Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 314

Cập nhật lúc: 2025-01-29 08:00:48
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Các mà chú Thành sai đến ?” Bạch Vi chợt hiểu hỏi.

 

“Vâng, ông Hà Khai Thành bảo chúng âm thầm theo cô, để tránh xảy chuyện ngoài ý .”

 

“Có nghĩa là thời gian , các luôn theo dõi ?” Bạch Vi nhíu chặt hàng lông mày .

 

Người đàn ông đó áy náy đáp: “Không là theo dõi, mà là âm thầm bảo vệ cô, chúng là vệ sĩ chuyên nghiệp.”

 

Bạch Vi vẻ vui: “Có gì khác , theo dõi vẫn là theo dõi.”

 

Người đàn ông đó đáp lời, mà đổi chủ đề: “Ông Hà mua vé máy bay đến Phuki, mười giờ tối nay sẽ đến.”

 

“Chú đến đây gì?”

 

“Xin , .” Bạch Vi hỏi tiếp nữa, vài giây suy nghĩ, cô kéo xuống bậc cầu thang cửa đồn cảnh sát.

 

“Cô Bạch về khách sạn ạ? Để chúng đưa cô về.”

 

“Không cần, cùng bạn , các đừng theo nữa.”

 

ông Hà…”

 

“Các thấy ? Đừng theo .” Giọng của Bạch Vi lạnh lùng.

 

Thấy bầu khí gượng gạo, kéo tay cô , : “Không , em cho họ theo . Biết đám đó cam tâm, đang trốn ở gần đây tiếp tục tìm cơ hội để tay thì .”

 

Bạch Vi do dự vài giây: “Được, thế các . quá gần, sẽ thấy thoải mái.”

 

“Vâng thưa cô Bạch.” Hai vệ sĩ hình như chuyên nghiệp, khi thấy và Bạch Vi bước xuống bậc thang, họ tản , quan sát xung quanh.

 

Chiếc mô tô thuê cảnh sát lái về, đang đỗ ở bên lề đường phía đồn cảnh sát.

 

Khắp đường phố ở Xiêng La đều thể thấy từng hàng xe mô tô đỗ bên lề đường, cục cảnh sát cũng ngoại lệ, trong đó, còn mấy chiếc mô tô cảnh dụng.

 

Cơn mưa tạnh, trong khí đầy mùi tươi mới, lúc lái xe mô tô là thoải mái nhất.

 

đến cạnh chiếc mô tô, leo lên, Bạch Vi cũng lên xe, còn chủ động ôm eo . khởi động xe, về phía khách sạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-314.html.]

 

Từ gương chiếu hậu, thể thấy hai vệ sĩ đó đang lái một chiếc xe con bình thản theo phía .

 

Không lâu , đỗ xe cửa khách sạn và trả chiếc mô tô ở điểm thuê xe ở cổng, lấy tiền đặt cọc.

 

Sau khi về khách sạn, thấy đám Từ Triết và Ôn Hân , chắc họ chơi hoặc tìm chỗ nào đó hưởng thụ phong cách mát xa kiểu Xiêng La , vì nãy trời mưa, thích hợp biển.

 

Trên đường về phòng, với Bạch Vi: “Có lẽ nơi còn an nữa. Dù hôm nay, những đó sợ lộ nên mới trốn khỏi đảo Phuki, nhưng thể họ sẽ sai những khác tới. Tối nay, chúng về Chiêng May thôi, dẫu ở đó cũng an hơn một chút.”

 

“Tại Chiêng May an hơn?”

 

“Vì quen nhiều ở đấy hơn, nên bọn chúng sẽ dám loạn ở đó. Hơn nữa, nếu về Chiêng May, chúng căn bản đều ở những nơi đông đúc trong thành phố. bây giờ, đảo Phuki nhiều du khách lắm, đến thị trấn còn vắng vẻ. Trừ khi chúng luôn ở bãi biển Patung, còn vẫn sẽ những nguy hiểm nhất định.”

 

Bạch Vi suy nghĩ chốc lát, gật đầu: “Được, thế tối nay chúng về luôn.”

 

“Xin , chẳng dễ gì chúng mới đến Phuki một chuyến. Anh vốn định chơi vui vẻ ở đây vài ngày với em, nhưng bây giờ… Chờ . Giải quyết sự việc xong, chúng , ?”

 

“Được.”

 

“Ừm, thế lát đặt vé. Bây giờ, em về khách sạn nghỉ ngơi một lát . Chắc nãy chạy mệt lắm nhỉ, bao giờ đến bữa tối, sẽ gọi em.”

 

“Ừ.” Bạch Vi gật đầu, dường như sắc mặt đột nhiên trở nên ửng hồng.

 

Có lẽ khi nhắc đến phòng khách sạn và nghỉ ngơi, cô liên tưởng đến chuyện gì đó.

 

vẫn còn việc khác , nên phòng cô , mà khẽ chào tạm biệt cô ở cửa, về phòng

 

lấy điện thoại, đặt hai tấm vé máy bay về Chiêng May lúc chín giờ tối, đó gửi thông tin chuyến bay qua WeChat cho Bạch Vi.

 

Bạch Vi mới nhớ là Hà Khai Thành mua vé máy bay đến Phuki, mười giờ tối nay mới đến, nhưng lúc đó, chúng về đến Chiêng May .

 

tính toán thời gian, đó với Bạch Vi bay từ Hải Thành đến Phuki mất năm tiếng đồng hồ.

 

Điều nghĩa là chuyến bay của Hà Khai Thành lẽ là chuyến cất cánh lúc năm giờ, nên ông thể đổi vé, bảo ông bay thẳng đến Chiêng May là .Thật , ông đến là nhất.

 

Đương nhiên, câu thì .Sau khi giải quyết xong chuyện vé máy bay, tìm của Natcha, đó ấn gọi.

 

“Xin chào Dương, lâu gặp.” Đầu dây bên truyền đến giọng quen thuộc của Natcha.

Loading...