Song lúc ánh mắt cô như đang một kẻ ngốc .
“Các cũng quá đáng thôi! Ở chốn đông thế còn dám đánh , đây rõ ràng là phạm pháp.”
Tần Vũ quan tâm quá nhiều, lên tiếng chỉ trích Phùng thiếu gia.
“Tiểu Vũ…” Triệu Ánh Thu ở bên cạnh cuống quýt lên, định ngăn Tần Vũ nhưng quá muộn, trông mặt cô lúc quả là khó coi hơn bao giờ hết.
Là ở Vũ Thành, cô đương nhiên Phùng thiếu gia là ai.
Phùng Viễn, công tử con trai Phùng Quốc Đào, từ nhỏ hống hách ngang ngược, coi ai gì, là thiếu gia một Vũ Thành cũng quá.Mới cấp ba cưỡng ép cô nữ sinh từ chối .
Đối phương tố cáo nhưng cửa mà tố cáo, chỉ đành bất lực nhảy lầu tự tử. Cha cô gái to chuyện nhưng đến ngày thứ hai cả gia đình đều biệt tăm biệt tích.
Dù , Phùng Viễn vẫn hống hách ngang ngược, ai dám động . Có thể , ngoài Lâm Kha thì ở đất Vũ Thành Phùng Viễn hề sợ ai.
Hôm nay một cô gái ở giữa đám đông chỉ trích Phùng Viễn, đây là tìm đến chỗ c.h.ế.t ? Xong , xong .
là rước hoạ lớn . Suy nghĩ của những xung quanh lúc cũng giống như Triệu Ánh Thu.
Ai nấy đều cảm thấy đáng tiếc. Một cô gái xinh như , chỉ e nhục và xỉ vả.
Chỉ Diệp Thiên vẫn ung dung bình thản, điều ánh mắt dành cho Phùng Viễn lúc thêm phần lạnh lùng.
“Mẹ kiếp, mày là con tiện nhân nào mà dám với Phùng thiếu gia như ? Chán sống ?”
Quả nhiên, một tên tay sai mặt mày giữ tợn của Phùng Viễn chỉ luôn Tần Vũ nạt nộ.
Hắn quan tâm gái gái sinh gì hết, chỉ cần thể lấy lòng Phùng thiếu gia thì quan tâm đến mấy thứ gì.
Sự rời của quá ảnh hưởng đến Suchat và SangSu, đối với hai họ mà , đến đều chẳng hề liên quan gì đến họ.
Chẳng qua, nếu như xảy chuyện thì phương án chuyển ‘đen’ thành ‘trắng’ mà họ mong sẽ gặp khó khăn hơn gấp bội .
Thế nhưng Roga cùng với Ốc Trắng chạy tới, cùng đến quán bar uống rượu, Bansha vốn dĩ đang dẫn theo một đám đàn em đua xe đường phố, thấy chuyện rời cũng nhanh chóng phi xe về quán.
Cũng chẳng gì, chỉ là uống từng ngụm rượu nhàm chán, Bansha hỏi: “Dương, Xiêng La nữa ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-433.html.]
“Đương nhiên , sắp trở thành Công dân danh dự của Chiêng May , nếu thoải mái tận hưởng một chút, thì xứng đáng với mấy ngày sống ở Xiêng La .”
Bansha sửng sốt một chút: “Dương, trở thành Công dân danh dự của Chiêng May từ khi nào ?”
Ba ngày nữa!”
, Roga và Ốc Trắng cũng kịp phản ứng , mời rượu mấy câu chúc mừng gì đó, văn hóa uống rượu của Xiêng La và của Hoa Hạ giống .
Ở Hoa Hạ, đầu tiên là bàn chuyện công việc bàn ăn, nhưng thực tế, công việc thường sẽ giải quyết bàn nhậu, điều khác biệt chính là, ở Xiêng La, khi uống rượu ít sẽ chủ động chuyện trừ khi là những chuyện cần thiết.
Cho dù là đưa những như đến những nơi để tìm kiếm sự kích thích, buông thả bản , thì cũng ít khi cảm giác huyên náo.
Uống rượu say sưa xong, đến khi dài giường thì là nửa đêm , Đây cũng nội dung chuẩn các bạn nhé.
Chúng sẽ cập nhật sớm nhất tâm linh 247 thể là do vết thương mới khỏi xong nên chẳng uống bao nhiêu mà cảm giác buồn nôn, nên chạy vội đến nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo.
“Không , . Ai các cô tiền , Ngộ nhỡ đem vứt ở viện chạy thì ? Đi cũng , miễn viện.”
Ai mà ông già vẫn chịu hợp tác, ông vẫn bò đất lóc om sòm.
“Bác…” Tần Vũ cắn răng nghiến lợi, bất lực trào nước mắt.
Cô sinh trong gia đình quyền quý giàu , sống trong nhung lụa giàu sang cơm ngon canh ngọt, tới cũng nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa? Đây là đầu tiên cô gặp cảnh nên càng .
“Vậy bác thế nào?” Triệu Ánh Thu cuối cùng cũng chịu nổi mà lên tiếng.
Cô chắc chắn một điều rằng ông già đang ăn vạ.
“Thế nào? Cô cho rằng còn nên thế nào nữa?”
Cuối cùng, mắt ông cũng sáng lên, thái độ mềm mỏng nhiều.
“Các cô khiến trở nên thế cũng bồi thường chứ? Còn về chuyện viện thì , nơi đó còn quá chôn sống .”
Quả nhiên, nhiều như nhưng mục đích cuối cùng của ông vẫn là tiền.
“Bác , bác bao nhiêu?” Triệu Ánh Thu kéo Tần Vũ , dù trong lòng cô hiện giờ chỉ là bất lực nhưng cô cũng còn cách nào khác.