Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 246

Cập nhật lúc: 2025-01-07 12:51:14
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe thấy , nhịn chăm chăm Ôn Hân qua làn khói.

 

Không định tác hợp cho và Lâm Lạc Thủy đấy chứ, đang giúp Lâm Lạc Thủy thăm dò ý chăng? Bảo nhiều thế, còn bàn về chuyện tình cảm với .

 

“Cậu đừng hiểu lầm, hỏi hộ Lạc Thủy , cũng hàn gắn cho hai , chỉ hiếu kỳ nên hỏi thế thôi.” Hình như cô đoán ý của nên vội vàng giải thích.

 

“Không .” để tâm mỉm , nhưng trong lòng vẫn thầm nghĩ con mắt của cô thật sắc bén, đều đối phương đoán cả .

 

“Cậu vẫn trả lời câu hỏi của .” Ôn Hân .

 

lắc đầu: “Không, dù Lâm Lạc Thủy còn yêu , dù cô thì cũng tái hợp với cô nữa.”

 

“Tại ?”

 

“Vì tình cảm và con đều đổi, còn là mối tình đơn thuần của xưa nữa, hai chúng đều đổi .”

 

“Ồ.” Ôn Hân gật đầu như điều suy nghĩ.

 

liếc đồng hồ, với cô : “Chuyến bay của đám Phương Ninh sắp tới , đưa về khách sạn nghỉ nhé, đó đến sân bay đón họ .”

 

“Ừ , vất vả cho .”

 

“Không gì.” chủ động thanh toán, dẫn Ôn Hân rời khỏi quán ăn, chiếc xe Toyota đang chờ sẵn ngoài cửa.

 

Sau khi lên xe, lẽ vì vướng A Luân, nên Ôn Hân thảo luận về vấn đề tình cảm với nữa, mà trò chuyện về công việc. Về tới khách sạn, cô ngủ mấy tiếng máy bay, lên tầng nghỉ ngơi, chỉ uống cà phê sảnh.

 

trao đổi điện thoại với cô , dặn dò đối phương nếu ngoại dạo phố thì xa xong, đó cùng A Luân lái xe đến sân bay.

 

Ba rưỡi chiều, đón ba bạn học khác ở sân bay, hai nam một nữ, trong đó một cặp yêu từ thời đại học.

 

Người độc còn là một trong những bạn học chơi khá với hồi còn học đại học, tên là Phương Ninh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-246.html.]

Sau khi nghiệp, và Phương Ninh đến hai thành phố khác để phát triển, nên ít liên lạc.

 

Lại vì tù mấy năm, nên khi ngoài cũng liên lạc với .Cậu vốn quá đến Xiêng La, nhưng khi đang ở đây thì mới đổi ý.Nhiều năm gặp, và Phương Ninh vẫn nhớ .

 

Lúc gặp mặt, nhịn ôm một cái, dùng sức đập vai đối phương.

 

Dáng Phương Ninh thấp, lúc vị vỗ vai, vẫn thẹn như thời đại học.

 

Trên đường về thành phố, chúng trò chuyện nhiều về chuyện thời đại học và cả những chuyện trải qua khi nghiệp.

 

Lúc gần đến khách sạn, chợt nhận tin nhắn của Đồng An Chi: “A Dương, thời gian qua đây một chuyến ? Chúng với một lúc , lát nữa cùng gặp Đỗ Minh Cường và Suchat.” Bên còn địa chỉ của một khách sạn.

 

do dự một lát, nhắn : “Được, chờ một chút.”

 

Về tới khách sạn, khi gặp Ôn Hân, áy náy với Phương Ninh và Ôn Hân: “Ngại quá, chút việc bây giờ, thể ở cùng . Tối nay cũng thể cùng ăn với nhà , chờ xong việc, sẽ qua tìm .”

 

“Không , cứ bận việc của , bọn lạc .” Phương Ninh chút để ý đập tay .

 

Ôn Hân thì hiếu kỳ hỏi: “Cậu gặp ông sếp ở sân bay sáng nay để đàm phán dự án bất động sản đó hả?”

 

“Ừ, hết cách, hẹn mất .”

 

“Thế thì , công việc quan trọng hơn.”

 

sẽ bảo A Luân đến sân bay đón các bạn học khác, thể đến phố Nimman ăn tối, hoặc nơi nào khác cũng , thể xem bản đồ điện thoại ý. Nếu đường xa thì gọi cho A Luân, mấy ngày tới, sẽ là tài xế kiếm hướng dẫn của chúng . Đừng sợ phiền phức, nếu gần thì thể bộ ngắm đường phố luôn thể.”

 

nếu gọi xe thì nhớ mặc cả , tiếng Hoa Hạ tiếng Anh đều , nhiều Xiêng La tiếng Hoa Hạ. Ăn tối xong, các thể dạo phố đêm, cũng thể tìm nơi nào đó uống vài ly . Xong việc, sẽ tới tìm , muộn nhất cũng quá chín giờ .”

 

Phương Ninh và Ôn Hân đều gật đầu: “Được, bọn .”

 

gửi điện thoại của A Luân cho bọn họ, A Luân cũng chủ động vỗ n.g.ự.c thì cứ gọi , cả và xe luôn chờ sẵn bên ngoài khách sạn.Sau khi tạm biệt Ôn Hân và Phương Ninh, dẫn A Luân rời khỏi khách sạn.

 

Chưa mấy bước, đột nhiên nhớ một chuyện, : “An ninh ở Chiêng May , nhưng trộm vặt thì nhiều, đa đều nhằm khách du lịch, các nhớ giữ đồ quý giá cẩn thận, nhiều quán ven đường còn lôi kéo khách…”

Loading...