Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 464

Cập nhật lúc: 2025-02-26 04:44:18
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giọng Lý Tuyền bắt đầu run rẩy, trái tim nhói lên, nhịn nắm lấy tay chị . Lần chị đẩy , bởi vì lúc chị như một bơ vơ tuyệt vọng.

 

Nhớ ký ức bi thảm năm đó khiến chị nhịn phát cuồng. ngăn chị tiếp, nhưng những chuyện ủ trong bụng sẽ trở thành khối u độc cả đời chị , lúc nào cũng gặm nhấm trong lòng.

 

Chỉ thì vết thương mới lành nhanh hơn.

 

Cung Chính Văn lạnh, nâng gọng kính lên : “Phương Dương, mày cũng đừng vùng vẫy nữa. Tao mày báo cảnh sát, nhưng thì tác dụng gì?”

 

Nói , chỉ xung quanh: “Chỗ gần như là một gian kín, dù bên ngoài cảnh sát thì họ cũng chẳng thể . Tao mày giỏi đánh đấm, nên cố tình thuê vài cao thủ đến. Nếu mày khoanh tay chịu trói, tao thể cho mày c.h.ế.t một cách nhẹ nhàng”.

 

Cung Chính Văn bật điên cuồng, còn cũng thích ứng với luồng ánh sáng mạnh ở xung quanh, cuối cùng rõ cảnh vật ở tầng một của nhà kho bỏ hoang.

 

Tăng Dũng vẫn để ý , Tưởng Linh , đến cả mắt cũng lười mở.

 

Đang suy nghĩ xem đánh ngất tới bệnh viện thăm Lý Tuyền , vẫn tìm cái gì tay, điện thoại liền kêu lên.

 

“Ngô Địch, mau tới đây, nhiều chó.” xong, chút do dự, cầm chiếc ghế lên đập đầu Tăng Dũng một cái, trực tiếp ngoài.

 

Giờ vẫn thể để về báo với Lâm Hải, danh sách ở chỗ Lý Tuyền.

 

Trêи đường suýt nữa đụng một bà lão, một đoàn xe ở đằng ấn còi, dù cũng lập kỉ lục , mau chóng tới bệnh viện.

 

Không hề nghĩ ngợi trực tiếp vượt lên, tin, của Lâm Hải dám rút s.ú.n.g ở bệnh viện.

 

Tới cửa phòng bệnh, lúc đó đăng kí cho Lý Tuyền ở phòng đơn, giờ trong phòng một bóng , nhưng kim tiêm vẫn đang nhỏ nước, vẻ vẫn bao lâu, bọn họ đông , thể nào thang máy , dễ chú ý, hơn nữa còn đưa theo cả bà điên của Lý Tuyền.

 

Cầu thang bộ bên chỗ lối thoát hiểm, tìm cửa gửi tin nhắn cho Uy Tử.

 

Không bên chỗ chuyện , dám gọi điện thoại, may mà Uy Tử trả lời nhanh: “Tầng 8, ba con chó, xương.” Vẫn may, ba , ba cây súng, thể chấp nhận.

 

Một cước đá tung cửa thoát hiểm, bên trong cầu thang tối đen như mực chỉ lóe lên bốn chữ “cửa thoát hiểm” xanh rờn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-464.html.]

Thực mắc chứng quáng gà, thấy cảnh tượng liền chút xác định phương hướng, Lý Tuyền thường ép ăn dầu cá, nhưng chê cái thứ đó mùi khó ngửi, chịu ăn.

 

Giờ thì , hối hận cũng muộn.

 

Mở đèn pin điện thoại một mạch xuống , đếm từng tầng từng tầng một: “Tầng 20, tầng 19, tầng 18…tầng 9, tầng 8!”

 

Sắp tới khúc rẽ ở tầng 8, tắt đèn pin điện thoại, nhẹ nhàng mò xuống.

 

Một chiếc xe cáng cứu thương màu trắng cứ lẳng lặng đặt ở đó như , thấy nào khác, là vì thị lực, là vì bọn họ trốn nữa.

 

cái thấy rõ nhất là, chiếc giường màu trắng chiếc xe cáng đó nhô lên, chắc chắn đó, thậm chí còn thể thấy chiếc giường đơn màu trắng phập phồng theo nhịp thở của bên .

 

Là ai đây? Đầu cùng lúc xuất hiện mấy ý nghĩ, Lý Tuyền thương? Uy Tử thương đó? 

 

Hoặc là một trong những con chó? Đoán mò cũng vô dụng, cũng dám liều lĩnh tới phía thử, gửi tin nhắn cho Uy Tử.

 

như ném đá biển, một tin trả lời.

 

Cắn răng, trực tiếp lên vén chiếc giường đơn lên, đèn pin cầm tay lóe lên, là Lý Tuyền, chị bình tĩnh mở mắt, còn tay ấn chặt vết thương phần bụng , băng gạc rỉ máu.

 

Thấy là , Lý Tuyền bất ngờ, nhưng giấu cảm xúc trong mắt nhanh.

 

“Đi giúp Uy Tử, đưa tới đây, đó một dụ ba Lâm Hải phái tới .” Uy Tử vẫn trả lời tin nhắn của , lẽ là chó cắn , nghĩ một hồi, để bản bình tĩnh .

 

“Đưa chị về phòng bệnh .” đẩy chiếc xe cán cứu thương đó, nhưng một bàn tay lạnh như băng đặt lên tay của .

 

“Không cần, giúp , Uy Tử nguy hiểm.” Chị vẫn lạnh lùng như , nhưng ánh mắt cố chấp đến khó tả.

 

thở dài, ở mặt chị , dù ngụy trang thế nào cũng vô dụng, chị mãi mãi vẫn cứng đầu hơn.

 

“Có lẽ bắt , nhưng Lâm Hải vẫn nghĩ danh sách ở chỗ chị, nhất định sẽ g.i.ế.c , ngược là chúng , nếu còn tìm một nơi an , chờ tới lúc mấy tên đó tìm tới thì chỉ thể cùng Uy Tử thôi.”

 

Lý Tuyền xong, ngây một lát, liền buông tay trong nháy mắt, tự bám xe cáng dậy.

Loading...