mắt cô : “Mấy hôm nay, em gặp chuyện gì ? Mắt đỏ hoe kìa”.
Mắt Bạch Vi chỉ đỏ như mắt con thỏ, mà còn lờ mờ thấy quầng thâm.
“Không gì, mấy nay trong nhà chuyện, nên tâm trạng em ”. gật đầu, nếu Bạch Vi , cũng ép.
gọi vài món, Bạch Vi hỏi: “Lúc nãy, xin của Cung Chính Vinh gì thế?”
Bạch Vi, và cô cũng tỏ yếu thế thẳng .
kể cho cô chuyện và suy đoán của , Bạch Vi : “Phương Dương, nhưng đắc tội với ai khác ?”
nhắm mắt đáp: “Anh cũng thế, nhưng sự việc quái gở thế đấy. Như kiểu một bàn tay ở phía đang ngừng đẩy , bắt một việc, nhưng thể ”.
Bạch Vi cũng trầm mặc, : “Em đừng lo, lúc ở Yến Kinh . Chuyện liên quan đến em, nên em đừng suy nghĩ nhiều. nếu nhà họ Cung nhận, cũng chẳng cần nhân từ với Cung Chính Văn. Đối với loại , chỉ tống tù thì mới là sự dạy dỗ nhất cho ”.
Chẳng mấy chốc, đồ ăn mang lên, món nào trông cũng mắt, đủ cả sắc cả hương.
chúng thèm ăn lắm, Bạch Vi chốc chốc ngây ngoài cửa sổ.
hỏi: “Bạch Vi, em xem khi nào chú Thành là chuyện ?”
“Chú Thành?”
Gương mặt nhỏ nhắn của Bạch Vi hiện lên một tia kinh ngạc, ngay đó, cô lắc đầu : “Không, thể nào. Mấy hôm nay, chú Thành luôn ở cạnh em. Như , khi La Nhất Chính bắt cóc, phía đó còn đến gặp mấy tên lưu manh để thương lượng vài việc. mấy hôm đó, chú Thành và em đều ở Yến Kinh. Trong một thời gian ngắn ngủi, chú thuật phân mà giữa hai nơi ”.
Bạch Vi tiếp: “Phương Dương, từng nghĩ nếu nghĩ là kẻ nào ở trong nước hại , thử nghĩ tới nước ngoài? Dù quen nhiều ở Xiêng La, thậm chí thể là cực kỳ thiết. cũng chính vì mối quan hệ quá mức thiết của các , nên khác đủ sức trả thù, chỉ thể trút giận lên đầu ”.
suy nghĩ, kẻ thù ở nước ngoài của ư? Hình như là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-509.html.]
Từ đến nay, luôn là nhà họ Cung đối đầu với , nữa thì thêm Đỗ Minh Hào.
gã Đỗ Minh Cường khống chế, nên sớm tống tù . Còn khả năng mà Bạch Vi đến, nếu trả thù , họ cứ sai tới g.i.ế.c bớt việc hơn ?
Chứ cần gì lớn chuyện thế ? suy nghĩ của , Bạch Vi cũng trầm mặc.
Có lẽ cô cũng hiểu, khẽ vươn tay sang nắm lấy tay cô , : “Anh sẽ như thế mãi , chờ nhà họ Cung sụp đổ, sẽ đến tìm em”.
Bạch Vi rụt tay , nhưng nắm chặt.
Cô cũng để mặc , thấy , Bạch Vi nở nụ đầu tiên của ngày hôm nay: “Được, em chờ ”.
trêu ghẹo : “Em xem thế là phản bội gia tộc ? Em rằng, là niềm hi vọng phục hưng của nhà họ Bạch đấy. Em giúp nhà họ Bạch cũng , nhưng còn hợp tác với một ngoài như , định phá hỏng sự nghiệp của nhà ”.
“Lưu manh, ai em hợp tác với ?” Bạch Vi quở mắng, , dùng một tay khác đ.ấ.m cánh tay .
chỉ khổ. Ăn trưa xong, đưa Bạch Vi về công ty.
Bấy giờ, mới phát hiện thì hôm nay, Bạch Vi vẫn việc ở Phần mềm Trí Văn, hỏi: “Không em Phần mềm Trí Văn sắp giải thể ? Tại còn đến đây?”
Bạch Vi tấm biển bốn chữ lớn “Phần mềm Trí Văn” tòa nhà lớn, hé môi đáp: “Đây là nơi em bắt đầu giấc mơ, cũng là công việc đầu tiên khi em về nước. Nói bỏ là bỏ, dễ thế ? Tranh thủ còn mấy ngày nữa, em sẽ ở bên cạnh nhiều hơn”.
Nói , Bạch Vi lên tầng, còn thì hiểu tại mấy hôm nay tinh thần của cô suy sụp như .
Thì nhà họ Bạch cô tham gia công việc phía khi Phần mềm Trí Văn giải thể.Nếu nghĩ lầm, chắc nhà họ Bạch bảo với Bạch Vi, Phần mềm Trí Văn giải thể đều do của .
Lúc , một tới, thấy khá quen, đây chính là tổ phó cùng tổ với khi còn việc ở Phần mềm Trí Văn. Chung Khang Ninh.
Anh hề vẻ thiện cảm với , mà cất giọng vui : “Phương Dương? Cậu nghỉ việc , còn đến đây gì? Đến xem Phần mềm Trí Văn sắp giải thể, tới nhạo chúng ?”
liếc , song định để mắt tới.