“Vậy về phòng bệnh , còn tìm .” Chị cắn môi, gắt gao ôm lấy vết thương, rõ ràng là đau, nhưng chịu kêu một tiếng.
Tính cách như , bảo thế nào mới đây, chỉ thể dùng sức thôi, nhân lúc chị thương còn sức đánh .
Khom lưng trực tiếp bế Lý Tuyền từ xe cáng lên, chị cố chấp đẩy .
“ và hình như quan hệ gì, xin hãy tự trọng.” Giọng Lý Tuyền chút nóng nảy.
càng ôm chị chặt hơn, dáng cao như , cũng tại bế lên nhẹ như , cơm chạy hết .
“Từ ngày đầu chị quen , từng tự trọng ?” Bình thản một câu, đột nhiên bật .
Không tại , lúc bế Lý Tuyền trong lòng, một cảm giác thỏa mãn khó hiểu.
Không giống những con gái khác, gần liền sờ soạng, ăn vụng, tưởng tượng ăn sạch cô giường.
Lý Tuyền ở trong lòng , ôm lấy cái eo nhỏ của chị , tay áp đùi chị , chỉ cần cúi đầu thì thể hôn đôi môi đỏ mọng đó của chị , nhưng, kì lạ là, hề như .
Trong đầu cảnh tượng chị lột sạch quần áo, cũng hình ảnh hai mây mưa với , chỉ tiếp tục ôm chị như .
Tiếc là, thoáng cái tới phòng bệnh.
Ngoài cửa phòng bệnh một phụ nữ mặc áo khoác màu đỏ thẫm đang chạy lung tung, chốc chạy , chốc chạy , miệng lẩm bẩm, cứ khăng khăng chân trần trong một ngày lạnh thế .
Lý Tuyền lo lắng, vội vàng vỗ vai , hiệu thả chị xuống.
cũng nhận , đây là Lý Tuyền.
“Mẹ, chạy tới đây, với , ngoan ngoãn trốn ở phòng bên cạnh, đừng tới tìm con ?”
Giọng dịu dàng hiếm hoi của Lý Tuyền khi chuyện với , chị dìu phụ nữ lên, từng tước từng bước phòng, dắt bà tới giường, đó lấy khăn trong tủ bên cạnh , lau sạch hai bàn chân đó từng chút một.
Dáng vẻ miệt mài của chị chăm chú, nghiêm túc, động tác tay cũng nhẹ nhàng, giống với bộ dạng lạnh lùng thường ngày chút nào.
Nhìn chị , đột nhiên nổi lên một ý nghĩ, nếu, cưới chị về vợ thì mấy, lúc mệt, vợ cũng sẽ bê nước rửa chân cho như , đúng là hạnh phúc như lên thiên đường.
ý nghĩ lóe lên, liền dập tắt trong nháy mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-465.html.]
lùi sang một bên, mở điện thoại lên, ngoài phái An Dã theo dõi bảo vệ bên cạnh Đường Tiếu Tiếu, Ân Cầm còn cho một thể dùng.
Hơn nữa chuyện xảy như cũng nên với Ân Cầm một câu, dù cô cũng nhúng tay .
“Lâm Hải phái tới bệnh viện , đồ ở cô , chị cố tình lừa ?”
Trực tiếp gọi cuộc điện thoại mặt Lý Tuyền, dù lòng ngầm đoán , nhưng tính cách của khiến thể nào dễ dàng tin khác.
Lý Tuyền thấy , ngây một lúc, đó dìu chị lên, vỗ về bà lên giường.
“Con cầm máu, bôi thêm ít thuốc, , ở đây đợi con một lát, con mua cho chút đồ ăn, chắc đói đúng .” Giờ bên ngoài cũng khuya , chị mua đồ ăn nữa.
“ mua đồ ăn, chị xử lý vết thương , ở cùng với chị , tiện thể gọi thêm mấy tới.”
Nói nhanh một câu, liền ngoài.
Bụp! Cây gậy trong tay tiếp tục chặn cây gậy rút , lực mạnh, cảm thấy gang bàn tay tê rần.
ngay đó, đàn ông cầm quân thích đánh tới, con d.a.o quân thích lóe sáng đ.â.m thẳng ót .
cúi mạnh đầu xuống, đồng thời lộn nhào chếch về phía thoát khỏi vòng công kích của hai đó. Những tên côn đồ khác thấy , đều gào thét lao về phía .
nhanh chóng chạy khe hở của bọn chúng, thầm xong . Bây giờ, đang đàn áp, chút sức lực phản kháng nào.
Nếu cảnh sát ở bên ngoài vẫn nghĩ cách, chắc sớm muộn gì cũng sẽ c.h.ế.t ở đây. Trông thấy đám côn đồ đó xông tới, còn mặt hết đường .
nghiến răng, , đánh một tên.
Tính tình của Tưởng Linh khá giống Lý Tuyền, cũng mấy cô gái cảnh sát đều cứng đầu như , cô , trừng mắt, nhất định chịu mở miệng.
“Ha, cô ngang thì cứ ngang , dù bây giờ Lý Tuyền và cũng đường ai nấy , nếu em của để tâm đến chị như , cũng thèm quan tâm chị sống chết, cô chịu thì cứ đợi tin c.h.ế.t của chị .”
Dựa ghế xoay một cách lười biếng, dù lòng sốt ruột, nhưng mặt vẫn hề biểu hiện . Ai tin thua.
Sắc mặt Tưởng Linh biến đổi mấy , cuối cùng vẫn thở dài: “ thì chứ, sẽ tin ?”
“Ha, cô chỉ cần cụ thể đồ ở , sẽ sai lấy.”
“Anh chắc chắn , đồ ở ngay ?”