Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 303

Cập nhật lúc: 2025-01-25 12:25:38
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có lẽ, kể từ đó cô mới thích xe máy hóng gió, bởi vì đó cô từng xe máy.

 

chạy xe về phía nam chừng mười phút, đột nhiên phát hiện sắc trời đang dần dần âm u, mây đen phủ kín trời đỉnh đầu từ lúc nào , từng cơn gió lạnh cũng đang từ biển thổi .

 

“Trời sắp mưa ! Ôm chặt chút, sắp sửa phóng nhanh để tìm chỗ trú mưa đấy!” Nhìn thấy xung quanh đây mái nhà, chỗ nào thể trú mưa, mới đầu với Bạch Vi.

 

“Ừm.” Bạch Vi gật đầu, đó hai tay cô ôm chặt eo , cũng khẽ áp sát lưng .

 

thể cảm nhận rõ ràng độ ấm cùng độ vĩ đại của bộ n.g.ự.c cô qua lớp áo voan mỏng.

 

lúc , chẳng rảnh để nghĩ đến mấy chuyện viển vông, khi kéo kính chắn gió trong suốt của nón bảo hiểm xuống, nhấn ga phóng về phía .

 

Chưa đầy hai phút , trời bắt đầu đổ những hạt mưa đầu tiên, rơi lốp bốp tung tóe xuống mặt đường, còn khiến cho những đám cỏ cây bên đường phát tiếng xào xạc.

 

Cũng may, lúc ở bờ biển xa phía một cái chòi nghỉ mát, bốn thanh gỗ chống đỡ, bên trêи phủ một lớp cỏ tranh màu xám trắng dày, cái chòi chắc cũng vài năm tuổi .

 

Xung quanh đây cũng còn nhà cửa nơi thể trú nào khác nữa, nghĩ ngợi gì nhiều, lập tức lái xe xuống ven đường dọc theo bãi cỏ thẳng về chòi nghỉ mát .

 

Lúc , mưa cũng dần dần nặng hạt, rơi xuống rải rác như rắc những hạt đậu, dừng xe đó kéo tay Bạch Vi chạy về phía chòi nghỉ mát.

 

“May là chạy nhanh, nếu ướt sũng như chuột lột .” nghĩ thôi thấy rùng , vỗ những giọt nước mưa thấm quần áo xuống.

 

“Cô ướt ?” chú ý tới Bạch Vi cũng đang vỗ quần áo, nên cau mày hỏi.

 

“Một chút thôi, hết.” phía lưng cô , chỉ thấy tấm áo voan lưng của cô ướt một nhỏ, đúng chỗ móc cài của áo trong, để lộ màu da và chiếc áօ ɭót màu hồng bên trong.

 

“Cô đem theo khăn giấy ?” hỏi.

 

Bạch Vi lắc đầu: “Không, chỉ đem theo điện thoại thôi.” Quả thật, để tiện chơi, chẳng mang theo thứ gì ngoài chiếc bao đựng điện thoại.

 

“Không , đợi gió thổi một lát là khô mà.” Cô mỉm , đó khẽ vùng vẫy cổ tay một cái.

 

mới phát hiện, tay của vẫn còn đang nắm c.h.ặ.t t.a.y cô , bèn vội vàng buông tay mỉm lúng túng.

 

để ý chỉ lẳng lặng ngắm mặt biển đang dung hòa một với màn mưa bên ngoài.

 

Rất , trông giống như một tiên nữ trêи bầu trời đang rót nước từ trêи trời xuống biển.

 

cũng , dáng vẻ an tĩnh mà chăm chú giống y chang hình đại diện WeChat của cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-303.html.]

 

Trước đây, cô thể là một kiểu tính nghệ sĩ, ngây thơ đa sầu đa cảm, bởi vì những trẻ tính nghệ sĩ mơ mộng mới thể thường xuyên bộc lộ dáng vẻ thế .

 

bây giờ, ban ngày lúc việc cô chính là một cô gái mạnh mẽ giỏi giang, đầy kinh nghiệm và lạnh lùng, đối lập với dáng vẻ lúc .

 

Là một nhiều mặt tính cách.

 

phiền đến cô , chỉ lặng lẽ bên cạnh cô , tiếng mưa rơi rào rào ngoài , ngắm đại dương đang nước mưa nhấn chìm.

 

“Phương Dương, Ôn Hân thích ?” Bất chợt cô hỏi một câu như .

 

ngẩn một lát, ngay đó phần cảm khái, đây kiếp chính là giác quan thứ sáu của con gái ?

 

khẽ mỉm tiếp: “ , ánh mắt cô phần khác lạ, giác quan thứ sáu của chuẩn.”

 

Trong đầu sớm đoán sẽ như , nào là ánh mắt, nào là giác quan thứ sáu, ngay đến cả ngữ khí giọng điệu cũng giống Ôn Hân như đúc.

 

, giữa Bạch Vi và Ôn Hân, quả thật một vài điểm tương đồng, đây chính là kết luận khi ở chung với cô mấy ngày của .

 

Nhất là những lúc im lặng, hai đều một phong thái nhã nhặn, trầm tĩnh, đồng thời phảng phất thở trong sáng mơ mộng.

 

Điểm khác chính là Bạch Vi hai mặt tính cách, một mặt chính là dáng vẻ như bây giờ, mặt tính cách khác chính là lúc cô việc, thể tùy ý đổi giữa trong sáng, mơ mộng và mạnh mẽ, già dặn.

 

từng thấy dáng vẻ Ôn Hân lúc việc, chừng cũng dáng vẻ như của Bạch Vi.

 

Có lẽ, bởi vì hai họ sự tương đồng như , thế nên mới thích cùng một kiểu đàn ông.

 

“Phương Dương, thích từ lâu đúng ?” Cô hỏi tiếp.

 

chẳng nên trả lời thế nào đối với câu hỏi của Bạch Vi.

 

Rất rõ ràng, cô tâm tư của Ôn Hân.

 

“Chẳng lẽ ?” Cô thấy cứ im lặng suốt, nên mỉm hỏi.

 

gật đầu: “Nhìn . Hơn nữa, cô cũng cho , ngay tối hôm qua thôi.”

 

Bạch Vi ngẩn một lát: “Cô tỏ tình với hả?”

 

“Cũng tính là tỏ tình, chỉ là trò chuyện giống như hai bạn bình thường thôi, tới lui tới vấn đề , đó cô chuyện với , rằng bắt đầu thích từ hồi học đại học.”

Loading...