nhịn , bật : “ xu hướng của vấn đề, căng thẳng thế.”
“Vậy ánh mắt của …” Ôn Hân dường như nhận trêu, cô bực buồn giậm chân, đột nhiên dùng chân hất nước lên . vội vàng lùi về mấy bước, tránh .
Một tay cô cầm váy, lộ cẳng chân trắng nõn thon dài đầu gối, cô đuổi theo , đuổi hất nước lên . cố ý chậm , cô ướt cả một bên quần biển, dỗ cô vài câu, cô mới chịu bỏ qua. Sau đó, chợt nhận hành động mờ ám, nhưng thế nào để đổi khí.
Lúc , cô cũng cúi đầu, một tay chỉnh tóc, tay tiếp tục cầm váy chầm chậm tới phía . Có lẽ cô cũng cảm thấy nãy mờ ám, thế nên bầu khí chợt trở nên ngượng ngập.
“Dép của ?” Để xóa tan sự ngượng ngùng, đành tìm một chủ đề khác.
“Ở chỗ ghế bãi biển bên .”
“Hay là về , ngộ nhỡ dép trộm thì .”
“Ai trộm dép chứ, hơn nữa là một đôi dép lê thôi.”
“Được .” trả lời, ngượng, nhất thời chẳng còn chủ đề gì nữa. Chúng cứ yên lặng như thế, giẫm lên từng đóa bọt sóng chầm chậm về phía .
Không lâu , Ôn Hân chợt hỏi: “Phương Dương, xem, nếu tù thì… bây giờ liệu kết hôn với Lâm Lạc Thủy ?”
Nghe thấy Ôn Hân , sững sờ.
Nếu tù, thì bây giờ liệu kết hôn với Lâm Lạc Thủy ? Không , lẽ , cô chia tay với do tù là là do lạnh nhạt với cô , vì dần dần, cô cảm nhận tình yêu của .
Cho dù tù thì lẽ cô cũng sẽ chia tay với , chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-296.html.]
Trừ khi kịp thời nhận sai lầm của , kịp thời dừng cương vực thẳm, điên cuồng việc như nữa, dành nhiều thời gian và tâm tư hơn cho cô , và cho cô sự quan tâm và yêu thương như ngày .
tình huống đó chắc xuất hiện, vì lúc , công việc của đang trong giai đoạn thăng tiến, thu nhập mỗi tháng luôn tăng, cả đều toát tinh thần hăng hái. Đó là cảm giác thành công do tiền mang , hăng hái theo đuổi chức vụ cao, chạy theo khát vọng càng nhiều tiền.
Vì thế, nếu như lúc tù, cũng sẽ chia tay Lâm Lạc Thủy. quỹ đạo cuộc đời của thể sẽ rẽ sang hướng khác. Có thể khi chia tay, sẽ sa sút một thời gian ngắn, cũng chìm trong rượu bia, lười việc, thành tích giảm mạnh nhưng trạng thái sẽ duy trì lâu.
Có lẽ nhiều nhất là một tháng hoặc hai tháng đó, tự vực dậy, cùng lắm thì uống thêm chút rượu với Đàm Hữu Ngân hoặc Từ Triết, than thở ỉ ôi thêm một chút, thậm chí tìm em gái nào đó giao du một thời gian, cố gắng việc, đạt tới mức lương 100, 200 nghìn tệ, thậm chí là một triệu một năm.
Đến lúc đó, lẽ trả hết nợ, cũng một căn nhà mới quá rộng, cũng một mảng trời thuộc về .Hoặc cũng lẽ là sẽ tìm một bạn gái khác, lẽ quá xinh nhưng tinh tế, hiểu ý khác.
nếu thì sẽ quen Bạch Vi, sẽ quen Đỗ Minh Cường, càng chạy tới Xiêng La xảy nhiều chuyện như .
Nếu thời gian thể ngược , bằng lòng về quá khứ, dù như thế thể quen Bạch Vi, cũng nguyện ý trở cuộc sống bình thường giản dị.
thời gian vĩnh viễn sẽ ngược .Sự thật là tù, quỹ đạo cuộc đời theo hướng hiện tại. của bây giờ hề oán hận câu nào, cũng sẽ than thở ông Trời bất công vì đây là cuộc đời.
“Xin ! nên hỏi chuyện , chỉ thường liên tưởng nên hiếu kỳ mà thôi!” Thấy ngẩn , Ôn Hân áy náy xin .
“Không !” phục hồi tinh thần với cô . Cô đúng là một cô gái bụng quan tâm khác.
Cô cũng cúi đầu giẫm bọt sóng chân, đó như đang nhớ về chuyện ngày xưa: “ nhớ khi thấy và Lâm Lạc Thủy chia tay, còn cho rằng nhầm, mãi mà thể tin , cho tới khi nhiều bạn học cũ xác nhận.”
“Lúc đó, nghĩ, chỉ tù ba năm mà thôi, thời gian ba năm trôi qua nhanh, lâu đó các sẽ ở bên , tại Lâm Lạc Thủy đợi ba năm .”
“Nếu như đổi là , đừng là ba năm, cho dù…” Nói đến đây, lẽ cô cảm thấy câu thích hợp lắm nên tiếp nữa, sắc mặt cô cũng vẻ lúng túng.