Giọng điệu của Bạch Vi dịu xuống: “Bắt đầu từ mai, đến BTT với , chuẩn tiếp nhận công việc ở bên . với bên BTT chuẩn giấy tờ cho , đợi mấy ngày nữa, cầm giấy tờ đổi visa thành visa công tác . Bên phía công ty cũng bắt đầu bắt tay chuẩn công việc cho chi nhánh ở Chiêng May .”
“Yêu cầu đối với các công ty vốn đầu tư nước ngoài của Xiêng La phần nghiêm ngặt hơn, thể thủ tục sẽ rắc rối đôi chút, nhưng chắc vấn đề gì lớn, chỉ là cần chút thời gian mà thôi. và giám đốc Chu bàn bàn , đến lúc đó sẽ do phụ trách chi nhánh bên Xiêng La. Đợi khi chuyện đăng ký thỏa, sẽ sẽ trao đổi với về công việc và kế hoạch.”
“Được, cảm ơn.”
“ , bàn bạc với bố về chuyện ở Xiêng La việc một thời gian dài ?”“Đã nhắc tới , họ ý kiến gì.”
“Vậy thì , nghỉ thì về với họ nhiều chút.” Dứt lời, Bạch Vi mở cánh cửa ngoài.
Sau khi Bạch Vi , vẫn yên lặng hút thuốc trêи ghế, trong đầu hồi tưởng vẻ mặt và những lời cô ban nãy. Bản cảm nhận sự khác biệt về quan niệm giữa và cô .
Đối với , Cung Chính Văn vì chút ân oán cá nhân mà lệnh cho đàn em bắt cóc một đứa trẻ, loại đánh què là đáng đời, sẽ cảm thấy vui vì chuyện .
Có điều, đối với Bạch Vi, việc dùng bạo lực để trả thù là hành vi cực đoan, hơn nữa tội của Cung Chính Văn đáng như thế.
Thậm chí cô còn chút đồng cảm với Cung Chính Văn, lẽ là vì chỗ quen lâu năm và gia đình hai bên quan hệ thiết.
Lập trường giống , góc độ xem xét sự việc cũng khác , điều cũng thể hiểu . nghĩ nhiều như thế, dậy, giày ngoài tìm đồ ăn.
Vốn định gọi cả Bạch Vi nhưng nghĩ cuộc chuyện lúc nãy, cuối cùng từ bỏ ý nghĩ . Đi khỏi khách sạn, gọi điện cho Bansha, khi ông đang ở quán bar, bắt một chiếc xe tuk tuk để tới quán bar Cara.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-215.html.]
Khi trời xế chiều, trong quán bar nhiều , chỉ mười mấy đứa lưu manh theo Bansha.
Vừa thấy , đám đó nhanh chóng chắp tay cung kính, lượt gọi Dương.
Bansha chạy từ một căn phòng, vẻ mặt tươi chào hỏi, mời trong phòng. Sau khi đóng cửa xong, Bansha lấy điện thoại , mở một đoạn video đưa cho .
Cảnh tượng bên trong đoạn phim mờ nhưng vẫn thể thấy rõ một bên lái xe đang phim đ.â.m trực diện một chiếc xe con, mấy tên đầu đội mũ, đeo khẩu trang nhanh chóng xông khỏi xe, đập vỡ cửa sổ chiếc xe con bằng dùi cui, lôi một thanh niên ăn vận đồ vest, giày da khỏi xe.
Người tài xế cao to trong xe định xông cứu nhưng hai tên đeo khẩu trang ngăn , c.h.ế.t dí ở ghế lái xe.Người thanh niên dùi cui đập loạn xạ lên ngã xuống đất, đó ai đó giữ chân…
Thời gian là buổi tối, nơi xảy sự việc là một đoạn đường vắng xe, xung quanh nào qua, chỉ một chiếc xe chậm qua để xem nhưng nhanh chóng tăng tốc rời .
Xem xong đoạn phim, đưa điện thoại cho Bansha: “Xóa đoạn phim ! Đừng lưu , cũng đừng lưu.”
“Ừ. chỉ lưu cho xem thôi.” Nói , Bansha xóa đoạn phim ngay mặt .
Ông : “Mấy bay khỏi Thịnh Hải ngay tối hôm đó , vì để đảm bảo an , bọn họ bay qua Xiêng La mà Malaysia, ở bên đó tạm một thời gian mới về.”
hỏi: “Sắp xếp thỏa cho vợ và con ông ?”
“Sắp xếp cả , của ngài Suchat giúp tìm một nơi, bọn họ chuyển qua đó từ mấy ngày . thể gặp bọn họ trong thời gian . Người của ngài Suchat sẽ giúp bảo vệ họ. tiêu hết tiền của Tào Văn Hoài và Cung Chính Văn đưa cho chuyện ”