Tề Vũ Manh quan sát một lúc hỏi: “Mọi chứ?”
chỉ Triệu Thư Hằng như đầu heo: “Xem xem gì . Chúng thì ”. Nói duỗi eo và lưng.
Lúc đánh đ.ấ.m ở trong ngõ và vũ trường ảnh hướng đến cả cơ và xương.
Lúc đó cảm thấy, giờ khi nghỉ một lát thì thấy đau nhói.
Tề Vũ Manh giới thiệu : “Đây là cục trưởng Lâm, cục trưởng cục Công an thành phố”.
Cục trưởng Lâm gật đầu với , hỏi: “Cậu đối tượng mà bọn xã hội đen nhắm ? Tốt lắm lắm, quả nhiên là hùng xuất thiếu niên”.
liên tục xua tay ông quá khen , chẳng qua là may mắn thôi, đó nịnh bợ mấy câu đại loại như may cơ quan công an đến kịp thời.
Cục trưởng Lâm ông sẽ dẫn về đồn , chúng cũng cần đến đó lấy lời khai, nhưng chúng thể cùng với Tề Vũ Manh. Thấy cục trưởng Lâm dẫn lên xe, một làn gió thơm xộc mũi .
ngoảnh thì thấy Tề Vũ Manh ghé sát bên tai : “Lần một thương nặng, dự đoán ban đầu là chấn thương sọ não”.
trầm mặc lên tiếng, chắc là tên cầm đầu trong nhóm bốn lúc .
lúc , cũng đang gấp chết, để ý đến hậu quả ? Có ai , nhưng nếu để chúng mất sức chiến đấu, chắc bây giờ biến thành bức ảnh đen trắng treo tường .
: “ tự vệ thôi mà”.
“Tự vệ quá đấy!”
Tề Vũ Manh liếc , thấy khó hiểu hỏi: “Cô là của cục cảnh sát thành phố Yến Kinh ? Sao đến Thịnh Hải vẫn thể chỉ huy cảnh sát ở đây?”
Tề Vũ Manh mỉm thần bí, thấy nghiêng đầu sang một bên tỏ vẻ định hỏi nữa, cô mới đáp: “Con vô vị thật đấy! Thật , cục trưởng Lâm ban nãy là bạn học của bố . Anh yên tâm, ngu, đến đây thì chắc chắn là cái oai của chứ”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-502.html.]
gật đầu ngỏ ý tiếp nhận câu trả lời của cô , chúng nghỉ ngơi một lát leo lên một chiếc xe cảnh sát, chuẩn về đồn.
Vì ngoài ở đây nên tiện hỏi thẳng, đành gửi tin nhắn cho Tề Vũ Manh: “Đám hành động mục đích, đó cũng là điểm mấu chốt cuối cùng trong vụ án La Nhất Chính bắt cóc”.
Sở dĩ là điểm mấu chốt cuối cùng là vì trong đầu và Tề Vũ Manh đều rõ, nếu lấy manh mối gì lợi từ đám thì chỉ thể áp dụng một cách, đó chính là tìm gọi cho trai của Tiểu Nguyệt lúc .
trai của Tiểu Nguyệt khai ? Đương nhiên là , trai của Tiểu Nguyệt cũng là của đồn cảnh sát, nếu thừa nhận thì chẳng ai gì .
Đến đồn cảnh sát , chẳng mấy chốc, chúng lấy xong lời khai.
Trùng hợp , trai của Tiểu Nguyệt cũng đang ở đó.
Tiểu Nguyệt gọi một tiếng, mới ngoảnh , mặt vẫn vẻ lúng túng. Trông thấy chúng ở đây, trai Tiểu Nguyệt hỏi chúng ở đây, bày vẻ mặt thờ ơ, thầm nghĩ đúng là giỏi đóng kịch.
Như Tiểu Nguyệt , ban đầu, trai cô tinh thần trách nhiệm chuẩn giúp, nhưng nào ngờ một cú điện thoại, lập tức đổi ý.
Tiểu Nguyệt bực bội kể chuyện , mặt trai cô hiện lên vẻ đấu tranh, nhưng nhanh biến mất.
Cuối cùng, còn để xem giúp gì việc .
Tiểu Nguyệt mừng rỡ , nhưng gọi như trực giác, : “Khoan , là của Tiểu Nguyệt đúng ? là bạn của La Nhất Chính, cục trưởng Lâm dẫn xử lý chuyện . Nếu lòng, mấy hôm tới hãy bớt chút thời gian ở bên cạnh Tiểu Nguyệt”.
Anh trai Tiểu Nguyệt giật khóe miệng, , : “Nếu , Tiểu Nguyệt , em nhớ chú ý , tối tan , sẽ về tìm em”.
Từ đầu đến cuối, hầu như ánh mắt của chỉ về phía Tiểu Nguyệt, thậm chí còn thèm liếc cô cảnh sát như hoa là Tề Vũ Manh đến một .
khi , Tề Vũ Manh hề tức giận, chỉ trầm ngâm chăm chú bóng lưng .
cô điều , Tề Vũ Manh sai đưa bảo vệ và hai cô gái về nhà , mới với : “Chuyện nhất định liên quan đến trai của Tiểu Nguyệt”.
Triệu Thư Hằng vẫn luôn im lặng, nhưng vì Đồng An Chi cử với , nên ít cũng là đáng tin, vì thế cũng gì.