Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 450

Cập nhật lúc: 2025-02-21 10:47:05
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

La Nhất Chính vui vẻ hỏi : “Dương Tử, trở về từ Xiêng La ?”

 

 

Giờ mới vỗ đầu, tin tức về nước thông báo hết cho các bạn bè ở Xiêng La, chỉ mỗi bạn bè trong nước là ai .

 

xoa mũi, : “ , quên mất gọi điện cho . Anh mới đến Yến Kinh, dọn dẹp nhà mới xong, đang xuống nghỉ chút”.

 

La Nhất Chính : “Khách sáo cái gì chứ, thì đến Yến Kinh , khi nào về Thịnh Hải thế? Đám em cùng uống rượu. Nói thật thì lúc Xiêng La em còn tưởng về nữa đấy”.

 

Nghe La Nhất Chính đột nhiên nhớ chuyện , từng bảo La Nhất Chính theo đến Xiêng La việc trướng Đỗ Minh Cường.

 

lúc đó đang bận với chuyện quyết đấu sinh tử của , căn bản rảnh để quan tâm đến cái , thế là quên béng mất.

 

hỏi: “Người em, còn nhớ bảo đến Xiêng La việc ? Còn nhớ ?”

 

“Còn nhớ, ?”

 

“Nếu vẫn thì thể giới thiệu cho , là công ti bất động sản đó. Tất nhiên, nếu đến Yến Kinh cũng ”.

 

nghĩ, tuy giờ vẫn gia nhập tập đoàn Vọng Thiên, nhưng nếu với Đồng An Chi để La Nhất Chính tới việc cũng khó.

 

La Nhất Chính khổ : “Đừng nữa, giờ em . Ngày nào em cũng cô gái đó quấn lấy, nếu việc ở quán bar thì e là em còn chẳng dám vác mặt đến quán bar nữa”.

 

Nghĩ đến tính cách của cô gái đó, : “Vậy quản nghiêm một chút, nếu phát hiện ngoài ăn vụng thì các em sẽ thấy biến thành thái giám đấy”.

 

“Anh cút !”

 

La Nhất Chính mắng một câu, đó : “Tạm thời em vẫn ở Thịnh Hải thôi, còn về việc phát triển thì giờ vẫn nghĩ . Nếu em nơi khác thì sẽ xẻ thịt em cho chó ăn”.

 

“Anh cô ? Cô bé Tiểu Nguyệt trai ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-450.html.]

thuận miệng hỏi một câu, La Nhất Chính giải thích: “Đâu chỉ là một trai thôi, việc ở đồn cảnh sát. Anh cũng mà, bọn em quán bar chuyên hoạt động về đêm, sợ cảnh sát nhất, ngờ em chó ngáp ruồi, dứt . cũng may là rể cảnh sát nên nào khi càn quét bọn em cũng tin . Ông chủ cho em lên luôn đội trưởng đội bảo vệ của hộp đêm. Tất nhiên, là đội trưởng đội bảo vệ nhưng em còn xem sắc mặt của quản lý mà việc kìa”.

 

“Con nó chứ!”

 

kìm mà mắng một câu: “Thằng nhóc quả là trong họa phúc mà, lúc đầu phá trinh cô bé nhà , giờ giúp nhiều như , cũng , khuyên nữa.”

 

Cúp máy, khỏi cảm thán những kỳ ngộ trêи cuộc đời .

 

Ngày xưa La Nhất Chính cả ngày lăn lộn ở hộp đêm, còn dính dáng với một cô bé nổi loạn.

 

Lúc đó còn nghĩ rằng chỉ chơi bời thôi, ai dè cô bé đó là đầu tiên, La Nhất Chính cứ như là một miếng keo da chó dính chặt, chạy nổi.

 

Thậm chí còn ngờ trai cô bé còn là một đội trưởng một chi nhánh của sở cảnh sát địa phương.

 

La Nhất Chính gọi điện cho khiến nhớ đến Từ Triết và Đàm Hữu Ngân, họ là bạn nhất của , đáng tiếc là chung quy con đường khác với họ.

 

lượt gọi cho hai họ, về nước và đang việc ở Yến Kinh.

 

Hai hẹn thời gian gặp mặt với mới dậy nấu bữa tối. 

 

Sau khi ăn cơm xong chạy bộ quanh khu chung cư, lâu một gọi đến, máy thấy giọng lảnh lót như chim sơn ca của Chúc Mi, rằng đây là của , bảo tự chăm sóc cho bản , còn bảo gửi địa chỉ cho cô .

 

Tất nhiên là cho địa chỉ, giời mới cô gái đó đến sẽ quậy tung nhà thành cái thứ gì nữa, nhưng vẫn lưu .

 

Mấy ngày đó chuyện gì xảy , cứ như sự thấy bại của mấy tên côn đồ , Cung Chính Vinh từ bỏ kế hoạch báo thù .

 

hiểu rõ, chỉ cần nhà họ Cung còn sống, họ sẽ bao giờ từ bỏ việc báo thù.

 

nhớ đến lúc Đồng An Chi ông cũng đang đối phó với thương nghiệp nhà họ Cung trêи thương trường, giờ vẫn đang chuẩn .

 

gọi điện hỏi, nhưng khi gọi nên lời, cuối cùng chỉ tán gẫu qua loa vài câu cúp máy.

Loading...