừ , còn ai nữa?” Rõ ràng là cô tin lời .

 

chút giật phần thất vọng, dường như Bạch Vi đang mặt lúc là Bạch Vi đùa giỡn với khi ở phố cách đây mấy hôm, con gái phía xe moto và ôm lấy , để bảo vệ.

 

Người con gái sẽ nghi ngờ .Người nghi ngờ là Bạch Vi của công ty Phần mềm Trí Văn.Còn về việc ai là đánh Cung Chính Văn, thể cho cô .

 

Bởi vì chắc chắn nhà họ Cung ngóng ở chỗ cô , cũng chắc chắn nhà cô hỏi qua chuyện , dám khẳng định cô cho nhà, thậm chí là nhà họ Cung .

 

dám chắc Cung Chính Văn là do Bansha nhưng tình trạng chứng cớ, nhà họ Cung thể nhờ đến lực lượng của chính phủ, nếu báo cảnh sát và để cảnh sát Chiêng May điều tra cũng ngọn nguồn. Tuy nhiên, nếu thì khác hẳn .

 

Cho dù lời tính là chứng cớ, nhưng dù cũng bán Bansha, sẽ để một danh tiếng đời phỉ nhổ.

 

Đối mặt với sự chất vấn của Bạch Vi, tự giễu bản , vội trả lời, châm một điếu thuốc, hút sâu một , hỏi ngược : “Giám đốc Bạch, rõ ràng cô Cung Chính Văn là như như nào , còn đáng cho cô để tâm ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-214.html.]

Mặt cô vẫn vô cảm: “ để tâm đến , mà là… Dù gì cũng là bạn cùng lớn lên, quan hệ hai nhà chúng vẫn luôn . Hơn nữa, để ý đến mà để ý loại thấy khác chướng mắt là tay. Rốt cuộc do ?”

 

lắc đầu: “ , do .”

 

“Vậy thì là ai?”

 

“Giám đốc Bạch, cô nên nghĩ xem thời gian , Cung Chính Văn gây vụ án bắt cóc đắc tội với ai!”

 

Bạch Vi nhíu mày, khi suy nghĩ một hồi, hỏi: “Anh là Bansha và tên Đồng An Chi?” tỏ rõ ý kiến, nhún vai, để cô tự nghiền ngẫm. 

 

“Vậy rốt cuộc là Bansha Đồng An Chi?” Cô hỏi.

 

lắc đầu: “Không , dù cũng chẳng !”

 

“Phương Dương, , chuyện nghiêm trọng, thể nó sẽ ảnh hưởng đến việc của Cung Chính Văn cả quãng đời còn . Cho dù đây sai như nào thi cũng nên dùng cách thức bạo lực để trả thù. Như quá cực đoan và tàn nhẫn, hơn nữa, nhà họ Cung sẽ chịu để yên !”

 

nhạt: “Đáng đời ! Nếu đến cực đoan, chả nhẽ việc lệnh cho khác bắt cóc trẻ con cực đoan ? Lẽ nào chuyện đó là nghiêm trọng ? Còn về nhà họ Cung… bọn họ gì cũng liên quan đến . Dù gì cũng , nếu như bọn họ tìm gây chuyện, sẽ khiến họ hối hận.”

 

“Hơn nữa, chuyện vốn chẳng liên quan đến cô, cô cần rốt cuộc là ai . Biết quá nhiều lợi cho cô.”

 

Bạch Vi chằm chằm một lúc lâu, bỗng lắc đầu, chẳng câu nào mà ngoài.

 

Khi đến cửa, cô đột nhiên đầu : “Phương Dương, chú Thành với , nhà họ Cung chuyện do gây , họ tìm trả thù . nhờ chú Thành với nhà họ Cung, bọn họ bừa nhưng chắc bọn họ .”

 

“Cảm ơn.” gật đầu với cô .

Loading...