Bạch Vi nhúc nhích cũng lên tiếng nhưng Chung Khang Ninh bên cạnh nhịn nữa, tiến về phía , mặt Bạch Vi, chỉ châm chọc, : “Phương Dương, loại cặn bã xã hội như đừng bám lấy giám đốc Bạch của bọn suốt ngày nữa, tự nghỉ việc ! , chúng lấy dự án của bên BTT , dựa cái tài ăn của , khi hỏng việc, đích giám đốc Bạch đến BTT để bàn chuyện mới thể lấy . Ở đây còn chuyện của nữa, tự thức thời rời .”
cái tên Chung Khang Ninh đần độn đầy khó hiểu. Trước đây với chút cãi vã nên thể hiểu việc ý kiến với .
bây giờ, cái chỉ thông minh của tên … rõ thực hư xông tới vả mặt ? Đâu cái cảm giác hơn thế? Còn cả những khác của tổ dự án, ai nấy đều như tên ngốc , hoặc tỏ chán ghét, hoặc mỉm châm chọc, rõ là chỉ thông minh giảm xuống cả .
“Tổ phó Chung, những lời của quá đáng ! nghĩ nên xin Phương Dương!”
Bạch Vi đột nhiên lên tiếng, những lời khiến chút bất ngờ, chắc là cảm thấy cấp của chút mất mặt. Chung Khang Ninh ngạc nhiên: “Giám đốc Bạch, tại xin ?”
Bạch Vi chút do dự: “Bởi vì tất cả chúng lấy dự án là nhờ sự nỗ lực của Phương Dương.
Mấy ngày qua, nhiều việc mà , mới thể thành công xoay chuyển tình thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-49.html.]
Hôm nay, đến BTT chẳng qua chỉ là đến ký hợp đồng theo quy trình mà thôi.”Lần , chỉ Chung Khang Ninh kinh ngạc, những khác trong tổ dự án cũng sững , tỏ vẻ thể tin .Bạch Vi tiếp: “Bởi vì vài nguyên nhân đặc biệt nên Phương Dương đồng hành cùng với tổ dự án chúng , nhưng từ đầu tới cuối, là công lớn nhất trong dự án . Vậy nên, quản lý Chung, nên xin Phương Dương vì những câu ban nãy .”
“Chuyện … Giám đốc Bạch, …” Sắc mặt Chung Khang Ninh tối sầm như miếng gan lợn . nhịn mà hất hàm về phía Chung Khang Ninh: “Tổ phó Chung, nếu như thái độ của đủ thành khẩn, thể sẽ tha thứ cho .”
“Cậu…” Sắc mặt Chung Khang Ninh tái xanh. Bạch Vi nhíu mày: “Phương Dương, đúng là quản lý Chung đúng nhưng cũng cần ném đá xuống giếng, cố ý châm chọc như .”
: “Xin , chính là một kẻ tiểu nhân thù tất báo như đấy. Hơn nữa, cô nghĩ cần một lời xin của ? Anh còn đáng cho để mắt. chỉ trêu cho vui thôi. Giám đốc Bạch, mấy mới ăn mừng về đúng ? Sao mà công lớn như thông báo gì ? Giám đốc Bạch quên đúng , là cảm thấy công lớn như xứng ăn mừng? Hoặc là giám đốc Bạch hề coi là thành viên của Phần mềm Trí Văn.”
Nghe thấy một chuỗi những câu chất vấn của , sắc mặt của Bạch Vi vô cùng phức tạp, phần áy náy, phần lưỡng lự cả chút lạnh lùng, cao ngạo, mạnh mẽ.
Dường như nhất thời cô trả lời những vấn đề của như nào. dậy, mỉm , lắc lắc đầu ngoài, : “Thật vẫn luôn đợi cuộc điện thoại mời của giám đốc Bạch, ăn tối, giám đốc Bạch nên mời ăn một bữa ?”Bạch Vi lưỡng lự đôi chút.
Khi đến cửa chính của khách sạn, cô một tiếng “Được”, đó bước giày cao gót đuổi theo . vốn hề để ý đến chuyện Bạch Vi gọi ăn mừng, cũng ý định cùng bàn với đám Chung Khang Ninh em em thiết.Chỉ là ăn tối nên đói thôi.