Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 475

Cập nhật lúc: 2025-02-28 03:47:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù Lâm Dật vẫn thể ở thêm một ngày nhưng Tưởng Dao nên đây với Lưu Nhân Nhân.

 

Vì thế ba chụp bức ảnh chung quyết định cùng về Nam Đô… Nghỉ dưỡng trở về, khi khỏi sân bay thì Lưu Nhân Nhân lái xe về nhà.

 

Còn Lâm Dật và Tưởng Dao đội xe đến đó đưa về thung lũng Phỉ Thúy.

 

Lúc ở xe, Lâm Dật thể cảm nhận rõ, tâm trạng Tưởng Dao lắm.

 

“Tập đoàn xảy chuyện gì ?”

 

“Hay cô tức giận vì chuyện tối qua?”, Lâm Dật hỏi với ý thăm dò.

 

Chuyện xảy tối qua, Lâm Dật càng nghĩ càng thấy chân thật lắm.

 

Tưởng Dao là cô gái cực phẩm như thì thể giúp chuyện đó chứ.

 

Đặc biệt là khi về, Tưởng Dao khôi phục vẻ lạnh lùng kiêu hãnh và ít .

 

Cô mặc đồ công sở OL màu đen, váy ôm sát mông, tất da chân màu đen…

 

Khí chất thanh tao lạnh lùng khiến Lâm Dật bên cạnh mà vô hình cảm nhận cách.

 

“Cậu thật sự định bệnh viện xem ?”, Tưởng Dao đầu mày hỏi…

 

cần , cảm ơn”, Lâm Dật ủy khuất .

 

“Vậy thì ”, sắc mặt của Tưởng Dao chút thất vọng.

 

Lúc ở Luân Đôn cô , thời gian và chất lượng của bạn trai là quan trọng.

 

Điều ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống tình cảm của hai .

 

Chỉ điều… Hai phút thì ngắn quá chăng? Bạn trai của những khác hình như đều hai mươi phút.

 

Tưởng Dao mày Lâm Dật, cuối cùng thở dài.

 

Có lẽ, vẫn là đứa trẻ chăng? Hai trầm ngâm đến tận lúc xuống xe, ai về nhà nấy.

 

Lâm Dật ghế sofa nghĩ một tiếng hơn, cảm thấy chuyện nhất định giải thích rõ với Tưởng Dao.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-475.html.]

Nếu thì còn mặt mũi xuất hiện mặt cô nữa.Lâm Dật rời khỏi nhà, nghĩ cách .

 

khi sắp đến cổng biệt thự nhà Tưởng Dao thì hàng xe Maserati màu trắng chắn đường.

 

Năm chiếc xe đang đối diện với Lâm Dật, còn chỗ đậu xe đối diện với cửa lớn.Năm sáu đàn ông mặc đồ âu bên cạnh xe.

 

Người đầu dáng vẻ khá lịch lãm, mặc sơ mi trắng, cắt đầu đinh về phía Tưởng Dao đang ở cửa lớn.

 

“Tưởng Dao! Em về , em gì mà Hải Nam nghỉ dưỡng, khiến lo quá, chỉ sợ em xảy chuyện gì ở đó. Giờ thấy em bình an trở về , cũng yên tâm ”.

 

Người đàn ông đó với sắc mặt nghiêm túc Tưởng Dao nhưng ánh mắt chút rực lửa hình mềm mại hảo của Tưởng Dao. Người theo đuổi Tưởng Dao ư? Lâm Dật mày.

 

Cậu là với điều kiện của Tưởng Dao thì thiếu những theo đuổi cô.

 

Chỉ điều mặc dù đàn ông đầu gặp nhưng giọng khá quen, hình như là lâu đây thấy .

 

chỉ Hải Nam thôi thì nguy hiểm gì chứ. Hơn nữa liên quan gì đến ?” Tưởng Dao mặc đồng phục với tất da chân, mày đàn ông mặt.

 

“Sao liên quan chứ? Anh là chồng tương lai của em mà, còn em là vợ sắp cưới của . Vì thế mà em thì cũng nên với một tiếng chứ? Hơn nữa em còn cùng một con trai nữa. Là sắp chồng, như quá đáng ?”, đàn ông xong lộ vẻ mặt vui.Vợ sắp cưới? Chồng…? 

 

Lâm Dật đội siêu xe mặt và ngữ khí chuyện của đàn ông thì nhớ , đây dường như là từng gặp và thấy ở đó.

 

Chính là nửa tháng , tối hôm đó gã uống say gây rối đập xe ở cổng nhà Tưởng Dao, còn ép cô đến núi Phong Diệp đua xe nữa.

 

Gã chính là tự xưng là chồng sắp cưới của Tưởng Dao.

 

Gã đeo khuyên tai ở tai trái, trêи mặt với biểu cảm ngông cuồng vô cùng.

 

Gã đem đến cho Lâm Dật cảm giác, gã quan tâm Tưởng Dao mà là đến hỏi tội.

 

“Nói xong ?”, Tưởng Dao hỏi.

 

“À, xong , em định cho câu giải thích ?”, đàn ông hỏi.

 

“Còn nhớ hôm đó khi đua xe chúng cam kết thế nào ? Anh thắng thì thuộc về , còn nếu thua thì hôn ước coi như hủy bỏ, từ nay quấy rầy nữa. Có mấy ngày mà quên ?” 

 

Mặc dù hôm đó ở núi Phong Diệp là Lưu Nhân Nhân giúp cô đua xe thắng nhưng đối phương , như thì vẫn coi như Tưởng Dao thắng trận đó.

 

“Ha ha, tất nhiên là nhớ, chỉ điều, trận đua đó là hiệp ước giữa chúng thôi. em nghĩ, bố em sẽ chủ động hủy hôn ước với nhà ? Đây là chuyện chắc như đinh đóng cột , em đừng giãy nữa”.

 

“Hơn nữa, hôm nay đến đây cho em một bất ngờ”.

Loading...