Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 365

Cập nhật lúc: 2025-02-05 12:26:05
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đi thôi, xuống xe xong đừng để ý đến Natcha vội”, với A Việt và Thái.

 

“Ok”, hai họ đều gật đầu, đồng thời nhét khẩu s.ú.n.g lên nòng trong tay hông, đó mới đẩy cửa xe xuống. tự xách chiếc túi, khi xuống xe, chợ, đồng thời ngoảnh Natcha. Chẳng mấy chốc, Natcha trông thấy .

 

Lúc , khẽ nhấc chiếc túi ni lông màu đen trong tay lên, đó thẳng một mạch trong chợ. Lúc , để đỡ khác thấy, thậm chí là theo dõi chụp ảnh, tránh cho Natcha tố cáo.

 

Natcha là một thông minh, chắc ông nên gì. Đi chợ , bước tới một gian hàng ở bên trong, chậm rãi chọn ít măng cụt Xiêng La trông khá ngon ở một sạp hoa quả.

 

Không bao lâu , thấy Natcha cũng đến gian hàng , ông cũng đang cầm một chiếc túi ni lông màu đen, kích cỡ na ná cái túi của , bên trong cũng đựng món đồ gì đó nặng trịch.

 

bỏ quả măng cụt trong tay xuống, về phía ông , đồng thời ngó xung quanh xem ai tình nghi . A Việt và Thái chuyên nghiệp, một ngoảnh phía và bên trái, thì khẽ híp mắt, cẩn thận quan sát bên và phía .

 

“Anh Dương, ok ”, một lát A Việt “Ừ”.

 

Lúc , cũng đến gần Natcha.Chúng chào hỏi, mà chỉ lướt qua .

 

Cùng lúc đó, ông cầm lấy chiếc túi ni lông màu đen trong tay , cũng nhận chiếc túi ni lông y chang trong tay ông .

 

“Cậu Dương, vui gặp ”, giọng rõ ràng đang kiềm chế sự hưng phấn của Natcha vang lên, đó ông thẳng đến sạp hoa quả chọn hoa quả. đáp lời, vì hai bên xa .

 

Trong chợ đông lắm, các gian hàng xung quanh đều ở vị trí cao hơn hông, nên thể che chắn cho hành động đổi túi của và Natcha. Có thể khẳng định một điều rằng xung quanh đây ai chú ý thấy chúng đổi túi cho .

 

Dù Cung Thiệu Bình sai theo dõi , dù đó chúng đổi túi thì cũng thể chụp ảnh .

 

Điều nghĩa là, khi xong việc, nêu Cung Thiệu Bình uất ức tố cáo Natcha thì cũng tìm chứng cứ. Sau khi vòng qua một sạp hàng khác, mở chiếc túi ni lông thì chỉ thấy một nải chuối to ở bên trong, nải chuối vàng ươm, trông hấp dẫn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-365.html.]

“Mua thêm ít mít và măng cụt , thích ăn hai loại quả ”, với A Việt và Thái như từng chuyện gì xảy , đó dừng bước một sạp hoa quả. 

 

Nhờ điều kiện khí hậu, nên hoa quả của Xiêng La đa dạng, một năm bốn mùa đều đủ các loại hoa quả. Trước khi sang Xiêng La, ăn măng cụt bao giờ, mà chỉ thôi.

 

Lúc tù, giá măng cụt ở Thịnh Hải đắt, thậm chí ít thì 5, 6 tệ, nhiều thì mười mấy tệ nửa cân.

 

nào dám ăn, ba năm tù thì càng khỏi nghĩ tới. Sang Xiêng La , đầu tiên và Bạch Vi dạo phố, cô mua loại quả , đó là đầu tiên ăn măng cụt.

 

Kết quả khi nếm thử, thích loại quả trơn nhẵn, chua chua ngọt ngọt và thơm . Sau khi cho miệng, mùi vị thơm ngọt đó luôn khiến lưu luyến khó quên.

 

Vả , Bạch Vi cũng thích loại quả , cô còn gọi nó là loại quả trắng trẻo giàu xinh , vì thịt quả bên trong trắng, mấy múi xếp với mắt. Còn giàu … chỉ đơn giản vì giá của nó đắt thôi.

 

Nếu nhập khẩu từ Xiêng La thì đắt, còn nếu trồng trong nước thì sẽ rẻ hơn nhiều, cũng chỉ vài tệ nửa cân thôi. 

 

mua một quả mít tầm mười cân, để A Việt xách, mua gần chục cân măng cụt, thêm nải chuối của Natcha đưa cho nữa, Thái mỗi xách một túi.

 

Sau khi xách hoa quả ngoài và cất lên xe, và đám A Việt chợ để mua đồ ăn. , mua thức ăn.

 

mua tôm, cua, bạch tuộc, thịt bò, thịt dê… đủ thứ.Vì hôm nay là một ngày bội thu, nên ăn mừng. Đương nhiên, sẽ về nhà nấu ăn với A Việt và Thái.

 

Ba đàn ông mà nấu bữa tối thì vẻ kỳ cục, hơn nữa ba chúng thể ăn hết nhiều đồ thế

 

mua để mang đến quán bar của Bansha, chỗ ông bếp, ném đồ ăn đó, đương nhiên sẽ đầu bếp của ông nấu hộ, còn chúng uống rượu chờ thức ăn là . Sau khi cất đồ ăn cốp lên xe, liếc chiếc túi ni lông đó, tiền đô vẫn còn bên trong.

 

“A Việt, Thái, cũng chẳng nhiều, mỗi các cầm 20 nghìn coi như tiền vất vả việc cho , cầm lấy ”. Mỗi tay cầm một xấp tiền, cùng lúc đưa cho A Việt và Thái ở hàng ghế .

 

Anh Thái vội xua tay: “Anh Dương, thế … Chúng thể nhận , cất ”.

Loading...