Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 279

Cập nhật lúc: 2025-01-21 15:40:36
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả thật đúng như những gì cô , Bạch Vi những ưu điểm kể , nhưng cũng khuyết điểm, ví dụ như tự cho là đúng, cũng cao ngạo lạnh lùng.

 

khi tiếp xúc với Bạch Vi một thời gian dài, bỗng phát hiện những khuyết điểm đang dần biến mất, còn ưu điểm thì… dần dần nhiều lên, càng lúc càng rõ.

 

liệu đây coi là kiểu tình trong mắt hóa Tây Thi , liệu đôi mắt tình cảm che mờ mất .

 

chỉ , ưu điểm càng ngày càng nhiều của cô chính là một trong những nguyên nhân khiến dám phá vỡ lớp giấy ngăn cách .

 

càng ưu tú, khi càng thấy sự đơn thuần và thiện lương của cô , càng dám như , thể là bởi sợ sẽ khinh nhờn.

 

Trước , còn đè cô lên giường, xé rách quần áo, mạnh mẽ chiếm lấy cô .

 

bây giờ, hề cái suy nghĩ đó, cho dù chỉ là một chút.

 

Ngay cả khi bắt gặp cô gái với nụ rực rỡ như hoa mùa hạ, vui vẻ tựa một cánh bướm trong lễ hội té nước, của lúc cũng dám phá vỡ lớp giấy mỏng manh .

 

Vừa nghĩ tới đó, bỗng chút ngạc nhiên, trở thành kiểu quả quyết như từ bao giờ.

 

“Phương Dương, thế?”Lúc đang suy nghĩ như mất hồn, Ôn Hân dè dặt lên tiếng hỏi.

 

định thần : “Không, gì, chỉ ngây mà thôi.”

 

“Xin , nên hỏi cái vấn đề khó xử như , câu đó khó trả lời.”

 

“Không , ăn sáng , Từ Triết và Lâm Tĩnh cũng sắp xuống đấy.”

 

“Chắc là sắp .” Ôn Hân nâng tay lên, liếc qua chiếc đồng hồ dường như giá trị hề nhỏ cổ tay .

 

Vừa mới dứt lời, ở chỗ thang máy cách đó xa bỗng một nhóm tới, chính là đám Từ Triết và Lâm Tĩnh.

 

Ôn Hân vẫy tay với bọn họ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-279.html.]

“Bữa sáng ăn gì? Ăn bánh kem ở đây, ngoài ăn? Từ đây thêm vài phút vài quán ăn nữa, mấy thứ như bún, mì, cháo đều cả.” Sau khi đợi mấy tới gần, bèn hỏi.

 

“Ăn luôn ở đây , hai thì ?” Từ Triết xong liền tự tới quầy chọn món.

 

“Ừ, cũng còn sớm nữa, ăn luôn ở đây , ăn xong thì xuất phát tới Chiêng Ray luôn.”

 

“Đi ba ngôi chùa , Chiêng Ray nữa.” tiếp lời.

 

“Tại ?” Ôn Hân và Lâm Tĩnh đều ngây , bởi vì hành trình trong kế hoạch là tới chùa Trắng và đền Đen chơi một chuyến , đến chiều muộn sẽ tới Chiêng Ray ăn cơm, tối sẽ đêm về Chiêng May.

 

khi tối qua Đỗ Minh Cường gọi điện cho bảo Chiêng Ray, liền quyết định đổi hành trình, nhưng nên giải thích thế nào, đành thuận miệng : “Có lẽ sẽ kịp, hơn nữa Chiêng Ray cũng nhỏ, trong thành phố cũng gì chơi.”

 

“Không là tối về ? Dù cũng xe mà?”

 

“Về đây ăn , đến đường Nimman, ăn xong còn thời gian dạo.” Cuối cùng cũng tìm một cái cớ khá hợp lý.

 

Dường như Ôn Hân và Lâm Tĩnh cũng cảm thấy lý nên tiếp tục hỏi thêm nữa mà chỉ gật đầu đồng ý.

 

Ăn sáng xong, chúng ngoài, lên chiếc Toyota Hiace, A Luân lái xe đưa họ tới Chùa Trắng.

 

Thật , nhiều đến Xiêng La du lịch cũng tới chùa Trắng và đền Đen, nhưng nơi đó cũng một ngôi chùa Xanh nổi tiếng, nhưng ba ngôi chùa đó đều ở Chiêng Ray, chùa Trắng cách Chiêng May gần nhất cũng đến hơn 70 km, bus mất ít nhất hai tiếng rưỡi, lộ trình xe về cũng sáu tiếng.

 

Hành trình ban đầu là do mấy cô gái Ôn Hân và Lâm Tĩnh bàn bạc quyết định.

 

Sở dĩ đến Chùa Trắng và đền Đen là bởi họ ảnh chụp mạng, cảm thấy nó , phụ nữ vẫn luôn sức chống cự với những thứ xinh , thế nên dù xa nhưng cũng tới đó thăm quan thử.

 

Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến họ đến với điểm dừng chân Chiêng May đầu tiên, bởi vì nơi đây sân bay, cũng cả .

 

Họ sẽ ở đây hai ngày đó tiếp tục về phía năm tới Bingkok và đảo Phuki, Pattaya họ bỏ qua bởi vì đủ thời gian.

 

Nơi xe đến đầu tiên chính là chùa Trắng tương đối gần, từng tới đây một , coi như quen thuộc phần nào, thể miễn cưỡng hướng dẫn du lịch tạm thời.

 

Khi Ôn Hân và mấy cô gái khác thấy tòa kiến trúc màu trắng từ phía xa là hào hứng trong lòng, ngừng cảm thán, nhưng đến khi họ tới gần thấy những con rồng trắng và các bức phù điêu thần bí thì đều giữ im lặng.

Loading...